Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3436. Cha, ta sai rồi! (2)



Chương 3436. Cha, ta sai rồi! (2)




Đúng lúc ấy, Đạo Tinh Tử đột nhiên run rẩy nói: “Rốt cuộc các hạ là ai…”
Thanh sam nam tử nhìn hắn ta, cười nói: “Chẳng phải ngươi tìm ta sao? Sao giờ lại hỏi ta là ai?”
Đạo Tinh Tử khẽ hành lễ rồi cung kính nói: “Tiền bối, đây là một hiểu lầm!”
Thanh sam nam tử rút kiếm ra chém.
Vụt!
Chỉ trong chốc lát, đầu các cường giả Mệnh Tinh Môn lập tức lìa khỏi cổ, cảnh tượng ấy máu me vô cùng!
Thanh sam nam tử nhìn Đạo Tinh Tử, hắn ta mỉm cười: “Đây cũng là một hiểu lầm!”
Đạo Tinh Tử: “…”
Thanh sam nam tử đột nhiên lấy làm lạ: “Ta có một thắc mắc! Các ngươi với con trai ta có mâu thuẫn, đây vốn là chuyện giữa các ngươi, ta không muốn nhúng tay vào! Thế nhưng tại sao các ngươi không nhắm vào hắn mà lại tới tìm ta? Tại sao vậy?”
Diệp Huyền ở bên cạnh đột nhiên nói: “Bọn họ muốn diệt cỏ tận gốc!”
Thanh sam nam tử trừng mắt với hắn: “Mấy chuyện thế này ngươi không tự giải quyết được sao? Đừng có hở tí lại để ta và Thiên Mệnh giúp ngươi?”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Cha à, ngươi nói cũng phải có lương tâm chứ? Ta chưa từng chủ động đi tìm ngươi và Thanh Nhi nhé? Ông trời chứng giám, toàn là bọn họ tự tới tìm các ngươi, không liên quan gì đến ta hết!”
Thanh sam nam tử cạn lời.
Hình như đúng là thế thật!
Diệp Huyền lại nói: “Thực ra dù không có ngươi và Thanh Nhi, ta cũng có thể giải quyết bọn họ. Bọn họ cũng chỉ là hạt bụi với ta mà thôi, hất tay cái là mất!”
Nghe vậy, mọi người bèn nhìn hắn.
Hất tay cái là mất?
Câu nói này có nghiêm túc không đấy?
Thanh sam nam tử mỉm cười: “Thế ngươi tự giải quyết đi!”
Nói đoạn, cơ thể hắn ta bèn trở nên hư ảo!
Trông thấy cảnh tượng ấy, mí mắt Diệp Huyền giật giật, hắn vội vàng nói: “Cha! Đợi đã!”
Thanh sam nam tử mỉm cười: “Sao?”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Cha, ngươi biết vì sao bọn họ lại tìm ngươi chứ không tìm Thanh Nhi không?”
Nghe vậy, thanh sam nam tử bỗng nhíu mày: “Tại sao?”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Bọn họ nói ngươi yếu hơn Thanh Nhi, ngươi dễ bị bắt nạt hơn!”
“Đậu má!”
Thanh sam nam tử đột nhiên nhìn Đạo Tinh Tử. Ngay sau đó, Đạo Tinh Tử kia lập tức bay đi. Cùng lúc đó, hai đường kiếm quang cũng nhập vào trán Cổ Mệnh và Thái Nhất Sinh Thủy.
Uỳnh uỳnh!
Nhục thân của Cổ Mệnh và Thái Nhất Sinh Thủy lập tức vỡ toang, chỉ còn lại linh hồn!
Trực tiếp bị miểu sát!
Ba người đều sững sờ!
Đây là lần đầu tiên thanh sam nam tử ra tay, mà lần ra tay này hắn ta đã miểu sát cả ba người!
Đạo Tinh Tử lúc này chỉ còn lại linh hồn ngỡ ngàng, rốt cuộc hắn ta đã làm gì?
Chẳng lẽ hắn ta tự đâm đầu vào đường chết đó ư?
Ở một bên khác, Tĩnh Tri đột nhiên nhìn Diệp Huyền, nàng ta cứ nhìn chằm chằm hắn như vậy: “Ngươi nói cha ngươi chỉ mạnh hơn ngươi có chút?”
Diệp Huyền chớp mắt: “Đúng vậy!”
Tĩnh Tri phẫn nộ: “Đúng là không biết xấu hổ, thế mà bảo mạnh hơn một chút hả? Này có mà tỉ chút thì có!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Thái Nhất Sinh Thủy ở một bên đột nhiên nói: “Ngươi đã ra khỏi vũ trụ hiện có…”
Nghe vậy, mọi người đều nhìn thanh sam nam tử.
Thanh sam nam tử đột nhiên xòe tay ra, một cây thước xuất hiện trong tay hắn ta, sau đó hắn ta khẽ phất tay.
Uỳnh!
Diệp Huyền ở phía dưới lập tức bay đi, trong lúc bay nhục thân của hắn cũng nứt vỡ!
Tất cả mọi người đều sững sờ!
Sao lại đánh cả con trai thế này?
Diệp Huyền dừng lại xong thì cũng ngớ người, hắn nhìn thanh sam nam tử: “Cha, ngươi…”
Thanh sam nam tử nhìn chằm chằm hắn: “Thực lực không ra làm sao cả, nhiều thứ vớ vẩn lắm. Ngươi thế này mà đòi vượt qua ta với Thiên Mệnh sao? Ngươi lấy cái gì mà vượt qua? Lấy da mặt ngươi à?”
Lúc này, tiểu tháp trong cơ thể Diệp Huyền không khỏi nói: “Chủ nhân, da mặt của tiểu chủ di truyền từ ngươi đó!”
Nghe vậy, tiểu gia hỏa màu trắng trên vai thanh sam nam tử tròn mắt lại.
Sao tiểu tháp hăng thế?
Thanh sam nam tử xòe tay ra, tiểu tháp bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta. Nó vội vàng nói: “Chủ nhân, ngươi muốn làm gì?”
Thanh sam nam tử phất tay.
Uỳnh!
Tiểu tháp lập tức bay đi, khi nó dừng lại thì thân tháp đã nứt vỡ!
Tiểu tháp run rẩy nói: “Chủ nhân…”
Thanh sam nam tử lại phất tay…
Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh…
Rất nhanh sau đó, những tiếng kêu gào vang lên!
Không chỉ tiểu tháp, mà Diệp Huyền cũng kêu!
Cả hai đều bị đánh!
Ở phía xa xa, tiểu tháp gào thét: “Chủ nhân, giờ ta là đệ nhất tháp của chư thiên vạn giới đấy, ngươi cho ta tí mặt mũi đi…”
Thanh sam nam tử đột nhiên hất mạnh tay hơn.
Uỳnh!
Tiểu tháp lập tức bị đánh bay đến tận cùng tinh không, thế nhưng ngay sau đó nó lại bị một luồng sức mạnh to lớn đưa trở về…
Cứ thế, một người một tháp bị quật tới quật lui lui như quả bóng…
“Tiểu chủ, chúng ta liên thủ phản kháng lại đi! Ta thấy với thực lực hiện giờ của chúng ta có lẽ sẽ đối đầu được với chủ nhân!”
“Được!”
Thanh sam nam tử đang định ra tay thì lúc này, tiểu tháp bỗng rung lên, một luồng sức mạnh to lớn tuôn trào từ cơ thể nó.
Trông thấy cảnh tượng ấy, tiểu gia hỏa màu trắng trên vai thanh sam nam tử há hốc miệng, vẻ mặt tràn ngập vẻ khó tin.
Rốt cuộc tiểu tháp đã trải qua những gì vậy?
Sao nó có thể hăng đến mức độ này?
Lại còn muốn ra tay nữa?
Còn hơn cả Nhị Nha!
Tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, lên!”
Nói đoạn, nó bèn xông về phía thanh sam nam tử.
Tuy nhiên Diệp Huyền lại chẳng động đậy gì cả.
Thanh sam nam tử khẽ phất tay, tiểu tháp bèn khựng tại chỗ. Ở phía xa xa, Diệp Huyền vội vàng cung kính hành lễ: “Cha, ta sai rồi!”
Tiểu tháp: “…”
Hết chương 3436.



Bạn cần đăng nhập để bình luận