Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3799. Ngươi là người sao?



Chương 3799. Ngươi là người sao?




Nghe thanh sam nam tử nói vậy, Diệp Huyền bèn thấy lòng mình ấm áp!
Thanh sam nam tử mỉm cười: “Ba người chúng ta rồi cũng sẽ chiến thôi, nhưng trước đó ta mong ngươi có thể tự bảo vệ mình. Vẫn là câu nói ấy, đời người dài đằng đẵng, ta mong ngươi có thể tự mình đi! Mọi đau khổ, mọi điều ngọt ngào, ngươi hãy tự đi thử. Đời người như vậy mới có ý nghĩa!”
Nói đoạn, hắn ta bèn vỗ vai Diệp Huyền: “Cha ngươi vô địch cũng thường thôi! Ngươi vô địch mới đỉnh, hiểu chưa?”
Diệp Huyền gật đầu.
Thanh sam nam tử khẽ mỉm cười: “Vậy thì phụ tử chúng ta nói đến đây thôi nhé!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Cha… mẹ ruột của ta có ổn không?”
Thanh sam nam tử khẽ cười: “Tiểu tử này, ta còn tưởng ngươi quên mẹ ruột của ngươi rồi chứ!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Thanh sam nam tử khẽ nói: “Nàng ấy rất ổn, chỉ là hơi nhớ ngươi thôi! Hiện giờ nàng ấy đang cố gắng tu luyện, cố gắng hơn trước nhiều lắm. Ta biết, nàng ấy đã đoán được gì đó thế nên mới cố gắng như vậy, mong là sau này có thể giúp được ngươi!”
Nói đến đây, hắn ta bèn lắc đầu: “Nàng ấy còn đặc biệt xây dựng cho ngươi một thế lực thần bí… Ta thấy hơi đau đầu đấy!”
Diệp Huyền thấy lòng mình ấm áp.
Thanh sam nam tử tiếp tục nói: “Trò chuyện đến đây thôi! Ta phải đi rồi!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Cha, Ma Mạch mà tên hắc bào nam tử kia vừa nói là gì thế?”
Thanh sam nam tử lắc đầu: “Thật sự không biết!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Nghe có vẻ lợi hại đấy, ngươi giết người của bọn họ, bọn họ có đến trả thù ta không?”
Thanh sam nam tử mỉm cười: “Ngươi sợ à?”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Đương nhiên là không sợ, ta…”
Thanh sam nam tử gật đầu: “Không sợ là tốt, con trai ta sợ gì chứ? Nếu như bọn họ tới tìm ngươi, ngươi cứ đánh chết bọn họ, ta tin ngươi có thể làm được!”
Vẻ mặt Diệp Huyền sựng lại.
Thanh sam nam tử đột nhiên quay người nhìn Đinh Thược Dược, cười nói: “Chúng ta đi thôi!”
Đinh Thược Dược do dự một lát rồi nói: “Ta không muốn đi linh tinh đâu!”
Thanh sam nam tử đi đến trước mặt nàng, khẽ nói: “Ta đã tìm một nơi cực kì an tĩnh cho ngươi, nơi đó sẽ không ai đến làm phiền ngươi!”
Đinh Thược Dược nhìn hắn ta: “Thật à?”
Thanh sam nam tử gật đầu.
Đinh Thược Dược nghĩ ngợi một lát rồi quay đầu nhìn Mộ Niệm Niệm: “Niệm cô nương, có hứng thú đi với ta một khoảng thời gian không?”
Mộ Niệm Niệm trầm tư một hồi rồi nói: “Đương nhiên là có!”
Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền, xòe tay ra, tiểu tháp xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Ngay sau đó, An Lan Tú và Trương Văn Tú cùng với Diệp Linh xuất hiện.
Mộ Niệm Niệm nhìn Đinh Thược Dược, Đinh Thược Dược nhìn An Lan Tú, sau đó nói: “Cho nàng ta đi theo Tịnh đi!”
