Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 372: Dùng Ác Trị Ác!

Diệp Huyền liên hệ Giới Ngục tháp, thế nhưng hắn lại phát hiện, Giới Ngục tháp không có nửa điểm động tĩnh! Không chỉ như thế, bản thể của hắn cũng không thể tiến vào Giới Ngục tháp, cũng không cách nào lấy nạp giới trong Giới Ngục tháp ra!

Đóng lại?

Diệp Huyền ngạc nhiên!

Diệp Huyền không cam tâm, lại thử một cái, vẫn không cách nào tiến vào Giới Ngục tháp, thậm chí không thể điều động Giới Ngục tháp.

Sau cùng, hắn xác định, Giới Ngục tháp thật đóng lại!

Không có Giới Ngục tháp, chẳng khác nào thiếu đi át chủ bài mạnh nhất!

Im lặng một lúc, Diệp Huyền đột nhiên quay đầu mặt nhìn Liên Vạn Lý đang nhóm lửa, nói:

- Liên cô nương, làm phiền cho ta một khối linh thạch!

Vừa nghĩ tới đã nhức đầu!

Sau khi ăn đan dược của Liên Vạn Lý, một cỗ linh khí cực kỳ tinh thuần từ từ lan ra trong cơ thể hắn, được cỗ linh khí tinh thuần kia tẩm bổ, cơ thể hắn dần dần khôi phục.

Qua một lúc, Diệp Huyền tổng kết một chút, thứ nhất, Giới Ngục tháp thật đóng lại. Thứ hai, Giới Ngục tháp cần rất nhiều linh khí. Thứ ba, mong muốn mở lại Giới Ngục tháp, đầu tiên phải nạp đủ linh khí cho nó.

Qua rất lâu, Diệp Huyền thở dài, không nghĩ những vấn đề này nữa, việc cấp bách hiện tại là chữa thương thật tốt.

Hết rồi!

Hai người cũng không có lập tức trở về Đại Vân đế quốc, bởi vì thương thế của hai người chưa khôi phục!

Liên Vạn Lý bấm tay một cái, một viên linh thạch bay đến trước mặt Diệp Huyền, sau đó nàng tiếp tục nhóm lửa!

Đêm, chậm rãi buông xuống, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh.

Sắc mặt Diệp Huyền cứng đờ.

Mà cách đó không xa, Diệp Huyền vừa cầm lấy linh thạch, linh thạch trực tiếp biến mất vô tung vô ảnh!

Chủ yếu nhất là, lần này hắn thôi động Giới Ngục tháp, cũng không biết có tạo thành ảnh hưởng với những tồn tại bị giam trong Giới Ngục tháp hay không.

- Ta đã nhận được tin tức, số lớn cường giả Trung Thổ Thần Châu đã tiến vào Thanh Châu, bọn họ, kẻ đến không thiện.

Thứ tư, rốt cuộc Giới Ngục tháp cần bao nhiêu linh thạch cực phẩm cũng là ẩn số... Nếu như muốn không nhiều còn tốt, nếu cần tới vài ức linh thạch cực phẩm, chính mình đi nơi nào làm nhiều linh thạch cực phẩm như vậy?

Diệp Huyền nói khẽ:

Dưới trời sao, Diệp Huyền và Liên Vạn Lý ngồi đối diện nhau, trước mặt hai người là một đống lửa, phía trên đống lửa là một con thỏ hoang vàng óng, mùi thơm mười phần.

Liên Vạn Lý đột nhiên nói:

Lúc này, Liên Vạn Lý đột nhiên hỏi:

Phát hiện Liên Vạn Lý cười, Diệp Huyền sững sờ, lúc này nhìn thật kỹ, hắn mới phát hiện, kỳ thật Liên Vạn Lý nhìn rất đẹp.

Liên Vạn Lý lại hỏi.

Liên Vạn Lý nhìn về phía Diệp Huyền, khóe miệng hơi nhếch lên, nói:

- Thiếu một cánh tay, làm sao có thể đẹp mắt.

- Vậy cứ để bọn họ có đi không về!

Cánh tay của Liên Vạn Lý mất đi vì hắn!

- Thật có lỗi!

Diệp Huyền nói khẽ:

- Thiện!

Diệp Huyền gật đầu lần nữa, nói:

- Đẹp.

Sắc mặt Liên Vạn Lý ảm đạm, nói:

Dung mạo của nàng cũng không đặc biệt kinh diễm, nhưng nếu như nhìn kỹ, liền phát hiện, nàng vô cùng xinh đẹp, càng xem càng có vị!

- Đẹp không?

Diệp Huyền ngây người, sau đó gật đầu.

- Ngươi đang nhìn ta?

Liên Vạn Lý cười nói:

- Không trách ngươi!

Nói xong, nàng nằm trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn bầu trời, nói khẽ:

- Nghỉ ngơi thật tốt đi! Qua tối nay, sáng mai chúng ta sẽ trở về! Nếu đã trở về, ngươi chuẩn bị làm như thế nào?

Diệp Huyền cũng nằm xuống, im lặng một lúc, hắn nói khẽ:

- Dùng ác trị ác!

...

Ninh quốc.

Trời còn chưa sáng, vô số chiếc vân thuyền đột nhiên tiến vào cảnh nội Ninh quốc, thẳng đến đế đô Ninh quốc.

Làm tông chủ Huyết tông, Huyết Càng nói ra câu này, các đệ tử Huyết tông đều sôi trào.

Đồ thành!

- Đồ thành!

Một lát sau, sắc mặt hắn biến thành hung ác, quát:

- Máu tươi...

Tông chủ Huyết tông Huyết Càng nhìn bốn phía, hắn tham lam nói:

Lúc trời vừa sáng, ngoài cửa đột nhiên có giọng nói vang lên:

- Bệ hạ, mấy chiếc vân thuyền đã tiến vào đế đô Ninh quốc chúng ta, xin bệ hạ lập tức rút lui.

Thác Bạt Ngạn đi đến trước linh bài kia, nàng nhẹ nhàng vuốt ve linh bài, nói khẽ:

- Yên tâm, trẫm cả đời này chỉ một nam nhân, đó chính là ngươi!

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Trong tay áo của nàng là hai Viêm Bạo phù!

Đế đô Đại Ninh.

Ba chiếc vân thuyền ngừng lại, rất nhanh, gần ba trăm người nhảy xuống vân thuyền.

Đều là đệ tử Huyết tông Hợp Hoan tông và Hoan Tiếu môn!

Khi biết Diệp Huyền ngã xuống, nàng đã thiết lập một khối linh bài như thế, mà nàng đã đứng ở đây một ngày một đêm.

Thác Bạt Ngạn thân mang một bộ áo trắng, nàng lẳng lặng đứng trước linh bài, trên linh bài chỉ có ba chữ: phu Diệp Huyền!

Hoàng cung Ninh quốc, trong lầu các nhỏ.

Lần này, bọn họ tự nhiên tới báo thù. Trừ việc này ra, Hợp Hoan tông cùng Hoan Tiếu môn bắt buộc phat bắt được Thác Bạt Ngạn!

Bởi vì ba tông môn này có thù sâu như biển với Diệp Huyền!

Trong đó, người cầm đầu chính là Hoan Tiếu môn, Hợp Hoan tông và Huyết tông.

Ma đạo!

Mặc dù Ma đạo nhất mạch có thể sinh tồn tại Trung Thổ Thần Châu, nhưng cuối cùng vẫn chịu xa lánh, hơn nữa, một chút cách làm cực đoan cũng không dám làm lớn, bởi vì sợ gây ra công phẫn. Bởi vậy, tại Trung Thổ Thần Châu, Ma đạo nhất mạch hơi có chút bó tay bó chân, khó mà thi triển ra.

Thế nhưng tại Thanh Châu, bọn họ hoàn toàn không còn cố kỵ!

Nơi này, không có Hộ Giới giả, nơi này, không có thế lực đối kháng với bọn họ, tại đây, bọn họ muốn làm cái gì thì làm cái gì.

Cường giả đối xử với kẻ yếu, có thể bốc đồng không cần lý do.

Yếu là tội lỗi!

Giết!

Đệ tử Huyết tông xông vào trong thành, bắt đầu đồ sát, gặp người liền giết, nhưng trong thành cũng có quân đội, thế nhưng, chút quân đội này không có tác dụng gì trong mắt các tu sĩ.

Về phần Hợp Hoan tông cùng Hoan Tiếu môn, bọn họ cũng không tham dự đồ sát, mà là đi thẳng đến hoàng cung Ninh quốc.

Đối với Nội Mị chi thể, bọn họ là tình thế bắt buộc!

Trước cung điện hoàng cung Ninh quốc.

Giờ phút này, nơi này đã tụ tập mấy vạn binh sĩ, toàn bộ đều bày trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Phía sau những binh sĩ này là Thác Bạt Ngạn, ở sau lưng nàng, còn có hai tên cường giả Vạn Pháp cảnh.

Trong mắt vô số người, Tông chủ Hợp Hoan tông và môn chủ Hoan Tiếu môn mang theo đệ tử đi tới trước hoàng cung.

Khi nhìn thấy Thác Bạt Ngạn, ánh mắt tông chủ Hợp Hoan tông cùng môn chủ Hoan Tiếu môn bắt đầu thiêu đốt.

Lúc này, Thác Bạt Ngạn đột nhiên nói:

- Giết!

Vừa dứt lời, vô số mũi tên giống như cuồng phong bạo vũ bắn về phía đám người Hợp Hoan tông cùng với Hoan Tiếu môn.

Tông chủ Hợp Hoan tông cười lạnh, tay phải vung lên, một cổ lực lượng cường đại chấn động thoát ra khỏi lòng bàn tay của hắn, trong chốc lát, những mũi tên kia đều bị cỗ lực lượng này phá hủy.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt những binh sĩ Ninh quốc kia trắng bệch.

Cường giả Ngự Pháp cảnh!

Binh lính bình thường ở trước mặt cường giả, căn bản không có chút sức chống cực nào, bởi vì cường giả Ngự Pháp cảnh đã vượt xa khỏi phạm trù võ giả bình thường.

Tông chủ Hợp Hoan tông bỏ qua những binh lính kia, trực tiếp nhìn về phía Thác Bạt Ngạn cách đó không xa, nói:

- Lần này, không ai có thể bảo vệ ngươi. Còn nữa, đừng nghĩ bản thân tự vẫn, nếu ngươi dám làm hại bản thân, Bổn tông chủ chắc chắn huyết tẩy toàn bộ hoàng cung Ninh quốc, để bọn họ chôn cùng với ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận