Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3577. Ta tới rèn luyện!



Chương 3577. Ta tới rèn luyện!




Mộc Tá đưa Diệp Huyền với học viện nữ tử, học viện nữ tử không nằm trong đế đô mà ở Ung thành bên ngoài đế đô.
Trên đường đi, Mộc Tá có giới thiệu cho Diệp Huyền: “Ung thành là một tòa thành nhỏ, ban đầu là một tòa cổ thành bỏ hoang, bởi vì nơi này hẻo lánh, bốn bề là sa mạc, thế nên gần như không có ai sinh sống ở đây. Ban đầu bệ hạ muốn Mộ Niệm Niệm cô nương mở học viện ở đế đô, nhưng bị nàng ta từ chối, chúng ta cũng không biết vì sao lại chọn một nơi hẻo lánh như vậy!”
Diệp Huyền khẽ mỉm cười.
Niệm tỷ!
Thực chất hắn cũng muốn gặp Niệm tỷ, bởi vì đã quá lâu rồi không gặp nàng!
Mộc Tá liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta nói: “Diệp công tử, ngươi biết bệ hạ cho ngươi lệnh bài gì không?”
Diệp Huyền xòe tay ra, Thần Hoàng Lệnh xuất hiện trong tay hắn: “Quý giá lắm à?”
Mộc Tá trầm giọng nói: “Diệp công tử, đây là Thần Hoàng Lệnh, trân quý vô cùng. Ngươi có thể dùng nó để điều động bất cứ quân đội nào ở Thần Đạo Quốc!”
Diệp Huyền nhìn Mộc Tá: “Bất cứ quân đội nào ư?”
Mộc Tá gật đầu: “Bất cứ quân đội nào!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Nói vậy tức là Thần Hoàng Lệnh rất quý giá!”
Mộc Tá liếc nhìn Diệp Huyền: “Cực kì cực kì quý giá!”
Diệp Huyền mỉm cười, hắn không nói gì nữa.
Nửa canh giờ sau, Mộc Tá đưa Diệp Huyền tới Ung thành.
Khi tới Ung thành, Mộc Tá hơi kinh ngạc, bởi vì hắn ta phát hiện, lúc này trong Ung thành ngựa xe như nước, rất phồn vinh và náo nhiệt!
Không chỉ có vậy, Ung thành còn có khí tức cực kì lớn!
Hắn ta kinh ngạc, Ung thành thay đổi quá lớn!
Sau khi vào thành, hai người đi thẳng tới học viện nữ tử!
Học viện nữ tử nằm trên một ngọn núi lớn, khi hai người tới chân núi, một nữ tử thanh tú đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người.
Nữ tử nhìn Diệp Huyền và Mộc Tá, cười nói: “Hai vị lạ quá!”
Mộc Tá nói: “Cô nương, vị Diệp công tử này muốn gặp viện trưởng của các ngươi!”
Nữ tử nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử?”
Diệp Huyền gật đầu: “Ngươi nói với Niệm tỷ một tiếng, cứ nói là ta tới rồi!”
Nữ tử chớp mắt: “Ngươi biết viện trưởng?”
Diệp Huyền gật đầu.
Nữ tử mỉm cười: “Viện trưởng không ở đây!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Không ở đây ư?”
Nữ tử gật đầu: “Mấy hôm trước nàng ta đưa mấy người An cô nương rời đi rồi!”
Diệp Huyền hỏi: “Đi đâu?”
Nữ tử lắc đầu: “Không biết!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Hiện giờ ai quản lí học viện?”
Nữ tử đáp: “Đinh đạo sư!”
Diệp Huyền sững sờ, sau đó nói: “Đưa ta đi gặp nàng ấy!”
Nữ tử do dự một lát rồi nói: “Ta đi thông báo!”
Diệp Huyền gật đầu: “Được!”
Nữ tử đang định quay người rời đi, lúc này một giọng nói đột nhiên vang lên: “Cho hắn vào!”
Nghe vậy, nữ tử hơi sững sờ, sau đó quay người nhìn Diệp Huyền: “Đi đi!”
Diệp Huyền gật đầu rồi quay người nhìn Mộc Tá: “Mộc Tá thần tướng, chúng ta tạm biệt nhé!”
Mộc Tá gật đầu: “Diệp công tử bảo trọng!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Diệp Huyền theo nữ tử lên đỉnh núi, trong một tiểu viện, hắn trông thấy một nữ tử.
Hắn biết nữ tử này, là Đinh cô nương.
Diệp Huyền khẽ hành lễ: “Dì Đinh!”
Đinh cô nương mỉm cười: “Ban đầu còn tưởng phải một thời gian nữa ngươi mới tới nhưng không ngờ lại tới nhanh như vậy!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Dì Đinh, ta không ngờ ngươi cũng ở đây!”
Đinh cô nương nhìn hắn: “Vô Gian cảnh?”
Diệp Huyền gật đầu.
Đinh cô nương đứng dậy: “Đi theo ta!”
Nói đoạn, nàng bèn đi sang bên cạnh, Diệp Huyền vội vàng đi theo.
Trên đường đi, Đinh cô nương nói: “Tiếp theo ngươi có dự định gì?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Nâng cao thực lực!”
Đinh cô nương mỉm cười: “Cách tốt nhất để nâng cao thực lực là chiến đấu!”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng thật!”
Đinh cô nương nói: “Niệm cô nương bảo nếu như ngươi tới thì đưa ngươi tới một nơi!”
Diệp Huyền thấy tò mò: “Nơi nào?”
Đinh cô nương đáp: “Vạn Vực chi thành!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Vạn Vực chi thành?”
Đinh cô nương dừng bước, nàng nhìn Diệp Huyền: “Đưa tiểu tháp và Thanh Huyền Kiếm cho ta!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi đưa tiểu tháp và Thanh Huyền Kiếm cho Đinh cô nương.
Đinh cô nương nói: “Ta tạm thời giữ giúp ngươi!”
Nói đoạn, nàng chỉ vào Truyền Tống Trận phía không xa: “Vào đi!”
Diệp Huyền do dự rồi hỏi: “Dì Đinh, trong này nguy hiểm không?”
Đinh cô nương gật đầu: “Rất nguy hiểm!”
Diệp Huyền: “…”
Đinh cô nương mỉm cười: “Sợ rồi hả?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Sợ cái con khỉ!”
Nói đoạn, hắn bèn nhìn tiểu tháp trong tay Đinh cô nương: “Dì Đinh, tiểu tháp vào cùng ta được không?”
Đinh cô nương mỉm cười, hỏi: “Cho ta một lí do!”
Diệp Huyền nói: “Ta và nó vào sinh ra tử nhiều năm, có tình cảm! Hơn nữa, lần này vào đó để rèn luyện, ta cũng muốn đưa nó rèn luyện cùng!”
Đinh cô nương nhìn Diệp Huyền một lát rồi nói: “Được!”
Nói đoạn, nàng bèn đưa tiểu tháp cho hắn.
Sau khi nhận lấy tiểu tháp, Diệp Huyền khẽ hành lễ: “Dì Đinh, ta đi đây!”
Nói đoạn, hắn bèn tiến vào Truyền Tống Trận. Truyền Tống Trận khởi động, một lát sau Diệp Huyền cũng biến mất.
Sau khi hắn biến mất, Đinh cô nương trầm mặc một hồi rồi quay người rời đi.
Hết chương 3577.



Bạn cần đăng nhập để bình luận