Thanh sam nam tử liếc nhìn An Lan Tú, khẽ gật đầu: “Được!”
Đinh Thược Dược nhìn Trương Văn Tú: “Còn nàng ta thì sao?”
Thanh sam nam tử trầm ngâm rồi nói: “Cho nàng ta đi theo Tú tỷ!”
Đinh Thược Dược khẽ cười: “Cũng phù hợp!”
Nói đoạn, nàng lại nhìn Diệp Linh.
Thanh sam nam tử nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Để nàng ta đi theo ta!”
Yêu ai yêu cả đường đi lối về!
Mặc dù Diệp Linh không phải con ruột của hắn ta, thế nhưng hắn ta biết Diệp Linh với Diệp Huyền có tình cảm sâu đậm.
Nghe vậy, Diệp Huyền bèn mừng rơn, Diệp Linh đi theo cha hắn thì cuộc đời nàng sẽ vô địch cho mà xem!
Lúc này, thanh sam nam tử quay đầu nhìn sang một bên, hắn ta nhíu mày: “Thời quang đảo ngược?”
Dứt lời, hắn ta bèn búng ngón tay.
Vụt!
Một đường kiếm quang bèn xuyên qua thời không cách đó không xa.
Ở đó, máu tươi bắn ra, nhưng rất nhanh sau đó không còn thấy gì nữa!
Mọi người đều kinh ngạc.
Mộ Niệm Niệm nhìn chằm chằm thời không phía đó, không biết đang nghĩ gì.
Đinh Thược Dược đi đến bên cạnh thanh sam nam tử, nàng nói: “Sao thế?”
Thanh sam nam tử mỉm cười: “Không có gì, có người đang muốn tái hiện mọi thứ xảy ra ở đây thông qua thời quang đảo ngược thôi!”
Đinh Thược Dược khẽ gật đầu, nàng không nói gì nữa.
Lúc này, thanh sam nam tử chém kiếm ra.
Vụt!
Ở phía xa xa, một thời không thông đạo đột nhiên xuất hiện. Ở tận cùng thời không thông đạo ấy, Diệp Huyền trông thấy một nữ tử!
Tuyết tỷ!
Phía tận cùng thời không, có vẻ Tuyết tỷ cảm nhận được gì đó, nàng đột nhiên quay đầu. Ngay sau đó, nàng định chuồn đi, nhưng rất nhanh đã có một đường kiếm quang chế trụ nàng!
Dương Niệm Tuyết liếc nhìn thanh sam nam tử: “Cha!”
Thanh sam nam tử nói: “Ngươi còn mặt mũi mà gọi? Từ nhỏ ta đã đưa ngươi theo, giờ ngươi còn chẳng đánh được lão đệ của ngươi, ngươi không thấy mất mặt hả?”
Dương Niệm Tuyết thấy hơi bất mãn: “Lão đệ lông ba lông bông, lúc nào cũng tìm Thiên Mệnh giúp đỡ, sao ta so với hắn được!”
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi.
Thanh sam nam tử cũng thấy đau đầu: “Mẹ ngươi bảo ta đưa ngươi về! Có về không, ngươi tự quyết định đi!”
Mẹ!
Nghe vậy, vẻ mặt Dương Niệm Tuyết bèn thay đổi. Một lát sau, nàng nói với vẻ không tình nguyện: “Về thì về!”
Thanh sam nam tử búng ngón tay, dưới chân Dương Niệm Tuyết bèn xuất hiện một đường kiếm quang. Ngay sau đó, nàng đã được đưa vào Truyền Tống Trận.
Dương Niệm Tuyết liếc nhìn Diệp Huyền, sau đó cười hi hi: “Lão đệ, có phải ngươi lại bị người ta đánh đúng không? Sau đó ngươi gọi cha ra giúp đỡ?”
Diệp Huyền đi đến bên cạnh nàng, sau đó nói: “Lão tỷ, trước đó vì ngươi mà ta còn liều cả mạng đấy! Giờ ngươi phải đi rồi, có phải ngươi cũng nên cho ta chút gì đó không?”
Hắn biết, chắc chắn lão tỷ của mình có rất nhiều bảo bối!
Dương Niệm Tuyết chớp chớp mắt: “Đệ đệ liều mạng giúp tỷ tỷ chẳng phải là chuyện thường tình sao?”
Diệp Huyền trợn mắt há mồm…
Hết chương 3799.



Bạn cần đăng nhập để bình luận