Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 710: Chịu Chút Đau Khổ Mới Thành Người

Nhìn thấy người này, Chu Sinh Sinh hơi nhíu mày:

- Mạc Tà?

Nam tử mặc lam bào không trả lời Chu Sinh Sinh, lại ngẩng đầu nhìn về xa, một nơi khác, Bạch tiên sinh khẽ nhíu mày, bởi nam tử mặc lam bào này, đang nhìn hắn.

Nam tử mặc lam bào mỉm cười:

- Các hạ hẳn là Bạch tiên sinh đại danh đỉnh đỉnh?

Bạch tiên sinh bước ra một bước, vừa bước, đã tới trước mặt nam tử mặc lam bào, lần nữa nhíu mày, hắn lại không nhìn thấu người trước mắt này.

Nam tử mặc lam bào cười nói:

- Nghe nói năm đó Bạch tiên sinh từng dùng sức một người, đánh tới tận đại môn Ma Kha tộc ta, kém chút đánh xuyên Ma Kha tộc, ta thực sự ngưỡng mộ tiên sinh.

Bạch tiên sinh nhìn Mạc Tà:

- Ta với nó là bạn!

Bạch tiên sinh nhìn qua Hắc Kỳ Lân bên cạnh Mạc Tà, lúc này Hắc Kỳ Lân kia cũng nhìn tới Bạch tiên sinh, trong mắt nó đầy lệ khí, dục động muốn lao tới cắt nuốt Bạch tiên sinh.

Mạc Tà cười nói:

Nam tử mặc lam bào gật đầu:

Nói tới đây, hắn nhìn nam tử mặc thanh y:

Bạch tiên sinh lãnh đạm:

Nói xong, hắn nhìn qua Diệp Huyền nằm trên đất, nói khẽ:

- Đúng vậy.

- Ngươi là Mạc Tà?

- Hắc Kỳ Lân, thượng cổ Yêu thú tới từ dị vực, chủ sát phạt, vậy là lại nhận ngươi làm chủ?

Bạch tiên sinh nhìn Mạc Tà hồi lâu, cuối cùng quay người rời đi:

Lúc này, Mạc Tà vỗ nhẹ đầu nó, Hắc Kỳ Lân lập tức nằm xấp xuống.

- Trở lại trường thành.

- Kia là kẻ mang chí bảo sao?

- Có thể đánh Tả Thanh thành như vậy, khó lường.

- Lần này, Ma Kha tộc sẽ không thất bại, không ai ngăn nổi chúng ta!

- Bạch tiên sinh.

Nơi xa, Mạc Tà nhìn Tả Thanh đang nằm trên đất:

Chu Sinh Sinh có chút không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn chọn đuổi theo Bạch tiên sinh.

Nói xong, hắn nhìn Thiên Sát Địa Sát:

Đám Chiến Quân vội ôm Diệp Huyền lên, đuổi theo sau.

Thiên Sát hơi do dự, nói:

Hai người gật đầu.

- Sau này gặp hắn, nhớ phải cẩn thận.

Đúng lúc này, Mạc Tà đột nhiên nói:

- Ổn chứ?

Tả Thanh nói khẽ:

- Ổn, kiếm của ngươi kia, thật nhanh!

Bạch tiên sinh dừng bước, Mạc Tà mỉm cười:

Nói xong, hắn đã quay người biến mất.

- Ta chờ ngươi tới.

Bạch tiên sinh lãnh đạm:

- Đại ca, bao giờ đi Táng Thiên trường thành?

Mạc Tà cười nói:

- Không vội! Ma Kha tộc ta đã đợi cả ngàn năm, cũng không thiếu mấy ngày này.

Thiên Sát gật đầu, không nói.

Lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện bên cạnh Mạc Tà.

Lão giả nói:

- Công tử, còn có mấy tên từ dị vực tới, mục tiêu của bọn hắn cũng là Kiếm tu kia! Mà bọn hắn không muốn đối kháng chính diện với Vị Ương tộc, nên muốn tạm thời liên hợp với Ma Kha tộc ta, có điều, mục tiêu của bọn hắn chỉ là Kiếm tu kia.

Mạc Tà nói khẽ:

- Người tới thế nào?

Diệp Huyền nói khẽ:

Diệp Huyền nằm trong thạch thất, sau khi sử dụng Thánh Liên mà Chu Sinh Sinh cho, thương thể của hắn đã nhanh chóng hồi phục.

Táng Thiên trường thành.



A Quỷ lặng lẽ thối lui.

- Gọi Tiết Bạch Y về!

Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn chân trời, nói khẽ:

- Vị Ương cung chủ rất mạnh! Đám dị vực này vẫn rất kiêng kỵ nàng ta a!

Vị Ương cung chủ!

Nghe bốn chữ này, sắc mặt lão giả liền trở nên ngưng trọng.

Chỉ có cường giả thế hệ trước, mới hiểu được sự đáng sợ của nữ nhân này!

Lúc này, Mạc Tà nói khẽ:

- Đi, đi gặp đám thiên tài dị vực kia!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Một bên khác, Bạch tiên sinh đột nhiên nói:

- Thú vị.

Mạc Tà mỉm cười:

- Sợ là chỉ kém công tử ngài một chút!

Mạc Tà nhìn lão giả, lão giả nói sẽ:

- Có hai kẻ tương đương với Thiên Sát Địa Sát, còn một người…

Lão giả trầm giọng:

- Đại thần tầng hai, có ở đây không?

Khẽ yên lăng, đại thần tầng hai nói:

- Có chuyện gì?

Diệp Huyền cười khổ:

- Trước đó, ta cho rằng ta cùng giai vô địch.

Trước đó, hắn rất ít gặp đối thủ cùng giai, duy nhất, cũng chỉ có An Lan Tú.

Mà An Lan Tú, tựa như cũng có thể chất đặc thù!

Diệp Linh cũng có thể chất đặc thù!

Lúc này, đại thần tầng hai đột nhiên nói:

- Không có bất cứ ai cùng giai vô địch, ngươi phải nhớ một câu, vũ trụ vô tận, không có mạnh nhất, chỉ có càng mạnh hơn!

Diệp Huyền gật đầu:

- Ta hiểu!

Đại thần tầng hai lại nói:

- So với ngươi ngươi vừa giao chiến, kẻ xuất hiện sau mới thực sự khủng bố, người này dù đặt trong Thần tộc cùng Minh tộc, cũng có thể trở thành người nổi bật.

Diệp Huyền nhíu mày:

- Là tên nam tử mặc lam bào kia?

Đại thần tầng hai nói:

- Ừm, nếu sau này gặp hắn, ngươi nhất định phải cẩn thận.

Diệp Huyền khẽ gật, hiện tại, xem như hắn đã lĩnh giáo sự khủng bố của Ma Kha tộc!

Có điều, hắn cũng không e ngại. Ngược lại, càng thế lại càng kích thích ý chí chiến đấu của hắn!

Thiên kiêu vô số, Diệp Huyền hắn cũng muốn chiếm một vị trí!

Đại thần tần hai lại nói:

- Còn có đầu Hắc Kỳ Lân bên cạnh hắn nữa, nó là một đầu thượng cổ dị thú, ăn ác niệm, nuốt nhân tâm, rất hiếm gặp, dị thú như thế… huyết mạch của nó, không kém Đế Khuyển, rất mạnh!

Rất mạnh!

Diệp Huyền yên lặng, hắn như nghĩ tới điều gì, lại hỏi:

- Đại thần, còn ngươi? Ngươi có huyết mạch gì?

Hắn chưa quên, vị đại thần này cũng là một đầu Yêu thú…

Đại thần tầng hai nói:

- Ta có nói, ta là Yêu thú sao?

Diệp Huyền sửng sốt:

- Ngươi không phải Yêu thú sao?

Đại thần tầng hai:

- Cút!

Diệp Huyền: “…”

Lúc này, một hắc ảnh đột nhiên xuất hiện trong thạch thất, Diệp Huyền vội đứng lên, hắc ảnh này chính là A Quỷ.

A Quỷ nói:

- Đạo của ta, là sát đạo, là quỷ đạo, ngươi có bằng lòng theo ta học không?

Diệp Huyền sửng sốt.

A Quỷ lại hỏi:

- Không muốn?

Diệp Huyền lấy lại tinh thần, vội nói:

- Muốn!

A Quỷ gật đầu:

- Theo ta!

Nói xong, hắn dẫn Diệp Huyền rời thạch thất, chỉ một chốc đã tới trong một sơn mạch.

A Quỷ nói:

- Ngươi biết khuyết điểm của ngươi chứ?

Diệp Huyền lắc đầu.

A Quỷ nói:

- Xuất thủ với ta!

Diệp Huyền hơi do dự, nói:

- Như vậy… không tốt lắm đâu…

Nói xong, tay phải đột nhiên khép lại, một đạo kiếm quang lặng yên xuất hiện trước mặt A Quỷ.

Xùy!

Một âm thanh khí bạo vang lên.

Mà A Quỷ đã xuất hiện sau lưng Diệp Huyền, một tay nắm lấy vai hắn, Diệp Huyền lập tức không thể động đậy!

Lúc này, A Quỷ đột nhiên nhấc lên, đập xuống.

Ầm!

Mặt đất trực tiếp nổ tung.

Diệp Huyền: “…”

Ầm ầm…

A Quỷ nắm Diệp Huyền đập loạn lên đất, từng cái hố to xuất hiện…

Một hồi sau, Diệp Huyền nằm bệt trên đất.

A Quỷ đứng cạnh không xa.

A Quỷ nói:

- Cho ngươi một bài học, đứng trước cường giả chân chính, ăm mưu quỷ kế chỉ là có thể dùng để chơi. Đương nhiêu cũng không phải không thể chơi, chẳng qua phải lấy thực lực làm chủ, không có thực lực, bất luận âm mưu quỷ kế gì cũng chỉ là phù vân! Hiểu chưa?

Diệp Huyền cười khổ:

- Kỳ thực, ta cũng là người rất biết nói lý, nếu tiền bối muốn dạy, xin cứ nói là được, ta nhất định sẽ nghe!

A Quỷ lắc đầu:

- Chịu chút đau khổ, mới có thể nhớ lâu!

Diệp Huyền: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận