Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3629. Ngươi làm đồ đệ của ta đi!



Chương 3629. Ngươi làm đồ đệ của ta đi!




Đại lão!
Không chỉ Võ Khánh cho rằng Diệp Huyền là đại lão mà đến cả mấy người Tuyết Linh Lung cũng tưởng Diệp Huyền là đại lão!
Một người Thần Thể cảnh sao có thể làm điện chủ Thiên Hồn Thần Điện?
Không hợp lí gì cả!
Lúc này, Táng Man Nhi đột nhiên nói: “Diệp điện chủ, ban nãy ngươi còn nói với ta ngươi là người gây ra biến cố của Thiên Hồn Thần Điện cơ mà?”
Diệp Huyền thấy hơi bất lực: “Ta đang chém gió đó!”
Táng Man Nhi nhìn hắn, hồi lâu sau nàng bật ngón cái lên: “Ngươi lợi hại!”
Đại Hoang lão nhân đột nhiên hỏi: “Diệp công tử, tại sao Đại Thiên Tôn đưa ngươi lên làm điện chủ?”
Diệp Huyền nói: “Bọn họ muốn tìm một con rối!”
Đại Hoang lão nhân nhìn chằm chằm hắn: “Tìm một con rối gì cơ?”
Diệp Huyền nói: “Thiên Hồn Thần Điện xảy ra biến cố còn gì? Bọn họ sợ đối phương lại đến gây phiền phức cho bọn họ, nếu như đối phương lại tới nữa thì sẽ đẩy ta ra chắn sóng gió.”
Đại Hoang lão nhân nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Ai đã động vào Thiên Hồn Thần Điện?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Ta không biết!”
Đại Hoang lão nhân còn muốn nói gì đó song Diệp Huyền cười khổ: “Chư vị tiền bối, ta mới chỉ Thần Thể cảnh thôi! Ta biết được gì chứ?”
Thần Thể cảnh!
Mọi người thấy hơi đau đầu.
Lúc này, Võ Khánh thở dài: “Diệp công tử, vậy ngươi trở về đi!”
Diệp Huyền vội gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Hiện giờ hắn đã biết nơi này, tới khi đó hắn sẽ lén tới, sau đó âm thầm vào bí cảnh kia, càn quét hết thần vật và tinh khoáng, vậy chẳng phải tốt hơn sao?
Đúng lúc ấy, Táng Man Nhi đột nhiên nói: “Đợi đã!”
Diệp Huyền dừng bước, hắn nhìn đối phương, Táng Man Nhi cười nói: “Diệp công tử, nếu ngươi đã tới rồi thì cứ ở lại đi!”
Diệp Huyền lại lắc đầu: “Man Nhi cô nương, ta ở lại đây thì nguy hiểm lắm! Hơn nữa ta không giúp được gì cho các ngươi, ta vẫn nên đi về thì hơn!”
Nói đoạn, hắn đang định chuồn thì lúc này, một luồng uy áp thần bí đã bao trùm lấy hắn.
Diệp Huyền thấy hơi đau đầu, hắn quay đầu nhìn Táng Man Nhi: “Man Nhi cô nương có ý gì đây?”
Táng Man Nhi đi tới trước mặt Diệp Huyền, nàng mỉm cười: “Ngươi ở lại đi! Đi theo ta!”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao?”
Táng Man Nhi chớp mắt: “Nếu ngươi muốn đi cũng được, đánh thắng ta đi, chỉ cần đánh thắng ta thì ngươi có thể đi luôn!”
Diệp Huyền: “…”
Đúng lúc ấy, Khổ Bồ ở bên cạnh đột nhiên nói: “Chư vị, ta có một cách này!”
Mọi người nhìn Khổ Bồ, Khổ Bồ trầm giọng nói: “Với thực lực của chúng ta rất khó để phá giải thời không thứ hai mươi sáu đó, dù có thể thì mọi người cũng không muốn, bởi lẽ làm vậy tốn rất nhiều sức, tốn sức xong chắc chắn bản thân chư vị sẽ suy yếu vô cùng! Thế nên đề nghị của ta rất đơn giản, đó chính là mọi người liên thủ để phá giải, dù suy yếu thì cũng là mọi người cùng suy yếu, các ngươi thấy thế nào?”
Nghe vậy, mọi người bèn đưa mắt nhìn nhau, một lát sau mọi người gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Khổ Bồ mỉm cười: “Nếu đã không có ý kiến gì thì chúng ta bắt đầu thôi!”
Nói đến đây, hắn ta đột nhiên nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, ngươi…”
Diệp Huyền đang định nói thì Táng Man Nhi lại cười: “Hắn đi theo ta!”
Khổ Bồ liếc nhìn Táng Man Nhi, hắn ta cười: “Tùy ngươi!”
Táng Man Nhi nhìn Diệp Huyền, nàng nhếch miệng, nụ cười có hơi quỷ dị.
Diệp Huyền thấy cạn lời, nữ nhân này sao cứ quấn lấy hắn vậy?
Lúc này, mọi người đã đi về phía thời không kia, đương nhiên Diệp Huyền cũng phải đi theo.
Mặc dù thời không thứ hai mươi sáu cực kì kinh khủng, song mấy người Táng Man Nhi liên thủ với nhau, thời không này bắt đầu bị phá giải. Khoảng nửa canh giờ sau, cả đám đã vượt qua thời không thứ hai mươi sáu và tới thời không hai mươi bảy!
Thời không hai mươi bảy rất kì lạ, nó như thể được làm từ nước vậy. Lúc mọi người tiến vào, cả thời không cuộn trào, sắc mặt mấy người Võ Khánh lập tức thay đổi, bởi lẽ bọn họ phát hiện áp lực thời không ở đây đột nhiên tăng lên gấp mười lần!
Diệp Huyền không đi vào, nhưng lúc này sắc mặt hắn cũng khó coi vô cùng. Bởi lẽ hắn phát hiện áp lực thời không trong thời không này kinh khủng vô cùng, đủ để giết chết một cường giả Mệnh Tri cảnh!
Có điều, điều khiến hắn bất ngờ là mấy người Táng Man Nhi lại có thể chống đỡ được!
Diệp Huyền rất kinh ngạc!
Mặc dù mấy người này đều là Mệnh Tri cảnh, tuy nhiên chắc chắn không phải Mệnh Tri cảnh bình thường!
Đúng lúc ấy, mấy người Táng Man Nhi tái mặt!
Nguy hiểm!
Nguy hiểm chí mạng!
Là Mệnh Tri cảnh nên bọn họ có thể cảm nhận được nguy hiểm!
Bọn họ không hề do dự mà nhanh chóng lùi lại, muốn rút khỏi thời không kia! Tốc độ của bọn họ rất nhanh, nhưng vẫn chậm mất!
Chỉ thấy thời không kia đột nhiên biến thành một cái lốc xoáy, mấy người Táng Man Nhi còn chưa kịp phản ứng thì đã bị cuốn vào trong.
Diệp Huyền đứng một bên sững sờ!
Cuốn đi đâu rồi?
Lúc này Diệp Huyền hơi do dự, nơi này có vẻ kì lạ!
Mặc dù hắn có Thanh Huyền Kiếm và thời không thần bí, song thực lực của hắn không bằng mấy người Táng Man Nhi, nếu như có người âm thầm ra tay với hắn thì hắn đau đầu lắm!
Trầm mặc một hồi, Diệp Huyền lấy Thanh Huyền Kiếm ra, đoạn bảo: “Thanh Nhi, bảo vệ ta!”
Hết chương 3629.



Bạn cần đăng nhập để bình luận