Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 484: Chờ Ta Đại Thành!

Đại thần lầu hai đột nhiên cả giận nói:

- Nói cho nó nghe có chỗ tốt, có chỗ tốt, hiểu chưa?

Chỗ tốt!

Diệp Huyền bừng tỉnh đại ngộ, đúng vậy a, không có chỗ tốt, làm sao người ta lại đi theo hắn a?

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền vội vàng nói tiếp:

- Nếu như ngươi đi theo ta, không chỉ có thể bảo đảm an toàn của bản thân. Ngoài ra, ngươi muốn thứ gì sẽ có thứ đó!

Nói xong, Diệp Huyền lại chờ.

Nhưng mà, vẫn không có động tĩnh!

- Ngươi có ra hay không!

Mà lúc này, Đại thần lầu hai lại tiếp tục vỗ xuống một trảo, cả giận nói:

Nhưng mà, không phải bản thể của nàng!

Cả vùng run lên kịch liệt!

Lúc này, một đầu yêu thú hư ảo đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Cả vùng vỡ tan.

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

- Ngươi có ra hay không!

Chính là Đại thần lầu hai kia!

- Đại thần lầu hai, ngươi xem, biện pháp của ngươi vô dụng a!

Oanh!

Nhìn Đại thần lầu hai nổi giận, Diệp Huyền nhìn đến trực tiếp trợn mắt hốc mồm!

Đại thần lầu hai lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau một khắc, nàng đột nhiên giơ trảo đập lên trên mặt đất:

Tên này nổi điên rồi sao?

Oanh!

Diệp Huyền: "..."

- Ra rồi!

Diệp Huyền sửng sốt.

Diệp Huyền giang tay ra:

Ngay lúc Đại thần lầu hai còn muốn tiếp tục đập đại địa, một đoàn bạch quang đột nhiên xuất hiện trước mặt Đại thần lầu hai.

Diệp Huyền nghiêm mặt nói:

Tính tình táo bạo như thế!

Tiểu nữ hài đề phòng nhìn Diệp Huyền:

Nói xong, hắn đi về phía tiểu nữ hài, nhưng vào lúc này, một màn ánh sáng màu trắng ngăn trước mặt hắn.

- Việc này, thật sự không phải ta làm!

Đây là?

- Không phải ta làm!

Tiểu nữ hài đột nhiên nộ chỉ Diệp Huyền:

- Nhân loại, nhân loại đáng giận, các ngươi hủy hoại đại địa, phá hư linh khí của thiên địa, sẽ, sẽ gặp báo ứng!

Đại thần lầu hai nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

Mặt mũi Diệp Huyền tràn đầy vẻ mộng bức, hắn vội vàng nhìn về phía đoàn bạch quang kia, bên trong bạch quang, có một tiểu nữ hài lớn bằng nắm đấm, tiểu nữ hài vô cùng nhỏ, mặc một cái yếm nhỏ màu trắng, sau đầu là hai bím tóc nho nhỏ, giờ phút này, hai bàn tay nhỏ của nàng nắm thật chặt, đang căm tức nhìn Diệp Huyền.

Đi ra rồi?

Nói xong, nàng trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

- Ngươi đừng tới đây nha, nếu không ta sẽ đánh chết ngươi nha!

Diệp Huyền bày ra một khuôn mặt tươi cười:

- Ta, ta không phải người xấu!

Tiểu nữ hài trừng mắt Diệp Huyền:

- Người xấu vẫn thường nói bản thân không phải người xấu! Trên người ngươi, sát ý rất nặng, khẳng định đã từng giết không ít người!

Diệp Huyền: "..."

Tiểu nữ hài đề phòng nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó nói:

- Tiểu gia hỏa vừa rồi đâu?

Đại thần lầu hai!

Tiểu nữ hài nhìn thoáng qua trước ngực Diệp Huyền, nàng trừng mắt nhìn:

- Đi vào bên trong, an toàn!

Đại thần lầu hai chỉ chỉ trước ngực Diệp Huyền:

Diệp Huyền: "..."

- Quá, quá yếu! Ngay cả ta cũng đánh không lại!

Tiểu nữ hài nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó trực tiếp lắc đầu:

Tiểu nữ hài còn muốn nói điều gì, lúc này, Đại thần lầu hai lại đột nhiên xuất hiện.

Không thể không nói, bộ dáng bề ngoài của Đại thần lầu hai vẫn là vô cùng đáng yêu, đặc biệt là một đôi mắt to tròn màu xanh lam kia, đẹp không chịu được.

Đáng tiếc, chính là tính tình quá táo bạo con mẹ nó đi!

Động một chút là bạo!

Thấy Đại thần lầu hai, trong mắt tiểu nữ hài ít đi rất nhiều vẻ đề phòng, nàng bay tới trước mặt Đại thần lầu hai, có chút khẩn cầu:

- Ngươi có thể bảo hộ ta sao?

Rõ ràng, nàng thấy được Đại thần lầu hai cường hãn!

Đại thần lầu hai nhìn thoáng qua tiểu nữ hài, sau đó chỉ chỉ Diệp Huyền cách đó không xa:

- Hắn có khả năng!

Đây là ma quỷ sao?

Diệp Huyền trợn mắt hốc mồm!

- Nhân loại! Ngươi cho rằng ta đần giống như ngươi sao? Ta, ta chính là Bản nguyên tâm Thanh Châu, vô địch vô địch nhất, thông minh thông minh nhất!

Tiểu nữ hài nhìn thoáng qua trước ngực Diệp Huyền, sau một khắc, nàng đột nhiên giận dữ:

- Nàng đi vào bên trong.

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó chỉ chỉ lồng ngực mình:

- Có thể vào không?

Đại thần lầu hai khẽ gật đầu.

Tiểu nữ hài bay tới trước mặt Diệp Huyền, sau đó nàng ôm đầu trực tiếp ủi tới trước ngực Diệp Huyền, nhưng mà ủi nửa ngày, ủi thế nào cũng không ủi vào được!

Diệp Huyền: "..."

Tiểu nữ hài quay đầu nhìn về phía Đại thần lầu hai, trong mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc:

- Không được nha!

Đại thần lầu hai nhìn về phía Diệp Huyền:

- Để nàng đi vào!

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Có thể vào không?

Hắn chưa từng cất chứa người sống, cũng không dám để người sống đi vào, bởi vì nữ tử thần bí đã từng nói với hắn, nếu có người sống đi vào, Giới Ngục tháp này sẽ tự động phòng ngự, sau đó có thể sẽ trực tiếp giết chết đối phương!

Đại thần lầu hai nhìn thoáng qua tiểu nữ hài:

- Nàng không phải người!

Tiểu nữ hài trừng mắt nhìn:

- Ta không phải người sao?

Đại thần lầu hai hỏi lại:

- Ngươi có phải người không?

Tiểu nữ hài nhìn một chút thân thể của bản thân, sau đó nói:

- Ta cảm thấy ta là người nha!

Đại thần lầu hai mặt không biểu tình:

- Đây chẳng qua là ngươi cảm thấy! Mau đi vào thôi!

Tiểu nữ hài còn muốn nói điều gì, vẻ mặt của Diệp Huyền và Đại thần lầu hai đột nhiên đại biến, sau một khắc, Đại thần lầu hai trực tiếp biến mất tại chỗ, mà Diệp Huyền cũng vội vàng bắt lấy tiểu nữ hài, để nàng tiến vào bên trong Giới Ngục tháp.

Còn chưa tới một hơi ngay sau khi tiểu nữ hài và Đại thần lầu hai biến mất, một lão giả đột nhiên xuất hiện ở vùng trời trên đầu Diệp Huyền!

Người tới, chính là người quen biết cũ của Diệp Huyền, Mạc Tu!

Nhìn thấy Diệp Huyền, Mạc Tu lập tức nhíu lại lông mày:

- Là ngươi!

Diệp Huyền cười hắc hắc:

- Mạc đại trưởng lão, đã lâu không gặp a! Ngươi ngược lại càng ngày càng trẻ!

Mạc Tu nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

- Diệp Huyền, ngươi có thấy vật gì hay không!

- Vật gì?

Diệp Huyền nhăn mày lại:

- Thấy vật gì?

Mạc Tu nhìn chằm chằm Diệp Huyền, không nói gì.

Diệp Huyền liếc mắt nhìn chung quanh:

- Nơi này có đồ vật gì?

Mạc Tu trầm giọng nói:

- Ngươi tới nơi này làm gì?

Diệp Huyền cười hắc hắc:

- Ngươi đoán a!

Mạc Tu nhìn chằm chằm Diệp Huyền nửa ngày, sau đó cười nói:

- Diệp Huyền, những ngày an nhàn của ngươi đã sắp chấm dứt! Còn có, ngày tốt lành của Thương Kiếm tông ngươi cũng sẽ chấm dứt nhanh thôi. Chờ Bản nguyên tâm của Thanh Châu vừa vào tay, các ngươi sẽ phát hiện, đối địch với Hộ Giới minh ta, là một chuyện ngu xuẩn nhường nào!

Diệp Huyền nhún vai:

- Chờ ta luyện thành thần công, đến lúc đó ngươi sẽ phát hiện, nhằm vào Diệp Huyền ta, là quyết định ngu xuẩn nhất của Hộ Giới minh các ngươi từ trước tới nay!

Nói xong, hắn cười hắc hắc:

- Có ai không biết thổi da trâu a?

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Mạc Tu cũng không ngăn cản Diệp Huyền, bởi vì hắn biết, hắn căn bản không ngăn được Diệp Huyền.

Mặc kệ có nguyện ý thừa nhận hay không, Diệp Huyền lúc này, đã không phải cường giả Chân Ngự Pháp cảnh có thể giết được. Ít nhất, cường giả Chân Ngự Pháp cảnh bình thường không làm được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận