Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 477: Ta Phải Chết!

Trên không, Diệp Huyền đột nhiên gầm thét:

- Thế nào, yêu tộc không ai sao? Vậy mà không ai đi ra đánh với ta một trận?

Nhưng vào lúc này, tên đại hán râu quai nón trên tường thành trước đó xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, người này, cũng là một vị Yêu Vương của yêu tộc, thực lực cũng là Chân Ngự Pháp cảnh!

Đại hán râu quai nón nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

- Ngươi không phải Diệp Huyền!

Diệp Huyền mặt không biểu tình:

- Vậy ta là ai?

Đại hán râu quai nón nhìn Diệp Huyền rất lâu, cuối cùng, tay phải hắn chậm rãi nắm chặt lại, nhìn thấy đại hán râu quai nón muốn xuất thủ, khóe miệng Diệp Huyền khẽ co rút, vội vàng nói;

Đại hán râu quai nón nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Đại thần lầu hai, ngươi tên là gì?

Diệp Huyền nói:

Diệp Huyền cười cười, dường như nghĩ đến chuyện gì, trong lòng hắn vội vàng hỏi:

Nghe vậy, đại hán râu quai nón nhăn mày lại:

- Chủ nhân Huyễn Yêu giới, Huyễn Ly!

- Thôi được, ngươi đã muốn trò chuyện, vậy bản tôn tâm sự với ngươi.

Lầu hai yên lặng.

- Ngươi quả nhiên không phải Diệp Huyền!

Bản tôn!

- Rốt cục ngươi là người phương nào!

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó hắn nhìn về phía đại hán râu quai nón cách đó không xa:

- Vậy ngươi có biết ta là ai?

- Bản tôn chính là chủ nhân Huyễn Yêu giới!

Diệp Huyền lắc đầu, đang muốn lừa dối, lúc này, lầu hai đột nhiên nói:

Huyễn Yêu giới?

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, nhưng vào lúc này, bên trong Vạn Thú thành nơi xa đột nhiên vang lên một thanh âm kiếm reo, rất nhanh, một đạo tường thành bị một đạo kiếm quang chém xuống, bắt đầu từng khúc sụp đổ!

Nói đến đây, sắc mặt của hắn đột nhiên biến đổi:

Nhìn thấy một màn này, Diệp Huyền nheo mắt, đây là muốn hủy thành sao?

Lông mày của đại hán râu quai nón nhăn lại thật sâu:

Một sợi kiếm quang chém xuống, cỗ lực lượng kia lập tức bị chém nát bấy!

- Huyễn Yêu giới?

Một mặt tường thành trong nháy mắt đã bị tách ra, bên trong thành, vô số tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên!

Xuy!

Mà Kiếm Huyền cũng không dừng lại, tay trái của hắn cầm kiếm chặt nghiêng một cái ra bên phải, một đạo kiếm quang vượt ngang chân trời chém xuống.

- Chưa từng nghe thấy.

Nội thành, một tiếng rống giận dữ đột nhiên vang lên, rất nhanh, một đạo lực lượng hủy thiên diệt địa từ bên trong thành đột nhiên phóng lên tận trời, oanh thẳng tới Kiếm Huyền trên bầu trời!

Chân trời, Kiếm Huyền mặt không biểu tình, tay trái của hắn hợp chỉ điểm xuống dưới một chỉ.

Xuy!

- Ngươi không phải người Thanh Thương giới!

Đúng lúc này, bên trong Vạn Thú thành, vô số kiếm quang lóe lên, những nơi kiếm quang đi qua, một vùng phế tích!

Chiến đấu của cấp bậc kia, hắn căn bản không thể tham dự!

Đại hán râu quai nón bỗng nhiên quay đầu, hai tay hắn vội vàng nắm chặt lại, nhưng lại không dám ra tay.

Thật mạnh!

Diệp Huyền nhìn đến hưng phấn không thôi, chiến lực của đại sư bá này kinh khủng không ít a!

Vùng trời Vạn Thú thành, Kiếm Huyền lẳng lặng đứng đấy, tay trái của hắn hợp chỉ, đầu ngón tay, có kiếm quang lấp lóe. Đối diện hắn không xa, là Thú Vương.

Giờ phút này, vẻ mặt Thú Vương khó coi tới cực điểm!

Vô cùng khó coi!

Thế hệ tuổi trẻ của Vạn Thú thành, gần như đã bị đồ tuyệt!

Nếu như loại cường giả này nhằm vào thế hệ tuổi trẻ, đó căn bản là không có cách ngăn cản, hơn nữa người trước mắt này, còn không phải cường giả bình thường!

Tại Thanh Thương giới, có một quy định bất thành văn, chính là thế hệ trước không thể nhằm vào thế hệ tuổi trẻ!

Giờ phút này, Thú Vương cũng có chút hối hận, hối hận đã tin lời Hộ Giới minh mà phế đi Thương Càng.

Vùng trời Vạn Thú thành, vẻ mặt Thú Vương âm trầm đáng sợ, phải nói là có chút dữ tợn.

Rất nhanh, Diệp Huyền và Kiếm Huyền biến mất ở cuối chân trời nơi xa.

Nói xong, hắn quay người ngự kiếm phóng lên tận trời.

- Thú Vương, vì Hộ Giới minh, thế hệ tuổi trẻ của yêu tộc ngươi chết bảy tám phần, ngay cả thành cũng bị hủy một nửa không sai biệt lắm, ta muốn hỏi ngươi, đợt thua thiệt này ngươi có lỗ hay không? Ha ha...

Diệp Huyền khẽ gật đầu, dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn nhìn về phía Thú Vương cách đó không xa:

- Đi!

Lục tôn chủ nhìn thoáng qua Kiếm Huyền, lãnh đạm nói:

- Kiếm Huyền, không ngờ tới, ngươi đã biến mất nhiều năm, thế mà lại trở về ngay thời điểm này, làm sao, là trở về để chôn cùng Thương Kiếm tông?

Kiếm Huyền nhìn thoáng qua Lục tôn chủ:

- Diệt Thương Kiếm tông ta? Chỉ bằng Hộ Giới minh ngươi? Lục lão nhi, dưới chân núi Thương Kiếm tông ta ngược lại vẫn còn treo một bộ thi thể tôn chủ tiền nhiệm của Hộ Giới minh các ngươi, chẳng qua ngươi yên tâm, sớm muộn cũng đến ngày thi thể của ngươi cũng được treo ở nơi đó!

Lục tôn chủ cũng không tức giận:

- Phải không? Vậy hãy để chúng ta rửa mắt mà đợi! Nhìn xem, là thi thể của ta treo ở dưới chân núi Thương Kiếm tông ngươi, hay là thi thể tất cả mọi người của Thương Kiếm tông ngươi treo ở dưới chân núi Hộ Giới minh ta!

Kiếm Huyền thu hồi kiếm:

- Vậy cứ rửa mắt mà đợi đi!

Nói xong, hắn mang theo Thương Càng đã lâm vào hôn mê ở phía dưới, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền:

Lục tôn chủ Hộ Giới minh!

Người tới, chính là Lục tôn chủ Hộ Giới minh!

Thanh âm vừa dứt, hắn đã muốn xuất thủ, mà đúng lúc này, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện trước mặt Kiếm Huyền không xa.

- Hôm nay, ta sẽ phá hủy Vạn Thú thành này!

Mà Kiếm Huyền, rõ ràng còn không có ý tứ dừng tay. Hắn nhìn thoáng qua Diệp Huyền cách đó không xa, nhìn thấy Diệp Huyền không có chuyện gì, tiếp theo, hắn quay đầu nhìn về phía Thú Vương cách đó không xa:

Nhưng mà, hắn quả thật đã không nghĩ tới Kiếm Huyền này vậy mà lại đi ra!

Thua thiệt!

Một đợt này, tự nhiên là thua thiệt, hơn nữa còn là bệnh thiếu máu!

Nhưng vào lúc này, Lục tôn chủ ở một bên đột nhiên nói:

- Thú Vương, sau này Thương Kiếm tông hủy diệt, một phần ba tài sản của bọn hắn đều đưa cho yêu tộc ngươi.

Nghe vậy, vẻ mặt Thú Vương dễ nhìn hơn một chút, hắn nhìn thoáng qua Lục tôn chủ:

- Khi nào các ngươi động thủ?

Lục tôn chủ cười nói:

- Nhanh, sự tình của Thanh Châu vừa kết thúc, ngay lập tức động thủ!

Thú Vương trầm giọng nói:

- Nắm chắc được bao nhiêu phần?

Khóe miệng Lục tôn chủ hơi nhấc lên:

- Bảy tám phần!

Thú Vương suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Kiếm Huyền này và Diệp Huyền kia đều cực kỳ không đơn giản, đặc biệt là thiếu niên Diệp Huyền kia, người này rất thần bí.

Lục tôn chủ nói khẽ:

- Yên tâm, lực lượng của hắn chính là nữ tử thần bí kia, về phần nữ tử thần bí kia, ngày sau tự có người đối phó nàng!

Thú Vương khẽ gật đầu, không có nói thêm lời gì, hắn nhìn thoáng qua Vạn Thú thành phía dưới, vẻ mặt trở nên âm trầm lần nữa.

Lần này, yêu tộc quá thua lỗ.

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận