Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 548: Yêu Thú Phá Không Cảnh!

Dưới sự dẫn dắt của Phong Cảnh, Diệp Huyền xuyên qua một dãy núi.

Trên đường, thần sắc hắn đầy ngưng trọng.

Bởi hắn cảm nhận được một vài khí tức mạnh mẽ sâu trong núi, trong những khí tức này, một số mờ mịt không rõ, nhưng lại cực kỳ khủng bố.

Chừng nửa canh giờ sau, hai người tới một khe núi lớn, bên trong là một tòa thành thật lớn, thành bảo xây dựa vào núi, hai bên trái phải cùng đằng sau đều là núi cao, mà trên đỉnh thành, có một hư ấn thật lớn.

Diệp Huyền nói khẽ:

- Đây là Đạo Nhất học viện sao?

Lão giả gật đầu:

- Ngoại viện!

- Như vậy là sao?

Nội viện!

- Đương nhiên, có điều người thường không thể tiến vào nội viện!

- Đạo Nhất học viện ta tuyển học viên từ ngoài, các học viên đều là thiên tài hàng đầu của các giới, có thể tiến vào ngoại viện, không đâu không phải là yêu nghiệt. Mà trong những yêu nghiệt này, mỗi năm chỉ có một hai người có thể tiến vào nội viện!

- Còn có nội viện?

Diệp Huyền tò mò đánh giá nhìn bốn phía, không gian yên tĩnh, không giống như tưởng tượng của hắn.

- Ngoại viện?

Diệp Huyền khẽ gật đầu, đưa mắt nhìn thành bảo, không biết An Lan Tú cùng Linh nhi đang ở ngoại viện hay nội viện!

Phong Cảnh gật đầu:

Diệp Huyền nhìn Phong Cảnh:

Phong Cảnh lãnh đạm:

- Ban ngày rất yên tĩnh, đến tối mới náo nhiệt! Giờ ngươi còn chưa được tính là học viên Đạo Nhất học viện, nếu có thể sống qua ba ngày, mới được tính!

Diệp Huyền vội hỏi:

Nói xong, lão trực tiếp biến mất.

Rất nhanh, hai người vào trong thành, trong thành bảo rất ít người, hoặc phải nói là không thấy được mấy người.

Phong Cảnh lãnh đạm nói:

- Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn là được!

Diệp Huyền nghĩ một chút, sau đó nhìn qua bốn phía, không gian thực sự yên tĩnh.

Hỗn Độn chi khí!

Sống qua ba ngày?

Không chỉ chung quanh, mà linh khí trong cơ thể cũng lập tức xuất hiện dị dạng!

Diệp Huyền đứng tại chỗ, có chút ngẩn người.

Một hồi sau, Diệp Huyền nói khẽ:

Hỗn Độn chi khí lại có thể dẫn động thiên địa linh khí?

Nhận thấy cành này, Diệp Huyền thầm kinh hãi, vội thu lại Hỗn Độn chi khí!

Thú vị!

Như nghĩ tới điều gì, Diệp Huyền vội thu tinh thần, vận chuyển khí tức, rất nhanh, Hỗn Độn chi khí đã du tẩu quanh người hắn.

Diệp Huyền tỉ mỉ cảm nhận thân thể, hắn phát hiện thân thể có chút khác trước, có điều, khác ở đâu thì hắn cũng không rõ lắm!

Cảm nhận Hỗn Độn chi khí trong cơ thể, Diệp Huyền biết Hỗn Độn chi khí này không đơn giản! Như nghĩ tới điều gì, bàn tay hắn mở ra, Hỗn Độn chi khí lập tức xuất hiện trong tay, Hỗn Độn chi khí vừa hiện, linh khí bốn phía liền tụ tới!

Một hồi sau, hắn lại lắc đầu:

Diệp Huyền đi tới tầng thứ ba, tầng thứ ba rỗng tuếch.

Tinh thần trầm vào trong cơ thể, trong Giới Ngục tháp, Tiểu Linh Nhi đã ngủ, mà đại thần lầu hai cũng đang làm gì đó, cả ngày ngồi lỳ ở tầng thứ hai!

Nói xong, hắn trực tiếp tìm một khu vực trống để ngồi xuống.

- Xem ra, cần tìm cơ hội nghiên cứu Hỗn Độn chi khí này mới được!

Ngoại trừ Hỗn Độn chi khí, còn có một thứ, chính là đạo tắc của tầng thứ hai!

Tới hiện tại, hắn vẫn chưa biết đạo tắc của tầng này là thứ gì, chỉ biết nó có quan hệ với Mộng!

Chẳng qua đạo tắc này có một tia linh trí, nó căn bản không để ý tới hắn! Bởi vậy, nhiều lần muốn nghiên cứu mà đều không thể nghiên cứu được, đối phương căn bản không phối hợp! Nếu không, nếu đem đạo tắc thứ hai này ngưng thành kiếm, với năng lực quỷ dị của nó, tuyệt đối khủng bố hơn Thuấn Không Nhất Kiếm cả chục lần!

Đáng tiếc, đối phương không phối hợp, mà hắn cũng không dám cưỡng ép, bởi hắn cũng không nắm chắc đối phó gia hỏa này!

Bất tri bất giác, sắc trời đã tối!

Khi tia nắng cuối cùng biến mất, Diệp Huyền đột nhiên đứng dậy, hắn tới trước tường thành, à hiện tại, trên tường trái phải có hai người.

Hai người đều là nam tử, tuổi chừng hai mươi, thần sắc vô cùng ngưng trọng.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về xa, đại địa cách không xa đột nhiên rung động, như có cái gì đó khổng lồ đang chạy tới.

- Kiếm tu!

Diệp Huyền gật nhẹ:

Dung mạo nữ tử này cũng tuyệt đẹp, ngũ quan hoàn mỹ, tựa như ngọc điêu mà thành, nhìn thôi cũng khiến người cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Diệp Huyền quay người nhìn lại, một nữ tử bước tới, nữ tử mặt một bộ y sam bó sát, vòng eo tinh tế, bên hông còn đeo hai thanh đoản kiếm.

Một thanh âm đột nhiên truyền tới.

- Ngươi là Kiếm tu?

Oanh!

Yêu thú kia trực tiếp bị chém bay!

Vừa dừng lại, nó nhìn qua Diệp Huyền, ánh mắt hiện vẻ kiêng kỵ, thế nhưng cũng không hề lui bước, mà tiếp tục vọt thẳng tới Diệp Huyền, lần này tốc độ lại càng thêm nhanh, tựa như tia chớp, mắt thường khó thể bắt kịp!

Mà Diệp Huyền, lại cảm thấy như một tòa đại sơn đang đè tới!

Không dám khinh thường, Diệp Huyền khẽ giậm chân phải, thân hình vọt lên, hai tay cầm kiếm chém tới.

Oanh!

Một tiếng kêu rên vang lên, đầu Yêu thú kia trực tiếp bị đánh bay, một cái trực tiếp bay hơn trăm trượng!

Đầu Yêu thú kia vùng vẫy trên đất một hồi, sau đó mới đứng dậy được, nó liếc mắt nhìn Diệp Huyền thật sâu, sau đó liền quay người chạy!

Diệp Huyền sửng sốt, cứ vậy chạy sao?

Diệp Huyền khẽ động, Kiếm hạp sau lưng rung lên, một thanh phi kiếm chém ra.

Một đầu Yêu thú nhảy lên tường thành, sau đó vọt thẳng tới hắn.

Thời khắc này hắn mới phát hiện, đại môn của thành bảo lại đang mở ra!

Rất nhanh, mười mấy đầu Yêu thú chạy tới, sau đó vọt thẳng vào trong thành bảo!

Diệp Huyền âm thầm đề phòng, hắn đương nhiên sẽ không khinh thị, đây không phải Thanh Thương giới, nơi này thực sự ngọa hổ tàng lòng, hắn nhất định phải cẩn thận!

Là Yêu thú!

Nữ tử tới trước mặt Diệp Huyền, đánh giá nhìn hắn, nói:

- Làm quen một chút, ta là Hách Liên Tiên!

Diệp Huyền cười nói:

- Diệp Huyền!

Hách Liên Tiên quay đầu nhìn ra ngoài, nơi đó có gần hai mươi đầu Yêu thú, hai mươi đầu Yêu thú này đang vây công mười mấy người.

Hách Liên Tiên đột nhiên nói:

- Đám Yêu thú này rất thông minh, chúng nó sẽ không xuất thủ với người có thể tạo uy hiếp cho chúng nó!

Diệp Huyền cười nói:

- Là chúng ta sao?

Hách Liên Tiên gật đầu:

- Trước khi ngươi tới, nội thành này có ba mươi hai người, mà hiện tại, chỉ còn mười mấy người, sau đêm nay, sẽ còn có người biến mất!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Vì gia nhập Đạo Nhất học viện mà mất mệnh, đáng không?

Hách Liên Tiên lãnh đạm nói:

- Tới Đạo Nhất học viện, không chỉ là một loại thân phận, mà còn là cơ hội lấy được tài nguyên khó được.

Diệp Huyền đang muốn nói, đúng lúc này, một tên nam tử cách đó không xa bị đánh bay, Diệp Huyền đang muốn xuất thủ tương trợ, Hách Liên Tiên đã đột nhiên ngăn lại.

Diệp Huyền có chút khó hiểu nhìn Hách Liên Tiên, người sau bình tĩnh nói:

- Đây là lựa chọn của hắn, mà hắn, tùy thời đều có thể từ bỏ, nhưng hắn không làm thế, bởi hắn biết, nếu hắn làm thế, cả đời này của hắn khó mà tiến thêm nửa bước. Mà nếu ngươi xuất thủ, cũng chẳng khác nào hủy hoại tâm cảnh của hắn.

Diệp Huyền nghĩ một chút, đang muốn nói, đúng lúc này ba đầu Yêu thú đột nhiên xông vào thành, mà bọn chúng, lại vọt thẳng tới Diệp Huyền!

Mục tiêu rất rõ ràng!

Hơn nữa, ba đầu Yêu thú này đều không phải Ngự Pháp cảnh, mà là Phá Không cảnh!

Sắc mặt Diệp Huyền lập tức trầm xuống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận