Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3593. Mệnh Tri!



Chương 3593. Mệnh Tri!




Diệp Huyền vừa rời khỏi học viện nữ tử không lâu thì Hung Nghê đã xuất hiện phía sau hắn.
Nàng liếc nhìn Diệp Huyền: “Diệp ca ca, ngươi đi mà cũng không báo cho ta, chẳng biết ý gì cả!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Hung Nghê cô nương, ngươi đúng là bám riết lấy ta mà!”
Hung Nghê cười hi hi: “Ta cứ thích đi theo ngươi đấy!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Hung Nghê cô nương, ta có một đề nghị!”
Hung Nghê nhìn hắn: “Đề nghị gì?”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Mục đích chính của ngươi là thời không thần bí của ta chứ không phải muốn đối địch với ta, đúng không?”
Hung Nghê gật đầu: “Đúng vậy! Thế nhưng ngươi có cho ta đâu!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Chúng ta có thể hợp tác!”
Hung Nghê nhíu mày: “Hợp tác?”
Diệp Huyền gật đầu: “Hợp tác!”
Hung Nghê trầm giọng nói: “Hợp tác như thế nào?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta và ngươi cùng sử dụng thời không thần bí, sau đó ngươi cho ta lợi ích.”
Hung Nghê nhìn hắn: “Lợi ích gì?”
Diệp Huyền nhún vai: “Ta thì sao cũng được, chủ yếu xem ngươi cho ta cái gì!”
Hung Nghê mỉm cười: “Ngươi giảo hoạt thật đấy!”
Diệp Huyền cũngcười: “Hung Nghê cô nương, ngươi thấy đề nghị của ta thế nào?”
Hung Nghê trầm mặc một hồi rồi nói: “Ngươi muốn lợi ích như thế nào?”
Diệp Huyền hỏi ngược lại: “Ngươi có thể cho ta lợi ích gì?”
Hung Nghê nói: “Cho ngươi nữ nhân!”
Diệp Huyền buột miệng: “Có bao…”
Nói đến đây, có vẻ như hắn nhận ra điều gì đó nên gân cổ lên: “Hung Nghê cô nương, mong ngươi đừng có sỉ nhục nhân phẩm của ta! Diệp Huyền ta không hề háo sắc nhé!”
Hung Nghê nhếch miệng: “Còn lâu ta mới tin ngươi!”
Diệp Huyền: “…”
Hung Nghê nói: “Ta cũng có một đề nghị, ngươi nghe xem nhé! Thời không thần bí của ngươi rất trân quý, ta không có thần vật gì tương đương để đổi với ngươi! Thế nên ý của ta là ngươi cho ta mượn nó để nghiên cứu, còn ta sẽ giúp ngươi đánh nhau, đồng thời giúp ngươi tăng lên Mệnh Hồn cảnh, thậm chí là Mệnh Thần cảnh! Đương nhiên, dù là Nguyên Thần cảnh thì cũng có khả năng! Dẫu sao thiên phú của ngươi rất cao, là thiên phú tốt nhất mà ta từng thấy!”
Diêp Huyền lại lắc đầu: “Ngươi lừa ghê thật đấy!”
Nói đoạn, hắn bèn tăng tốc độ, chớp mắt cái đã biến mất nơi cuối chân trời.
Hung Nghê vội vàng đi theo.
Nàng đi đến bên cạnh Diệp Huyền: “Thế ngươi nói điều kiện của ngươi đi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Hung Nghê cô nương, ngươi biết Thiên Cực Giới không?”
Hung Nghê nhíu mày: “Ngươi muốn tới Thiên Cực Giới?”
Diệp Huyền gật đầu.
Vẻ mặt Hung Nghê bèn trở nên kì lạ.
Diệp Huyền hỏi: “Sao nào?”
Hung Nghê trầm giọng nói: “Ngươi biết đó là nơi như thế nào không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Ta không biết!”
Hung Nghê lắc đầu: “Ta khuyên ngươi đừng có đi!”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao?”
Hung Nghê nói: “Đó là một nơi vô cùng loạn, loạn đến mức độ nào ư? Nói với ngươi nhé, ở nơi đó, ngươi sẽ được trông thấy mặt tối nhất trong nhân tính. Hơn nữa cường giả bên đó rất nhiều, vì bên đó có thiên cực thần tinh, là một loại thần vật mà khi hấp thụ có thể đạt tới Mệnh Tri cảnh. Đương nhiên, cần rất rất nhiều, thế nên một vài cường giả siêu cấp ngày nào cũng tranh đấu, muốn tích cóp đủ thiên cực thần tinh và đạt tới Mệnh Tri cảnh!”
Diệp Huyền cạn lời, sao Tuyết tỷ lại tới nơi đó nhỉ?
Hung Nghê liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: “Với thực lực hiện giờ của ngươi mà tới đó…”
Nói đoạn, nàng bèn lắc đầu.
Diệp Huyền: “…”
Hung Nghê tiếp tục nói: “Hơn nữa, ngươi còn có một đống thần vật, dù là kiếm của ngươi, tháp của ngươi hay thời không thần bí của ngươi thì đều có sức hấp dẫn vô cùng lớn. Ngươi mà đi thì chẳng khác gì cừu rơi vào động sói!”
Nói đến đây, có vẻ nàng nhớ ra điều gì đó nên nhíu mày: “Sao ngươi dám tới đó?”
Diệp Huyền cười khổ: “Tỷ tỷ của ta hình như gặp phiền phức ở đó!”
Hung Nghê liếc nhìn hắn: “Ta thấy ngươi tới đó không phải cứu người mà là đi chui đầu vào chỗ chết!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Hung Nghê cô nương, với thực lực của ngươi, qua đó liệu có vô địch không?”
Hung Nghê chớp mắt: “Đương nhiên!”
Diệp Huyền nhìn nàng với vẻ hơi nghi ngờ: “Thật không đấy!”
Hung Nghê tỏ vẻ bất mãn: “Ngươi thấy ta không mạnh sao?”
Diệp Huyền trầm mặc, hắn không lên tiếng.
Hung Nghê khẽ mỉm cười, cũng không nói gì nữa.
Nàng muốn Diệp Huyền mở miệng tìm nàng giúp đỡ trước, như vậy thì nàng mới nắm quyền chủ động.
Tuy nhiên nàng không ngờ Diệp Huyền lại không mở miệng!
Lúc này Diệp Huyền cũng cạn lời, đúng là quá cạn lời mà!
Trước khi ra ngoài, dì Đinh đã nói với hắn rằng Thiên Cực Giới rất an toàn, không quá nguy hiểm…

Ở một bên khác, Thần Khâm nhìn Diệp Huyền và Hung Nghê phía xa xa, nàng ta nhíu mày: “Chẳng lẽ cái tên này muốn đi Thiên Cực Giới?”
Thiên Cực Giới!
Đây không phải một nơi bình thường, kể cả nàng ta và Hung Nghê cũng không dám chắc an toàn!
Mà Diệp Huyền… Sao cái tên này dám tới đó?
Không nghĩ ngợi nhiều nữa, nàng ta quyết định đi theo.
Một canh giờ sau, Diệp Huyền đã tới được Thiên Cực Giới. Vừa mới bước vào Thiên Cực Giới, hắn bèn nhíu mày, bởi lẽ hắn ngửi được mùi tanh nồng.
Hung Nghê bên cạnh hắn nhìn về phía xa xa: “Có nhìn thấy tòa thành kia không?”
Diệp Huyền nhìn về phía xa xa, nơi đó có một tòa thành lớn đứng sừng sững, có điều tòa thành này hơi kì lạ, trong thành không ngừng có huyết khí và lệ khí bay lên.
Vừa nhìn đã biết không phải nơi tốt đẹp gì!
Hết chương 3593.



Bạn cần đăng nhập để bình luận