Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3600. Ngươi bị điên à? (2)



Chương 3600. Ngươi bị điên à? (2)




Đúng lúc ấy, một tiếng gào vang lên từ phía xa: “Tên chó lai giống nào dám tới Hoang Nguyên Chi Địa ta sủa loạn?”
Nghe vậy, sắc mặt Mộc Sâm bèn đen lại.
Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Xử hắn ta!”
Mộc Sâm do dự.
Diệp Huyền nói: “Có ta đây thì ngươi sợ gì chứ?”
Mộc Sâm mỉm cười: “Nếu tiền bối đã nói vậy thì xử hắn ta thôi!”
Dứt lời hắn ta đột nhiên xông lên phía trước!
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, bầu trời đột nhiên sầm lại. Một luồng sức mạnh to lớn cuộn trào khắp Hoang Nguyên Chi Địa.
Đúng lúc ấy, phía sâu bên trong Hoang Nguyên Chi Địa vang lên một tiếng gào: “Mộc Sâm, ngươi phát điên cái gì?”
Uỳnh uỳnh!
Ở phía xa xa, Hoang Nguyên Chi Địa đột nhiên bùng nổ. Một vực thẳm thời không xuất hiện, trong vực thẳm thời không ấy, Mộc Sâm và Hoang Nguyên Thần đứng đối diện nhau.
Hoang Nguyên Thần nhìn chằm chằm vào Mộc Sâm: “Mộc Sâm, trước nay ta và ngươi nước sông không phạm nước giếng, hôm nay ngươi bị điên gì vậy?”
Mộc Sâm lạnh lùng nói: “Lão tử ngứa mắt ngươi đấy được không?”
Nói đoạn, hắn ta bèn đánh một quyền.
Uỳnh!
Thời không xung quanh Hoang Nguyên Thần bèn biến thành một lốc xoáy thời không!
Ánh mắt Hoang Nguyên Thần lóe lên vẻ dữ tợn, hắn ta xông lên, một luồng sức mạnh bắn ra!
Uỳnh uỳnh!
Ở phía xa, mí mắt Diệp Huyền giật giật, bởi lẽ những sức mạnh này đang ào về phía hắn!
Chạy?
Chạy thì mất mặt lắm!
Chỉ có thể đối đầu thôi!
Diệp Huyền bước lên phía trước, thi triển Kiếm Vực.
Vô Địch Kiếm Vực!
Uỳnh!
Thời không xung quanh hắn và Hư Vọng lập tức bị hủy diệt!
Hai người thì không bị làm sao hết!
Hư Vọng nhìn Diệp Huyền, nàng kinh ngạc, đúng là cường giả Mệnh Tri cảnh có khác, trong tình huống ấy mà vẫn vững chân, hơn nữa Kiếm Vực ban nãy còn huyền ảo vô cùng, vừa nhìn đã biết không phải Kiếm Vực bình thường!
Đúng là đại lão có khác!
Trước mặt Hư Vọng, vẻ mặt Diệp Huyền có hơi tái nhợt. Thực ra nếu như bảo hắn động thủ thì sức mạnh kia không đủ để đả thương hắn, thế nhưng hắn không thể ra tay!
Ra tay thì sẽ lộ mất!
Dù là Hư Vọng hay Mộc Sâm thì đều không phải người thường, thế nên hắn chỉ có thể chống đỡ!
Cũng may dù hắn không động thủ thì vẫn có thể ngăn chặn được!
Điều này cũng giúp Diệp Huyền biết được đại khái thực lực của mình, sức chiến đấu thực sự của hắn vẫn chênh lệch với những cường giả Nguyên Thần cảnh thực sự, nhưng sự chênh lệch này không quá lớn!
Dẫu sao thì hiện giờ hắn cũng có thể sử dụng áp lực thời không trong thời không thần bí kia!
Đúng lúc ấy, Mộc Sâm và Hoang Nguyên Thần ở phía xa xa đột nhiên dừng lại. Hoang Nguyên Thần nhìn chằm chằm vào Mộc Sâm: “Mộc Sâm, rốt cuộc ngươi phát điên cái gì vậy?”
Mộc Sâm phẫn nộ: “Lão tử ngứa mắt ngươi!”
Hoang Nguyên Thần nhíu mày, có vẻ như nhớ ra gì đó, hắn ta quay đầu nhìn Diệp Huyền và Hư Vọng. Khi nhìn thấy Diệp Huyền, hắn ta càng nhíu mày hơn: “Vô Gian chi đạo?”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Mộc Sâm: “Ngươi đưa cái con kiến này đến chỗ ta làm gì?”
Nghe vậy, Mộc Sâm gân cổ lên: “Ngươi mới là con kiến! Cả nhà ngươi đều là kiến!”
Hoang Nguyên Thần nhíu mày: “Ngươi bị điên à?”
Mộc Sâm nhìn chằm chằm vào hắn ta: “Vị này là Diệp Huyền tiền bối, ngươi dám nói hắn là kiến. Hoang Nguyên Thần, có phải ngươi sống lâu quá rồi không?”
“Tiền bối?”
Hoang Nguyên Thần trầm giọng nói: “Mộc Sâm, não của ngươi bị kẹp cửa hả? Ngươi gọi cái tên Vô Gian chi đạo này là tiền bối?”
Mộc Sâm lạnh lùng nhìn hắn ta: “Ngươi bị thiểu năng rồi!”
Hoang Nguyên Thần trầm giọng nói: “Mộc Sâm, rốt cuộc ngươi bị làm sao vậy?”
Mộc Sâm đang định lên tiếng thì lúc này, Diệp Huyền ở phía dưới quay đầu nhìn Hư Vọng: “Xử lí hắn ta đi!”
Hư Vọng sững sờ, sau đó rút kiếm xông lên!
Vụt!
Một đường kiếm quang lóe lên!
Trên bầu trời, ánh mắt Hoang Nguyên Thần lóe lên lệ khí: “Mệnh Thần cảnh mà cũng dám ra tay với ta, đúng là tìm chết!”
Nói đoạn, hắn ta bèn bước lên phía trước một bước, đoạn đánh một quyền!
Uỳnh!
Kiếm quang bùng lên, Hoang Nguyên Thần lùi mạnh về phía sau cả ngàn trượng. Khi hắn ta dừng lại, cánh tay phải của hắn ta đã chẻ làm đôi!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Hoang Nguyên Thần sững sờ!
Hắn ta bị một con kiến Mệnh Thần cảnh chém đứt tay?
Không chỉ Hoang Nguyên Thần mà Mộc Sâm ở bên cạnh cũng chấn kinh!
Hư Vọng cầm kiếm của tiền bối xong thì sức chiến đấu tăng lên kinh khủng vậy sao?
Ở phía xa xa, mặc dù Hư Vọng bị đánh lùi nhưng ánh mắt nàng lại trở nên hưng phấn.
Hiện giờ nàng có thể giết được cường giả Nguyên Thần cảnh
Thanh kiếm trong tay giúp thực lực của nàng tăng lên quá kinh khủng!
Hư Vọng lại định ra tay lần nữa, đúng lúc ấy Diệp Huyền ở phía dưới đột nhiên nói: “Cứ lùi lại đã!”
Nghe hắn nói vậy, Hư Vọng không hề do dự mà quay người hóa thành một đường kiếm quang đáp xuống phía sau Diệp Huyền.
Trông thấy cảnh tượng ấy, Hoang Nguyên Thần nhíu mày, hắn ta nhìn Diệp Huyền: “Ngươi là ai?”
Khoảnh khắc ấy, hắn ta nhận ra Diệp Huyền không đơn giản!
Diệp Huyền mỉm cười, hắn nhìn Mộc Sâm: “Ngươi không giới thiệu cho ta chút hả?”
Mộc Sâm sững sờ, sau đó vội vàng nói: “Hoang Nguyên Thần, vị này là Diệp Huyền tiền bối, Mệnh Tri cảnh!”
Mệnh Tri cảnh?
Nghe vậy, Hoang Nguyên Thần bèn sững sờ.
Lúc này, Diệp Huyền nhìn Hoang Nguyên Thần: “Hỏi ngươi một câu, nếu như ngươi đáp sai thì ta sẽ khiến ngươi thần hồn tan nát!”
Nói đoạn, hắn bèn bước lên một bước, một thời không thần bí lập tức bao trùm lấy Hoang Nguyên Thần.
Sắc mặt Hoang Nguyên Thần lập tức thay đổi…
Hết chương 3600.



Bạn cần đăng nhập để bình luận