Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3863. Lục Giới!



Chương 3863. Lục Giới!




Không thể không nói, lúc này Mộ Hư thấy hơi hoảng!
Một khi mấy người bạch y nam tử nhận đơn này thì Bạch Trú thành nguy ngay!
Bởi lẽ một khi mấy người bạch y nam tử nhận đơn, chắc chắn Vĩnh Dạ thành sẽ dốc toàn lực tấn công Bạch Trú thành. Tới khi đó, Bạch Trú thành phải đối phó những người này kiểu gì?
Đúng lúc ấy, bạch y nam tử ở phía xa xa lắc đầu: “Chúng ta từ chối!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Tại sao?”
Bạch y nam tử nhìn hắn: “Chúng ta không nhận đơn nhắm vào người cũ!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi!
Không nhận đơn nhắm vào người cũ!
Bỏ một đơn cũng không phải chuyện gì mất mặt, cũng không phá vỡ nguyên tắc của bọn họ! Nhưng nếu sau khi từ bỏ mà lại nhận đơn nhắm vào chủ cũ thì danh tiếng của Thần Ung coi như xong!
Sau này ai dám tìm đến Thần Ung nữa?
Thấy mấy người bạch y nam tử rời đi, Mộ Hư bèn thở phào một hơi. Có vẻ như hắn ta nhớ ra điều gì đó bèn nhìn Diệp Huyền, sau đó lại nhìn bạch y nam tử: “Ta đồng ý với điều kiện ngươi vừa nói! Bạch Trú thành đồng ý bỏ ra hai mươi tinh mạch để giết hai người này!”
Nghe vậy, Bạch Y bèn dừng bước.
Mí mắt Diệp Huyền giật giật. Mẹ kiếp, Mộ Hư điên rồi sao?
Ở phía xa xa, bạch y nam tử quay đầu nhìn Mộ Hư. Mộ Hư trầm giọng nói: “Bạch Y, Bạch Trú thành chúng ta bằng lòng bỏ ra hai mươi tinh mạch!”
Bạch y lắc đầu: “Muộn rồi! Chúng ta bỏ đơn này!”
Mộ Hư sững sờ, sau đó trầm giọng nói: “Tại sao?”
Bạch y nhìn Mộ Hư, hắn ta không trả lời câu hỏi này mà quay người, đưa người của Thần Ung Dung Binh Đoàn biến mất.
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Mộ Hư bắt đầu trở nên khó coi.
Nghịch hành giả đột nhiên nói: “Cái đám này ở đâu ra vậy?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Về hỏi Hàn Giang thành chủ!”
Nói đoạn, hắn bèn liếc nhìn Mộ Hư: “Đánh nhau thì đánh nhau, lại còn gọi người nữa, đúng là bỉ ổi vô liêm sỉ!”
Mộ Hư nhìn chằm chằm Diệp Huyền, hắn ta không lên tiếng!
Diệp Huyền nhìn Thiên Trần, hắn đặt ngón tay cái lên chuôi kiếm. Sau một hồi trầm mặc, hắn chọn không ra tay.
Diệp Huyền và nghịch hành giả quay người rời đi!
Ở phía xa xa, Thiên Trần trầm mặc một hồi rồi quay người rời đi.

Diệp Huyền và nghịch hành giả quay về Vĩnh Dạ thành. Bên trong đại điện, vẻ mặt Hàn Giang u ám vô cùng: “Không ngờ Bạch Trú thành lại tìm ngươi ở nơi đó!”
Diệp Huyền thấy hơi tò mò: “Rốt cuộc Thần Ung Dung Binh Đoàn đó là nơi nào?”
Hàn Giang trầm giọng nói: “Lục Giới!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Lục Giới?”
Hàn Giang khẽ gật đầu, vẻ mặt hắn ta hơi nghiêm trọng: “Đó là một nơi rất kinh khủng, cách chúng ta rất xa. Người của chúng ta muốn đến nơi đó thì chỉ có cường giả Hóa Tự Tại mới làm được, bởi lẽ phải băng qua vô số thời không phong bạo! Kể cả cường giả Hóa Tự Tại cũng vẫn sẽ gặp nguy hiểm. Ta đã từng trải qua những thời không phong bạo ấy rồi, đúng là rất kinh khủng, không cẩn thận cái thôi là thần hồn tan nát ngay!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Vừa rồi mấy người Bạch Y tầm cỡ như nào vậy? Đừng bảo cũng chỉ như đệ đệ thôi nhé?”
Hàn Giang lắc đầu: “Không thể nào! Ở nơi đó, chắc chắn bọn họ phải là cường giả yêu nghiệt đỉnh cao. Ở đó cường giả Hóa Tự Tại nhiều hơn nơi này nhiều, nhưng không đến mức đông như kiến. Có điều, chất lượng cường giả ở đó vẫn cao hơn chỗ chúng ta một chút!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ta đề nghị chúng ta cứ khai chiến với Bạch Trú thành luôn đi!”
Khai chiến!
Nghe Diệp Huyền nói vậy, Hàn Giang và nghịch hành giả bèn sững sờ.
Hàn Giang trầm giọng nói: “Khai chiến luôn ư?”
Diệp Huyền gật đầu: “Bạch Trú thành giờ chẳng còn gì để mất, chắc chắn bọn họ sẽ không chịu để yên. Như vậy cũng có nghĩa là chắc chắn bọn họ còn chiêu nào đó! Nếu đã như vậy thì tại sao chúng ta không ra tay trước, làm loạn tiết tấu của bọn họ?”
Hàn Giang trầm mặc.
Khai chiến toàn diện!
Điều này rủi ro là rất lớn, mặc dù bọn họ chiếm ưu thế, nhưng nếu khai chiến, thắng thua khó mà liệu được, bởi lẽ chẳng ai biết được con bài thật sự của đối phương là gì!
Diệp Huyền tiếp tục nói: “Bọn họ đã động thủ tức là bọn họ sẽ không dừng tay, nhất là hiện giờ, sau khi ta gia nhập Vĩnh Dạ thành, bọn họ sẽ càng gấp rút hơn nữa! Bởi lẽ thời gian càng lâu thì càng có lợi cho chúng ta!”
Nói đoạn, hắn nhìn Hàn Giang: “Nếu như ngươi là thành chủ Bạch Trú thành ngươi sẽ làm thế nào?”
Hàn Giang trầm mặc một hồi rồi nói: “Nhân hiện giờ khi thực lực chưa chênh nhau nhiều, quyết liều một phen!”
Diệp Huyền gật đầu: “Trước đó lúc chúng ta rời đi, Mộ Hư lại còn bằng lòng bỏ ra hai mươi tinh mạch để giết ta và nghịch cường giả, điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là hắn ta cũng nghĩ giống như ngươi, muốn cá chết lưới rách! Chúng ta không động thủ thì bọn họ vẫn cứ động thủ thôi!”
Hàn Giang trầm mặc một hồi rồi quay đầu: “Bảo các đại trưởng lão lập tức tới đây!”
Phía không xa, một hắc ảnh lặng lẽ rời đi.
Hết chương 3863.



Bạn cần đăng nhập để bình luận