Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3528. Khuyên ngươi nên đổi cha! (2)



Chương 3528. Khuyên ngươi nên đổi cha! (2)




Diệp Huyền quay đầu nhìn, Vong Linh Đại Đế vừa rời đi đã quay lại.
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tại sao?”
Vong Linh Đại Đế nói: “Bên ngoài khắp nơi đều là vong linh, nếu ngươi ra ngoài thì sẽ lập tức bị phân thây!”
Diệp Huyền do dự một lát, đoạn hỏi: “Tiền bối, tiểu nữ hài đó là?”
Vong Linh Đại Đế lắc đầu: “Không biết!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Không biết ư?”
Vong Linh Đại Đế gật đầu: “Ta đã ở nơi này tám mươi vạn năm, nhưng ta không biết gì về nàng ta cả!”
Tám mươi vạn năm!
Nghe vậy, mí mắt Diệp Huyền bèn giật giật, cái tên này bị nhốt ở đây tám mươi vạn năm!
Vong Linh Đại Đế liếc nhìn Diệp Huyền: “Ta không biết tại sao nàng ta lại không giết ngươi, nhưng ngươi hãy nhớ, đừng có chọc nàng ta tức giận! Tuyệt đối không được chọc nàng ta tức giận, bằng không hậu quả vô cùng nghiêm trọng!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn, trên đỉnh đầu hắn là một đám mây đen. Ngoài ra thì chẳng có gì cả!
Một lát sau, hắn đi về phía xa xa, sau khi băng qua một sơn động nhỏ hẹp, sắc mặt Diệp Huyền lập tức thay đổi.
Ở phía xa xa, tiểu nữ hài quay đầu nhìn hắn, Diệp Huyền lôi một xiên kẹo hồ lô ra cho tiểu nữ hài.
Tiểu nữ hài nhíu mày: “Thứ gì đây?”
Diệp Huyền nghiêm tú nói: “Kẹo hồ lô!”
Tiểu nữ hài liếc nhìn hắn mà không đáp lời.
Diệp Huyền vội vàng nói: “Ngon lắm!”
Tiểu nữ hài trầm mặc một hồi rồi nhận lấy kẹo hồ lô, sau đó ăn thử. Chỉ trong chốc lát, đôi mắt của nàng đã tròn xoe, ngay sau đó nàng vội liếm thêm…
Diệp Huyền thở phào một hơi, mẹ kiếp, kẹo hồ lô đúng là thần khí!
May mà hắn ra ngoài đều mang theo một ít!
Vào lúc quan trọng còn có thể cứu mạng!
Diệp Huyền nhìn tiểu nữ hài: “Ngon không?”
Tiểu nữ hài gật đầu: “Cũng được!”
Diệp Huyền lại lấy một xiên kẹo nữa đưa cho tiểu nữ hài: “Ăn cái này xong thì về sau chúng ta là bạn tốt!”
Nghe vậy, Vong Linh Đại Đế bèn trợn mắt há mồm. Cái tên này điên rồi hả?
Làm bạn với tiểu nữ hài?
Đúng lúc ấy, tiểu nữ hài lại nhận lấy kẹo hồ lô trong tay Diệp Huyền: “Bạn ư?”
Diệp Huyền gật đầu: “Ngươi có bạn không?”
Tiểu nữ hài lắc đầu: “Không có!”
Diệp Huyền vội nói: “Thế sau này ta là bạn của ngươi!”
Tiểu nữ hài liếc nhìn hắn: “Được!”
Nghe vậy, Vong Linh Đại Đế ở một bên suýt chút nữa thì ngất lịm.
Bạn ư?
Mẹ kiếp!
Cái tên này dùng một xiên kẹo hồ lô thôi mà tiểu nữ hài đã làm bạn với hắn?
Vong Linh Đại Đế cảm thấy đầu mình không đủ dùng nữa rồi.
Diệp Huyền ngồi bên cạnh tiểu nữ hài, hắn mỉm cười: “Ta là Diệp Huyền, ngươi tên là gì?”
Tiểu nữ hài nói: “Huyết Đồng!”
Huyết Đồng!
Diệp Huyền khẽ mỉm cười, sau đó nói: “Ngươi có thể ra ngoài không?”
Huyết Đồng lắc đầu: “Không thể!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Có kết giới hả?”
Huyết Đồng gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Ngươi lợi hại vậy mà cũng không thể phá vỡ sao?”
Huyết Đồng khẽ bảo: “Ta bị thương!”
Bị thương!
Diệp Huyền quan sát Huyết Đồng, sau đó nói: “Thế phải bao lâu thì ngươi mới phục hồi?”
Huyết Đồng lắc đầu: “Không phục hồi được!”
Diệp Huyền thấy khó hiểu: “Tại sao?”
Huyết Đồng quay đầu nhìn hắn mà không lên tiếng.
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì Huyết Đồng đột nhiên bảo: “Bạn ư?”
Diệp Huyền nhìn nàng, Huyết Đồng nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Ngươi với ta là bạn ư?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Huyết Đồng khẽ gật đầu: “Bạn bè thì nên giúp đỡ lẫn nhau, đúng chứ?”
Diệp Huyền đang định gật đầu thì hắn bỗng phát hiện sự việc hình như có gì đó sai sai.
Thấy hắn không đáp lời, Huyết Đồng bèn híp mắt: “Ngươi không coi ta là bạn?”
Ngay sau đó, một huyết hải lập tức cuộn trào, sát ý vô cùng vô tận lan tràn khắp nền trời.
Vong Linh Đại Đế lập tức bò xuống, run cầm cập.
Diệp Huyền vội nói: “Bạn! Chúng ta là bạn tốt!”
Huyết Đồng khẽ gật đầu, huyết hải kia bèn bình yên trở lại.
Diệp Huyền thở phào một hơi, thực lực của tiểu nữ hài này thực sự kinh khủng!
Lúc này, Huyết Đồng đột nhiên nói: “Ta muốn nhờ ngươi giúp!”
Diệp Huyền như hóa đá.
Trực giác mách bảo hắn rằng hắn sắp bị lợi dụng rồi!
Huyết Đồng quay đầu nhìn hắn: “Giúp một chuyện nhỏ!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Ta… thực lực của ta hơi yếu!”
Huyết Đồng nhìn chằm chằm vào hắn: “Giúp hay là không giúp?”
Diệp Huyền thấy bất lực: “Ngươi nói đi xem nào!”
Huyết Đồng nhìn Diệp Huyền: “Phong ấn trong tiểu tháp do ai tạo ra?”
Nghe vậy, vẻ mặt Diệp Huyền bèn trở nên nghiêm nghị. Lúc này, hắn đã hiểu vì sao tiểu nữ hài lại không giết hắn rồi!
Hóa là ra bởi cha hắn!
Huyết Đồng lại hỏi: “Là ai?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta hiểu ý của ngươi, nhưng ta không thể liên lạc được với hắn ta. Mà dù có liên lạc được thì hắn ta cũng sẽ không tới!”
Huyết Đồng nhíu mày: “Hắn ta là gì của ngươi?”
Diệp Huyền thấy bất lực: “Cha ta!”
Huyết Đồng nhìn hắn: “Cha ngươi?”
Diệp Huyền gật đầu.
Huyết Đồng trầm mặc một hồi rồi nói: “Ngươi diễn kịch đi! Cứ bảo là ta muốn giết ngươi, bảo hắn ta tới cứu ngươi, ngươi thấy thế nào?”
Diệp Huyền nói với vẻ bất lực: “Thì ban nãy ta đã thử làm như vậy rồi đấy! Hắn ta chẳng thèm phản hồi ta!”
Huyết Đồng nhíu mày: “Ngươi có chắc hắn ta là cha ruột của ngươi không vậy?”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Ta cũng không chắc lắm!”
Huyết Đồng trầm mặc một hồi rồi bảo: “Khuyên ngươi nên đổi cha!”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3528.



Bạn cần đăng nhập để bình luận