Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3650. Ta có thể ra vẻ không? (2)



Chương 3650. Ta có thể ra vẻ không? (2)




Lúc này, các cường giả Ác tộc lại điên cuồng hoan hô.
Thắng rồi!
Lần này là thực sự thắng!
“Tộc trưởng vô địch!”
“Tộc trưởng vạn tuế!”
Giọng các cường giả Ác tộc vang dội đất trời.
Trong vực thẳm thời không, Võ Linh Mục đột nhiên mỉm cười!
Tất cả mọi ngườ đều đang nhìn hắn ta!
Dưới ánh mắt của mọi người, Võ Linh Mục khẽ cười: “Mệnh Tri Nhập Thần! Ngươi mới là Mệnh Tri Nhập Thần thực sự!”
Mệnh Tri Nhập Thần!
Sắc mặt mấy người Mục Ma khó coi đến đỉnh điểm, thực ra lúc Võ Linh Mục bị đánh bại, bọn họ đã đoán được rồi!
Võ Linh Mục mượn võ đảm để đạt được Mệnh Tri Nhập Thần, mà Cổ Sầu vẫn có thể đánh bại hắn ta. Rất đơn giản, đó là bởi Cổ Sầu là Mệnh Tri Nhập Thần thực sự! Một Mệnh Tri Nhập Thần đạt được từ ngoại vật với một người là Mệnh Tri Nhập Thần thực sự…
Ở phía xa xa, Cổ Sầu khẽ mỉm cười: “Ngươi vẫn còn kém một chút!”
Võ Linh Mục nhìn Cổ Sầu: “Ta thua rồi!”
Nhận thua!
Cổ Sầu khẽ phất tay phải, hắn ta rời khỏi thời không kia. Sau khi trở về thời không hiện thực, hắn ta liếc nhìn Diệp Huyền ở phía không xa, đoạn khẽ cười: “Diệp công tử, bọn họ ra tay với ngươi hả?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Cổ Sầu mỉm cười: “Cần ta giúp đỡ không?”
Diệp Huyền lại lắc đầu: “Không cần đâu!”
Thực ra hiện giờ hắn có thể phá vỡ phong ấn, có Thanh Huyền Kiếm và tiểu tháp thì chẳng ai gây chuyện được trong cơ thể hắn cả!
Có điều hiện giờ hắn vẫn chưa muốn giải trừ phong ấn!
Cổ Sầu khẽ mỉm cười: “Được!”
Nói đoạn, hắn ta bèn ngẩng đầu nhìn tầng tháp cuối cùng, đoạn mỉm cười: “Tuyết Sơn Vương, sao ngươi không ra tác chiến?”
Tuyết Sơn Vương!
Tuyết Sơn Vương vô địch năm xưa, hơn nữa còn suýt chút nữa hủy diệt người Ác tộc!
Hàng vạn năm trôi qua, hiện giờ hắn ta phải mạnh đến mức độ nào?
Diệp Huyền cũng nhìn tầng tháp cuối cùng kia, ánh mắt hắn tràn ngập vẻ hiếu kì.
Tất cả mọi người đều đang nhìn tầng tháp cuối cùng!
Thế nhưng tầng tháp cuối cùng chẳng có phản ứng gì cả!
Ở phía dưới, Cổ Sầu khẽ mỉm cười, hắn ta đang định lên tiếng thì đúng lúc ấy, một nữ tử trong Thập Tuyệt Thánh Giả đột nhiên bước ra. Nữ tử này mặc huyền sắc trường bào đơn giản, trường bào này cũng chỉ có màu đen cực kì đơn giản!
Trông nàng ta cũng không phải quá xinh đẹp, song chắc chắn không khó coi! Nhất là mái tóc của nàng ta rất dài, dài đến tận eo.
Trông thấy nữ tử bước ra, ánh mắt tất cả mọi người đều dừng lại trên người nàng ta.
Diệp Huyền nhìn Tuyết Linh Lung: “Nàng ta là ai?”
Tuyết Linh Lung trầm giọng nói: “Phàm Giản, nàng ta là người thứ tư đạt đến Mệnh Tri!”
Phàm Giản?
Diệp Huyền nhìn nữ tử, dưới ánh nhìn của mọi người, nữ tử chầm chậm bước đến trước mặt Cổ Sầu. Nàng ta không phí lời mà giơ tay phải lên. Chỉ trong chốc lát, không gian xung quanh Cổ Sầu lập tức trở nên cong vẹo, cùng lúc đó một luồng khí tức kinh khủng cũng bao trùm lấy Cổ Sầu.
Khoảnh khắc luồng khí tức kia xuất hiện, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi!
Mệnh Tri Thần Giả!
Phàm Giản cũng là Mệnh Tri Thần Giả!
Trên bầu trời, ánh mắt mấy người Võ Linh Mục tràn ngập vẻ kinh ngạc!
Phàm Giản đã đạt Mệnh Tri Thần Giả thực sự!
Võ Linh Mục đột nhiên lắc đầu cười, nụ cười của hắn ta có vẻ khổ sở.
Ban đầu hắn ta còn tưởng mình là người thứ hai chỉ đứng sau Tuyết Sơn Vương, nhưng hiện giờ xem ra hắn ta đã sai!
Trừ Khổ Tu năm xưa cũng cực kì xuất sắc ra, thực lực của Phàm Giản đã hơn hắn ta rồi.
Thâm tàng bất lộ!
Ở phía xa xa, Cổ Sầu thấy Phàm Giản đạt tới Mệnh Tri Thần Giả thì ánh mắt lập tức thoáng hiện vẻ hưng phấn: “Thú vị đấy!”
Dứt lời, hắn ta bèn tiến lên trước một bước. Không gian méo mó xung quanh hắn ta bắt đầu khôi phục từng chút một. Cùng lúc đó, hắn ta phất tay áo, thời không đó lập tức cuộn trào như làn sóng.
Mà lúc này, Phàm Giản đột nhiên giơ tay lên chắn.
Uỳnh!
Sức mạnh thời không to lớn ấy lập tức bị nàng ta chặn lại!
Cổ Sầu híp mắt lại, hắn ta lại tiến lên phía trước, đánh tiếp một quyền!
Uỳnh uỳnh!
Phàm Giản bị đánh vào vực thẳm thời không, thế nhưng ngay sau đó, nàng ta xòe tay ra, trong tay nàng ta xuất hiện một thanh kiếm. Ngay sau đó, nàng ta chém kiếm về phía trước!
Uỳnh!
Một kiếm của nàng ta có thể đánh bay vực thẳm thời không kia, cùng lúc đó, mọi người còn chưa phản ứng lại thì nàng ta đã xuất hiện trước mặt Cổ Sầu. Ngay sau đó, chỉ thấy kiếm quang lóe lên, tiếp đó Cổ Sầu đã bị đánh vào vực thẳm thời không!
Tất cả mọi người đều sững sờ!
Kiếm tu!
Nữ nhân này là một kiếm tu?
Mọi người đều biết, sức chiến đấu của kiếm tu mạnh hơn nhiều cường giả đồng cảnh giới!
Lúc này, kiếm của Phàm Giản đột nhiên rung lên, một tiếng kiếm vang đội khắp tầng mây. Chỉ trong chốc lát, tất cả kiếm trong Táng Vực đồng loạt rung chuyển, sau đó phát ra những âm thanh chói tai!
Thần phục!
Đang thần phục!
Bên cạnh Diệp Huyền, vẻ mặt Tuyết Linh Lung nghiêm trọng vô cùng: “Nhiếp Thiên Kiếm! Đệ nhất kiếm hiện nay… Tương truền thanh kiếm này mà xuất hiện thì vạn kiếm thần phục, nếu như không phục, kiếm mất thì người cũng không còn!”
Đúng lúc ấy, một luồng kiếm ý to lớn bùng nổ từ Nhiếp Thiên Kiếm, mục tiêu của luồng kiếm ý này không phải Cổ Sầu ở phía xa mà là Diệp Huyền ở phía dưới, nói một cách chính xác hơn thì là Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền!
Lúc này, giọng nói của Tiểu Hồn vang lên trong đầu Diệp Huyền: “Tiểu chủ, ta có thể ra vẻ không?”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3650.



Bạn cần đăng nhập để bình luận