Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 734: Thiên Địa Pháp Thân

Vừa nhìn thấy người kia, đám người lập tức sôi trào!

Rất nhanh, một nam tử mặc bạch y xuất hiện trước mặt Mạc Tà!

Nam tử mặc bạch y chừng hơn hai mươi tuổi, một bộc bạch y như tuyết, không nhuốm bụi trần, tay cầm ngân thương, hàn mang trên mũi thương nhanh chóng ngưng lại.

Tiết Bạch Y!

Sau lưng Tiết Bạch Y còn một người khác, người này mặc hắc sắc cẩm bào, tay cầm quạt xếp, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tà mị!

Mạc Tà nhìn Tiết Bạch Y, nói khẽ:

- Chờ ngươi đã lâu!

Tiết Bạch Y nhìn Mạc Tà:

Thương nhanh như điện, nhanh tới mức mắt thường không thể nhận ra!

Đám người xung quanh gắt gao nhìn Mạc Tà.

- Hy vọng ngươi không quá yếu!

Bởi mũi thương của hắn, lại bị Mạc Tà trực tiếp dùng hai tay kẹp lại!

- Hư danh mà thôi!

- Nếu chỉ có tốc độ như vậy, vậy thực sự khiến ta thất vọng.

- Nghe nói ngươi là đệ nhất thiên tài Ma Kha tộc!

Nam tử sau lưng Tiết Bạch Y cũng thu lại nụ cười tà mị!

Tiết Bạch Y nói:

Mạc Tà cười nói:

Nhưng rất nhanh, Tiết Bạch Y liền biến sắc.

Ầm!

Thanh âm vừa dứt, trường thương đột nhiên đâm ra.

Trường thương rung lên kịch liệt, một cỗ lực lượng xuyên qua trường thương đánh tới Tiết Bạch Y.

Mạc Tà nói khẽ:

Thanh âm vừa dứt, hai tay hắn khẽ động.

Khi không gian khôi phục bình thường, Tiết Bạch Y đã bay ra ngoài!

Oanh!

- Ừm, rất mạnh!

Oanh!

Diệp Huyền gật đầu:

Tiết Bạch Y không chút đổi sắc, tay co lại sau, lòng tay đỡ chuôi thương, sau đó đột nhiên đẩy về trước.

- Người này, khó lường!

Liên Vạn Lý khẽ gật, sau đó nhìn Mạc Tà:

- Không sai biệt lắm!

Hai cỗ lực lượng cường đại trực tiếp bộc phát, mà lúc này, Tiết Bạch Y nghiêng người lóe lên, một nắm đấm sát qua mặt hắn, mà khi Tiết Bạch Y đang đánh lại, nắm đấm đột nhiên hóa chưởng, nhẹ nhàng chấn động ra ngoài.

Thanh âm Diệp Huyền vang lên.

Liên Vạn Lý nhìn Diệp Huyền:

- Khôi phục rồi?

Không gian trong vòng trăm trượng rung lên!

- Rất mạnh!

Trên tường thành, ánh mắt Liên Vạn Lý nhìn tới Mạc Tà, nói khẽ:

Nhìn thấy cảnh này, đám người trầm mặt xuống.

Diệp Huyền gật đầu.

Hắn chưa giao thủ với Mạc Tà, nhưng hắn biết, thực lực Mạc Tà này cực mạnh!

Nếu không mạnh, đám Tả Thanh cũng đã không cam lòng đứng sau.

Mà giờ thấy Mạc Tà xuất thủ, lòng hắn vẫn có chút khiếp sợ, bởi phương thức xuất thủ của đối phương hết sức quỷ dị, có chút tương tự với A Quỷ trước đó, tựa như biết trước đối phương muốn làm gì!

Hơn nữa, tốc độ còn rất nhanh.

Liên Vạn Lý đột nhiên hỏi:

- Nếu ngươi đánh với hắn, có mấy phần thắng?

Diệp Huyền nói:

- Mười phần!

Mà hiện tại hắn mới phát hiện, không phải là hắn cùng giai vô địch, mà chỉ là hắn chưa gặp đối thủ lợi hại hơn!

Trước đó, hắn cảm thấy bản thân hết sức yêu nghiệt, ít nhất trong cùng cảnh giới, khó mà gặp đối thủ!

- Thế giới này, rất nhiều thiên tài!

Diệp Huyền gật đầu:

- Có chút thú vị!

Trên tường thành, Liên Vạn Lý nói khẽ:

Bên dưới, Mạc Tà nhìn Tiết Bạch Y đi tới, bước đi rất bình tĩnh, trên người không nó nửa điểm năng lượng dư thừa!

Tiết Bạch Y bình tĩnh nhìn Mạc Tà, tay phải nắm chặt trường thương trong tay.

Lúc chỉ còn cách mười trượng, Tiết Bạch Y đột nhiên cầm thương đâm tới, một thương này đâm ra, trong sân đột nhiên xuất hiện mất trăm “Tiết Bạch Y”!

Mà đám Tiết Bạch Y này, tất cả đều làm cùng một động tác, cầm thương đâm tới Mạc Tà!

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyền có chút ngưng trọng!

Bởi hắn cũng không phân biệt được, đâu là thật, đâu là giả!

Bên dưới, Mạc Tà chậm rãi khép hai mắt, sau đó, động!

Trong ánh mắt đám người, hắn bắt đầu xuất quyền, quyền ra rất chậm, nhưng một cảnh tượng quỷ dị lại xuất hiện!

Chỉ thấy từng đạo tàn ảnh của Tiết Bạch Y biến mất, không tới nửa khắc, chỉ còn lại một mình chân thân Tiết Bạch Y.

Diệp Huyền: “…”

- Đại ca, ngươi cho rằng tên trên tầng năm là do ngươi nuôi sao…

Lúc này, thanh âm Đế Khuyển đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyền:

Liên Vạn Lý: “…”

- Ta thả tên trên tầng năm ra, tất cả đều phải chết!

Liên Vạn Lý quay đầu nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền nhìn xuống dưới, nói khẽ:

Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!

Bên dưới, Mạc Tà nhìn Tiết Bạch Y, lắc đầu:

- Ta có chút thất vọng, chiến đấu thực sự, đám thủ đoạn hư ảo của ngươi không có chút tác dụng.

Thanh âm vừa dứt, Tiết Bạch Y biến sắc, tay phải cầm thương đâm tới.

Thương xuất như long, hàn quang lấp lánh!

Lúc này, Mạc Tà xuất quyền đánh tới mũi thương.

Oanh!

Trong ánh mắt đám người, Tiết Bạch Y liên tục lui lại, trực tiếp lui tới trong Táng Thiên trường thành.

Không gian trở nên yên tĩnh!

Trên không, lão giả trước mặt Vị Ương Thiên nói khẽ:

- Vị Ương cung chủ, hậu bối này của ta thế nào?

Vị Ương Thiên nhìn tới Mạc Tà:

- Không tệ!

Lão giả lưng còng cười nói:

- Có thể được Vị Ương cung chủ tán thành, cũng tính là vinh hạnh của hắn.

Vị Ương Thiên không nói, hai mắt chậm rãi khép lại.

Ma Kha tộc cùng Vị Ương Tinh vực đọ sức, không chỉ là thế hệ trước đọ sức, mà càng là thế hệ trẻ đọ sức. Lúc trước, thế hệ trẻ Vị Ương Tinh vực không thua thế hệ trẻ Ma Kha tộc!

Mà hiện tại, Mạc Tà xuất hiện, đánh vỡ cân bằng này.

Ai có thể cản được Mạc Tà?

Bên dưới, Mạc Tà chậm rãi đi tới trước mặt Tiết Bạch Y, bước đi bình tĩnh.

Cách không xa, Tiết Bạch Y nắm chặt trường thương, trầm mặc.

Đúng lúc này, Mạc Tà đột nhiên dừng lại, Tiết Bạch Y điểm nhẹ mũi chân, thân hình trực tiếp hóa thành một đạo hắc tuyến bắn ra.

Mũi thưỡng xuyên qua, xé rách hết thảy.

Nơi xa, Mạc Tà đưa tay mò về trước, sau đó nhẹ nhàng nắm lại:

- Khốn!

Thanh âm vừa dứt.

Oanh!

Trăm trượng không gian đột nhiên rung động, ngay sau đó, tầng tầng không gian áp súc chồng chất, chỉ một chốc, thiên địa cũng vì đó mà vặn vẹo.

Tiết Bạch Y ngừng lại, bị không gian áp súc bức ngừng, mà giờ khắc này, hắn chỉ còn cách Mạc Tà không tới một tượng, thương của hắn cách Mạc Tà chỉ có vài tấc.

Tiết Bạch Y đột nhiên gầm thét, tay cầm trường thương quét qua.

Oanh!

Không gian bốn phía rung động, bắt đầu chậm rãi rạn nứt!

Mạc Tà nhìn Tiết Bạch Y, không chút ý định xuất thủ.

Mà lúc này, Tiết Bạch Y đột nhiên thả người nhảy lên, một thương từ trên tàn nhẫn nện xuống.

Mạc Tà không tránh không né, thương trong tay Tiết Bạch Y trực tiếp đánh lên đầu Mạc Tà.

Oanh!

Không gian bốn phía rung lên kịch liệt, mà tà cũng không có chuyện gì, ngược lại, trường thương trong tay Tiết Bạch Y lại trực tiếp rạn nứt.

Nhìn thấy cảnh này, đám người đều trầm mặt xuống.

Chuyện gì xảy ra?

Tiết Bạch Y đầy vẻ không thể tin được.

Mạc Tà ngăn cản một kích của hắn!

Sao có thể được?

Tiết Bạch Y gắt gao nhìn Mạc Tà.

Không gian vô cùng an tĩnh.

Đám người trên Táng Thiên trường thành cũng trầm mặc.

Trên không, Vị Ương Thiên nói khẽ:

- Thiên Địa pháp thân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận