Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3187: Là người thế nào?

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Thần Cung, các cường giả Chư Thiên Phủ liên thủ khiến quang mạc to lớn kia xuất hiện vô số vết nứt!

Diệp Huyền đột nhiên chỉ vào một chỗ trong đó: "Tất cả mọi người cùng nhau ra tay, phá vỡ chỗ kia!"

Nghe hắ nói vậy, các kiếm tu bèn xuất kiếm, vô số đường kiếm quang xoẹt ngang bầu trời và chém thẳng về chỗ hắn chỉ.

Uỳnh!

Chỉ trong chốc lát, quang mạc to lớn đã vỡ tung!

Trận pháp bị phá, sắc mặt các cường giả Thần Cung bên dưới đại trận lập tức thay đổi!

Diệp Huyền nhìn các cường giả Thần Cung và Thiên Hành Điện: "Giết! Không chừa một ai!"

Không chừa một ai!

Diệp Huyền hỏi: "Có nguy hiểm gì không?"

Kiếm Si khẽ gật đầu, nàng đang định lên tiếng thì lúc này, không gian trước mặt nàng đột nhiên rung chuyển.

Diệp Huyền khẽ gật đầu, lại hỏi: "Kiếm Tuyệt tiền bối thì sao?"

Diệp Huyền nhìn về phía xa xa: "Thế thì cứ trừ khử những người ở đây đi đã!"

Diệp Huyền nhìn Kiếm Si: "Tất cả các cường giả của Kiếm Minh đều tới rồi à?"

Kiếm Si nhìn về phía tinh không xa xôi, trong tinh không có một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện. Trên ngực trái của nam tử trung niên này có vẽ hai chữ nho nhỏ: Thượng Cổ!

Nghe Diệp Huyền nói vậy, tất cả các cường giả bèn xông về phía Thần Cung!

Một lát sau, sắc mặt Kiếm Si bèn sầm xuống.

Kiếm Si lắc đầu: "Vẫn còn hai người chưa đến, bọn họ đều là cường giả Đăng Thiên cảnh, mà bọn họ cũng đang trên đường tới rồi!"

Trận đại chiến bắt đầu!

Kiếm Si lắc đầu: "Không có!"

Nam tử trung niên vừa xuất hiện thì phía sau hắn ta đã có thêm hơn một trăm người. Trong đó, cường giả Đăng Thiên cảnh có đến hơn mười người!

Kiếm Si trầm giọng nói: "Hắn ta đã ngăn chặn ba cường giả Đăng Thiên cảnh của Thượng Cổ Thiên Tộc rồi!"

Nam tử trung niên liếc nhìn mấy người Diệp Huyền, mỉm cười: "Kiếm Minh các ngươi muốn không chết không ngừng cơ mà! Nào, Thượng Cổ Thiên Tộc chúng ta chơi với các ngươi! Ai sợ người đó là thằng cháu trai!"

Diệp Huyền nhìn Kiếm Si: "Sao thế?"

Thượng Cổ Thiên Tộc!

Lại một nhóm cường giả nữa xuất hiện!

Ở tinh không phía bên phải, vùng tinh không xa xôi đó bỗng nhiên sôi trào!

Câu nói này vừa vang lên thì mọi người lập tức sững sờ!

Dứt lời, những người phía sau hắn ta lập tức xông về phía mấy người Diệp Huyền!

Mấy người Diệp Huyền cũng nhìn về phía tinh không, giờ khắc này bọn họ cũng tò mò vô cùng.

Nói đoạn, hắn ta bèn phất tay phải: "Giết!"

Lão giả này mặc vân sắc trường bào rộng rãi, trong tay phải cầm một quyển cổ tịch, trên mặt là nét cười nhè nhẹ, trông rất nho nhã.

Lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt mấy người Diệp Huyền.

Ai thế?

Thấy những cường giả kia xông đến, ánh mắt Kiếm Si lóe lên vẻ dữ tợn. Nàng xòe tay ra, một thanh kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Nàng đang định ra tay thì bỗng quay đầu nhìn về phía bên phải. Trong mắt nàng là vẻ nghiêm trọng.

Nhất là những cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc vừa mới xuất hiện!

Nam tử trung niên đi đầu quay đầu nhìn. Hắn ta nhíu mày, trong mắt là vẻ nghi hoặc.

Còn có cường giả tới nữa sao?

Những luồng khí tức lớn mạnh không ngừng trào ra từ tinh không!

Ai dám động vào thiếu chủ!

Đúng lúc ấy, một tiếng gào vang lên từ tinh không xa xôi: "Ai dám động vào thiếu chủ!"

Chẳng lẽ là người của Thượng Cổ Thiên Tộc?

Mà phía sau lão giả có hơn một trăm người!

Thấp nhất đã là Vô Biên cảnh!

Trong đó cường giả Đăng Thiên cảnh có đến năm người!

"Ngôn gia!"

Lúc này, nam tử trung niên của Thượng Cổ Thiên Tộc nhìn chằm chằm lão giả: "Các hạ là Ngôn Chân Khanh của Ngôn gia!"

Lão giả chẳng thèm để ý đến nam tử trung niên mà bước đến trước mặt Diệp Huyền, hành lễ với hắn: "Ngôn gia Ngôn Chân Khanh tham kiếm thiếu chủ!"

Phía sau lão giả, những người còn lại cũng đồng loạt hành lễ.

Ngôn gia!

Diệp Huyền vội vàng đỡ lão giả dậy: "Lão tiền bối không cần đa lễ!"

Lão giả quan sát hắn, đoạn vuốt râu cười: "Thiếu chủ không đơn giản đâu!"

Tại sao nhiều thế lực thề chết trung thành với họ như vậy?

Rốt cuộc cha con nhà này là người như thế nào?

Rồi cả vị thanh sam kiếm chủ kia nữa!

Nghe vậy, nam tử trung niên bèn nhìn Diệp Huyền, trong lòng không khỏi nghi hoặc. Rốt cuộc cái tên này có lai lịch như thế nào?

Thiếu chủ!

Lúc này, Ngôn Chân Khanh đột nhiên bật cười: "Thiếu chủ, chúng ta tới từ Nho Giới, cách Chư Thiên thành rất xa! Mà Ngôn gia chúng ta cũng hiếm khi xuất thế lắm, do vậy người biết Ngôn gia chúng ta cực ít!"

Diệp Huyền trầm giọng hỏi: "Nho Giới?"

Ngôn Chân Khanh gật đầu: "Đúng vậy! Tí nữa ta có thể giới thiệu chi tiết cho thiếu chủ!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Được!"

Lúc này, hắn thấy khá ngạc nhiên. Hiện giờ hắn mới nhận ra một điều, đó chính là cha hắn đi thật sự quá xa!

Không chỉ cha hắn mà còn có Thanh Nhi, nếu như không phải vì hắn, không biết hai người họ còn đi đến nơi nào nữa!

Hắn đã kéo chân hai người họ rồi!

Lúc này, nam tử trung niên của Thượng Cổ Thiên Tộc đột nhiên nói: "Ngôn gia cũng muốn tham dự vào chuyện này sao?"

Ngôn Chân Khanh quay đầu nhìn nam tử trung niên, mỉm cười: "Ngôn gia ta sống chết cũng phải đi theo thiếu chủ!"

Kiếm Si cũng không biết Ngôn gia ư?

Diệp Huyền sững sờ.

Không quen biết!

Kiếm Si lắc đầu: "Không quen biết!"

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, sau đó nhìn Kiếm Si: "Giới thiệu chút nhé?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận