Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3848. Mau hành lễ (2)



Chương 3848. Mau hành lễ (2)




Mộ Hư nhìn xuống Diệp Huyền đang trốn đằng sau đám người với ánh mắt sắc như kiếm.
Diệp Huyền nhìn về phía hắn ta và mỉm cười: “Xin lỗi nhé, vừa rồi giết hăng quá mà không nương tay, khiến các ngươi tổn thất không ít cường giả, ta xin bày tỏ lòng áy náy sâu sắc đối với chuyện này!”
Nói xong, hắn còn hơi hành lễ.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của đám cường giả Bạch Trữ thành lập tức trở nên vô cùng dữ tợn!
Giết người tru tâm!
Mộ Hư hơi giơ tay phải lên, cách không tóm lấy Diệp Huyền, chỉ như vậy mà mảnh thời không riêng biệt nơi Diệp Huyền đang đứng trực tiếp bị bóp méo thành một lốc xoáy quỷ dị, trong lốc xoáy đó, Diệp Huyền chỉ cảm thấy có hàng nghìn hàng vạn sức mạnh đang dày xéo mình!
Cũng may mà ngay từ đầu hắn đã giải phóng ra thế và kiếm thế của mình, bằng không, trong nháy mắt đối phương ra tay, sợ rằng hắn đã bị bóp nát thành vô số mảnh vụn rồi!
Nhưng cho dù là như thế thì luồng thế và kiếm thế của hắn vẫn đang biến mất từng chút một!
Diệp Huyền hơi nhíu mày lại, hắn đang định ra tay thì đúng lúc này, thành chủ Hàn Giang của Vĩnh Dạ thành đột nhiên vung tay áo, trong nháy mắt, thời không mà Diệp Huyền đang đứng lại khôi phục như thường.
Mộ Hư nhìn về phía Hàn Giang: “Hàn Giang, hình như hắn không phải người của Vĩnh Dạ thành ngươi!”
Hàn Giang cười ha ha: “Vậy thì có liên quan gì? Ta chỉ biết vừa rồi hắn đã giết người của Bạch Trữ thành ngươi, chỉ cần hắn là kẻ địch của Bạch Trữ thành ngươi thì chính là bạn của Vĩnh Dạ thành ta! Ngươi chưa nghe câu kẻ địch của kẻ địch chính là bạn sao? Ha ha!”
Mộ Hư híp mắt lại, trong mắt lóe lên sát ý dày đặc!
Hàn Giang cười nói: “Mộ Hư, có ta ở đây, hôm nay ngươi đừng hòng giết được tiểu hữu này. Nếu ngươi muốn đánh thì bây giờ chúng ta có thể đánh, cơ mà, ngươi cũng phải hiểu rõ một chuyện đó là bên chúng ta đã có tiểu hữu này, hắn có thể dùng hai nhát kiếm giết chết một vị Đạo Minh cảnh đó…”
Diệp Huyền ở bên dưới chợt cười bảo: “Sửa lại cho đúng nhé, là mỗi phát một tên!”
Hàn Giang hơi sững sờ, sau đó lại cười to: “Đúng đúng đúng, là mỗi phát một tên! Là ta nhìn lầm! Ha ha!”
Sắc mặt của Mộ Hư vô cùng khó coi.
Đánh hay là không đánh đây?
Đương nhiên không thể đánh được rồi!
Diệp Huyền và Vĩnh Dạ thành đã liên thủ, bây giờ phía bên bọn họ đã rơi vào tình thế bất lợi tuyệt đối rồi!
Mộ Hư nhìn xuống Diệp Huyền ở bên dưới: “Bạch Trữ thành ta có thù oán gì với ngươi hả?”
Diệp Huyền hơi nhíu mày: “Lẽ nào ngươi không biết sao?”
Mộ Hư híp mắt nhìn: “Biết cái gì?”
Diệp Huyền cười đáp: “Kêu vị Mộ Trần công tử đó kể cho ngươi nghe đi!”
Mộ Trần!
Mộ Hư hơi sững sờ sau đó quay đầu, lúc này, Mộ Trần đã xuất hiện ở đó, hắn ta liếc mắt nhìn Diệp Huyền ở đằng xa với vẻ mặt phức tạp, ngược lại hắn ta cũng không giấu diếm nửa lời mà kể lại hết đầu đuôi ngọn ngành toàn bộ sự việc ra!
Sau khi biết được hai năm rõ mười, sắc mặt của Mộ Hư lập tức trở nên vô cùng khó coi!
Mộ Càn!
Hắn ta không ngờ, vậy mà chuyện này lại do con trai cả của mình gây ra, còn cả Việt trưởng lão kia nữa, vốn là mâu thuẫn trong tông môn, nếu ngươi có thù có oán thì cứ trực tiếp đi tìm Thiên Yếm là được! Đằng này đi tìm Diệp Huyền để làm gì hả?
Còn cả con trai của Việt trưởng lão nữa!
Cái thứ rác rưởi gì đâu?
Thật ra, lúc này hắn ta cũng hơi bực bội rồi!
Bản thân Diệp Huyền này vốn không phải kẻ địch của Bạch Trữ thành!
Mà bây giờ, Bạch Trữ thành lại khăng khăng muốn biến thành kẻ địch của người ta1 Hơn nữa, lại còn vì một thằng ngu như Việt trưởng lão nữa chứ, thế này thật sự không đáng một tí nào cả!
Đương nhiên, hiện giờ đã không còn khả năng cứu vãn nữa.
Cho dù Bạch Trữ thành bằng lòng cứu vãn thì Diệp Huyền cũng sẽ không quay đầu. Nếu như hắn quay đầu vậy đến khi ấy, Vĩnh Dạ thành sẽ trực tiếp bất chấp tất cả, còn không phải Diệp Huyền sẽ thốn lắm hay sao?
Mộ Hư liếc mắt nhìn Diệp Huyền: “Không ngờ trong thiên địa này lại xuất hiện một thiên tài siêu cấp!”
Nói rồi, hắn ta nhìn về phía Hàn Giang: “Chúc mừng nhé!”
Hàn Giang cười ha ha: “Đây đúng là niềm vui bất ngờ đấy!”
Điều này đối với Vĩnh Dạ thành mà nói đúng là một niềm vui bất ngờ, bọn họ cũng đã nhìn thấy thực lực đáng sợ của Diệp Huyền rồi, thiên tài yêu nghiệt khủng khiếp như thế lại bị Bạch Trữ thành ép đến Vĩnh Dạ thành như vậy!
Vừa nghĩ đến đây, Hàn Giang lại không nhịn được mà cười ha ha.
Mộ Hư liếc mắt nhìn Hàn Giang, cười nói: “Cười đến cuối cùng mới tốt!”
Hàn Giang cười đáp: “Vậy chúng ta cùng chống mắt lên xem ai có thể cười đến cuối cùng!”
Mộ Hư cười bảo: “Chúng ta mỏi mắt mong chờ!”
Nói xong, hắn ta nhìn Diệp Huyền ở đằng xa sau đó quay người đi mất.
Một đám cường giả Bạch Trữ thành cũng vội vàng rời đi.
Sau khi đám người Mộ Hư rời đi, Hàn Giang nhìn về phía Diệp Huyền, hắn ta liếc mắt quan sát đối phương một lượt rồi mới hỏi: “Xưng hô thế nào?”
Diệp Huyền cười đáp: “Diệp Huyền!”
Hàn Giang sững sờ: “Diệp… Diệp Huyền?”
Diệp Huyền chớp mắt: “Tiền bối biết ta sao?”
Hàn Giang trầm giọng bảo: “Biết!”
Diệp Huyền hơi nhíu mày: “Làm sao có thể…”
Hàn Giang mỉm cười chứ không nói.
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Nghịch hành giả!”
Hàn Giang gật đầu: “Sau khi hắn ta trở về có nói mình quen được một yêu nghiệt rất mạnh, đó chính là ngươi. Lúc ấy ta không cho là đúng, nhưng không ngờ ngươi lại tới chỗ này, đương nhiên… ta cũng không ngờ Diệp công tử lại thật sự yêu nghiệt đến như thế! Không hổ là người có thể đánh đến không phân cao thấp với nghịch hành giả!”
Nói xong, hắn ta liếc mắt nhìn mấy người Vĩnh Dạ thành có mặt ở đó rồi tức giận quát: “Còn ngây ra đó làm gì? Tham kiếm Diệp công tử đi! À không đúng, bắt đầu từ bây giờ, Diệp công tử chính là phó thành chủ của Vĩnh Dạ thành ta, mau tham kiến phó thành chủ ngay! Đừng có đứng đực ra đó nữa! Con mẹ nó, mau hành lễ với hắn!”
Mọi người: “…”
Hết chương 3848.



Bạn cần đăng nhập để bình luận