Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1794: Ta dẫn ngươi đến một nơi

Thiên Long lão giả nhìn về phía Diệp Huyền, nhìn một lúc rồi hắn ta đột nhiên nói: "Nhìn không ra!"

Nói xong, hắn ta đánh ra một quyền.

Diệp Huyền biến sắc, vội vàng kéo A Mục ra phía sau, sau đó dùng bất tử chi thân.

Ầm ầm!

Một quyền này được đánh ra, Diệp Huyền liên tục kéo theo A Mục lui sâu về phía sau mấy trăm trượng.

Nhưng cũng may là hắn đã đỡ được một quyền này!

Sau khi hắn dừng lại, A Mục chỉ vào gáy hắn: "Lấy danh Vu Thần, ban cho ta Thần Tốc, chạy!"

Diệp Huyền không chút do dự mà xoay người bỏ chạy.

Nói xong, hắn ta lập tức xông ra ngoài.

Ở phía xa xa, hắn tăng tốc độ của mình lên tới cực hạn, hắn chắc chắn không thể đánh lại mấy Thiên Long kia rồi nên chỉ có thể chạy! Cũng may, có A Mục ở đây nên ở phương diện tốc độ, mấy Thiên Long kia tạm thời không thể nào đuổi kịp được hắn.

Nhưng rất nhanh sau đó hắn ta đã hiểu được, đây chắc chắn không phải do nhục thân mà nhất định là do bí pháp gì đó gây ra.

Phía sau Diệp Huyền có mấy đạo long uy bao trùm chân trời.

Hắn ta thật không ngờ Diệp Huyền bị hắn ta đánh cho một quyền mà vẫn không bị làm sao!

A Mục hít sâu một hơi, vỗ vào ngực mình, sau đó nói: "Gọi nữ tử váy trắng! Ta nói cho ngươi biết, nàng ta rất lợi hại! Một kiếm của nàng ta có thể chém được mấy cái đầu rồng ở phía sau!"

Tốc độ của hắn cực nhanh, trong chớp mắt đã biến mất ở phía xa xa.

Một lát sau, Diệp Huyền quay đầu nhìn thoáng qua, mấy Thiên Long kia còn đang điên cuồng đuổi theo không rời.

Nhục thân này còn mạnh hơn cả Thiên Long tộc?

Phía sau hắn, Thiên Long lão giả lập tức ngây ngẩn cả người.

Ầm ầm!

A Mục vội vàng lắc đầu: "Không được không được, nàng ta không giống một người sẽ nói đạo lý, nếu ta bất chấp đi tìm nàng ta, ta sợ mình sẽ bị giết chết.”

Thiên Long lão giả trầm giọng nói: "Đuổi theo! Đuổi theo đến chân trời góc biển!"

Diệp Huyền nói: "Có ta ở đây, nàng ta sẽ không giết ngươi!"

Nhìn thấy cảnh này khiến sắc mặt của hắn trầm xuống, sau đó nói: "A Mục cô nương, có biện pháp gì không?"

Diệp Huyền sa sầm mặt mũi: "Ta cũng biết nàng ta lợi hại, nhưng ta không liên lạc được với nàng ta! Không thì ngươi giúp ta liên lạc với nàng ta đi?"

A Mục nói: "Ta không biết nhát kiếm kia của nàng ta là tiện tay xuất kiếm hay là toàn lực ra tay, cho nên ta không thể nào biết được thực lực thật sự của nàng ta."

Tạm thời!

Diệp Huyền có chút khó hiểu: "Cái gì tốt?"

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Có cường đại bằng Vu Thần mà ngươi nói không?"

Nói xong, nàng chỉ vào bên phải: "Đi về phía bên này!"

A Mục vẫn lắc đầu: "Thật sự không được, thiên cơ của người này không thể tùy ý dò xét, ta muốn tìm nàng ta thì chỉ có thể bí mật dò xét thiên cơ, nếu như vậy, ta sẽ phải trả cái giá rất thảm. Hơn nữa, nữ nhân kia cực kỳ coi thường sinh mệnh, ngươi cũng biết một kiếm lúc trước rồi đó, nếu như không phải ngươi thì một nhát kiếm kia có thể hủy diệt nơi này. Người này thật là đáng sợ!"

Ở phía sau hắn còn có mấy Thiên Long đang điên cuồng đuổi theo.

Sau khi đi tới Hư Vô Duy Độ này, hắn mới phát hiện nơi này không phải lớn bình thường.

Diệp Huyền gật đầu, chạy nhanh về phía bên phải.

A Mục trầm mặc một lát, nói: "Tạm thời ta không biết!"

A Mục nói: "Ngươi và ta có khế ước sinh tử, nàng ta là người thân của ngươi, cũng chính là người thân của ta! Ừm, cảm giác có người thân thật là tốt.”

Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, hắn có cảm giác mình bị gài bẫy.

Lúc này, A Mục lại nói: "Chúng ta đi tới di chỉ Vu quốc."

Diệp Huyền lại hỏi: "Tạm thời? Có ý gì?"

A Mục lập tức cười nói: "Rất tốt."

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Cứ xem như là người thân của ta đi!"

Nói xong, nàng cúi đầu nhìn Diệp Huyền: "Nàng ta là gì của ngươi?"

Trên đường đi, Diệp Huyền đột nhiên hỏi: "A Mục cô nương, Vu Thần kia thật sự ở đây sao?"

A Mục gật đầu: "Ở đây! Vu Thần rất cường đại!"

Diệp Huyền nói: "Ngươi và Vu Thần rất thân sao?"

A Mục cười nói: "Rất thân nhưng mà Vu Thần chỉ tồn tại trong tín ngưỡng."

Diệp Huyền còn muốn hỏi cái gì đó, đúng lúc này, A Mục đột nhiên chỉ vào phía xa: "Đến rồi!"

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lại, ở nơi cách hắn không xa có một tòa thành cổ, thành cổ hoang vắng, không có một hộ dân nào.

Hắn tăng nhanh tốc độ, đưa A Mục tiến vào trong cổ thành ngay lập tức, sau đó thả nàng xuống, nói: "Nhiều nhất là sau mười lần hít thở, đám rồng kia có thể đuổi tới nơi!"

A Mục cười nói: "Ta có trận pháp!"

Nói xong, hai tay nàng đột nhiên ra vung ra, miệng thầm đọc thần chú, một lát sau, cả tòa thành cổ đột nhiên rung động, mà lúc này, mấy Thiên Long kia đột nhiên xuất hiện trên bầu trời Vu thành, ngay khi bọn họ muốn vào thành thì một tấm màn ánh sáng thật lớn đột nhiên xuất hiện trên bầu trời Vu thành.

Ầm ầm ầm ầm!

Mấy ngày sau đó, đám Thiên Long lập tức bị màn sáng này ngăn lại!

Thiên Long lão giả cầm đầu đột nhiên rống giận, đâm mạnh vào màn sáng kia.

Ầm ầm!

Màn sáng và cả tòa Vu Thành cùng rung lên, nhưng màn sáng kia lại chưa vỡ!

Sau khi nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyền ở phía dưới mới lập tức thở phào nhẹ nhõm!

Đại trận này vẫn còn hữu dụng!

Lúc này, A Mục đột nhiên nói: "Trận này không kéo dài được bao lâu, ta dẫn ngươi đi đến một nơi, chúng ta đi!"

Nói xong, nàng xoay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận