Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3547. Ta rất đau khổ!



Chương 3547. Ta rất đau khổ!




Diệp Huyền có hơi cạn lời, Huyết Đồng thực sự có thể mượn huyết mạch chi lực của hắn!
Cuối cùng, hắn vẫn từ bỏ huyết mạch chi lực!
Bởi lẽ hắn không dám thôi động huyết mạch chi lực, nhất là hiện giờ huyết mạch chi lực của hắn còn bị hạn chế. Nếu hắn tự thôi động thì chắc chắn sẽ bị huyết mạch chi lực bào mòn!
Có điều hắn cũng tò mò, tò mò nếu kích phát triệt để huyết mạch chi lực thì sẽ như thế nào?
Lúc này, tiên tổ Thần Tông nói: “Ta còn hai ngày nữa, ngươi mong ta giúp ngươi gì nào?”
Hai ngày!
Diệp Huyền trầm mặc.
Hắn phải lợi dụng tiên tổ Thần Tông một phen, không thì lỗ quá!
Huyết Đồng đột nhiên nói: “Ngươi có thể tới Thập Tuyệt Thần Điện tự hủy!”
Diệp Huyền: “…”
Lão đầu liếc nhìn Huyết Đồng, lắc đầu cười: “Không có tác dụng gì đâu, hiện giờ hồn phách của ta đã biến mất, dù có tự hủy thì cũng không tạo ra được mấy uy lực, không đả thương được gốc rễ của Thập Tuyệt Thần Điện đâu. Hơn nữa, Thần Vương Cốc lại càng uy hiếp hơn.”
Diệp Huyền lắc đầu thở dài: “Đúng là bài toán khó!”
Lão giả nhìn Diệp Huyền, khẽ hành lễ: “Tiểu tử, mong ngươi bảo vệ Thần Tông.”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối không cần phải vậy, ta có được lợi ích của Thần Tông thì phải giúp Thần Tông, ta sẽ cố hết sức!”
Lão giả khẽ mỉm cười: “Có câu này của tiểu hữu là ta yên tâm rồi!”
Nói đến đây, hắn ta do dự một lát rồi bảo: “Tiểu hữu, người phía sau ngươi có phải sơn thượng nhân không?”
Diệp Huyền nhíu mày: “Sơn thượng nhân?”
Lão giả thắc mắc: “Chẳng lẽ không phải?”
Diệp Huyền hỏi: “Sơn thượng nhân gì cơ?”
Lão giả trầm mặc một hồi rồi nói: “Đạo Sơn!”
Diệp Huyền không hiểu: “Đạo Sơn? Nơi nào thế?”
Lão giả trầm giọng nói: “Là một nơi cực kì thần thánh, chỉ khi đạt Mệnh Cách cảnh Cửu đoạn thì mới bước vào được ngọn núi đó. Mà khi đã bước vào ngọn núi đó thì sẽ được gọi là sơn thượng nhân.”
Nói đến đây, hắn ta ngừng lại một lát rồi bảo: “Ta tưởng người phía sau tiểu hữu là sơn thượng nhân, xem ra là không phải rồi!”
Diệp Huyền đang định lên tiếng thì đúng lúc ấy, Lý Mộc Kì đột nhiên xuất hiện. Hắn ta trầm giọng nói: “Tiên tổ, tông chủ, mới nhận được tin tức, Thần Vương Cốc và Thập Tuyệt Thần Điện có động tĩnh rồi!”
Động tĩnh!
Lão giả nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền nói: “Bọn họ muốn tấn công sao?”
Lý Mộc Kì gật đầu: “Chắc là vậy!”
Diệp Huyền nói: “Với thực lực của chúng ta hiện giờ chắc chắn không thể ngăn chặn bọn họ, đúng chứ?”
Lý Mộc Kì gật đầu: “Không ngăn được! Đừng nói bọn họ, đến một mình Thần Vương Cốc thôi cũng đủ giết chúng ta!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi quay người nhìn Huyết Đồng: “Ngươi có cách gì không?”
Huyết Đồng liếc nhìn hắn: “Nói cách của ngươi trước đi!”
Diệp Huyền cười: “Cách của ta là dọa bọn họ!”
Huyết Đồng liếm kẹo hồ lô: “Được!”
Lý Mộc Kì có hơi không hiểu: “Dọa bọn họ? Bọn họ không dễ bị dọa đâu!”
Diệp Huyền nói: “Thử xem sao!”
Nói đoạn, hắn bèn nhìn Huyết Đồng: “Phối hợp với ta!”
Huyết Đồng gật đầu: “Được!”
Diệp Huyền nói: “Hiện giờ chúng ta đi Thần Vương Cốc!”
Nghe vậy, Lý Mộc Kì sững sờ: “Tới Thần Vương Cốc ư?”
Diệp Huyền gật đầu: “Chủ động đi!”
Lý Mộc Kì do dự một lát rồi nói: “Tông chủ, ngươi…”
Diệp Huyển mỉm cười: “Ta không đi, bọn họ vẫn sẽ trở lại thôi, nếu đã vậy thì chi bằng ta chủ động chút!”
Nói đoạn, hắn bèn nhìn tiên tổ Thần Tông: “Tiền bối, ngươi trấn thủ nơi này!”
Tiên tổ Thần Tông trầm giọng nói: “Tiểu tử, ngươi có tự tin không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Không tự tin, có điều có thể thử!”
Tiên tổ Thần Tông do dự một lát rồi nói: “Cẩn thận!”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta sẽ cẩn thận!”
Nói đoạn, hắn bèn đưa Huyết Đồng biến mất.
Diệp Huyền và Huyết Đồng biến mất xong thì Lý Mộc Kì trầm giọng nói: “Tiên tổ, tông chủ…”
Lão giả khẽ nói: “Tin hắn đi!”

Trên đường đi, Diệp Huyền nhìn Huyết Đồng: “Ngươi thấy chúng ta có thành công không?”
Huyết Đồng liếm kẹo hồ lô: “Xem ngươi có giỏi chém gió không đã!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Cái này thì ta giỏi lắm!”
Huyết Đồng liếc nhìn hắn mà không đáp lời.
Một canh giờ sau, Diệp Huyền và Huyết Đồng đã tới Thần Vương Cốc.
Vừa mới tới Thần Vương Cốc, một nữ tử đã xuất hiện trước mặt hai người họ. Người tới là yêu nghiệt của Thần Vương Cốc – Mâu Hi!
Mâu Hi nhìn Diệp Huyền: “Diệp tông chủ tới Thần Vương Cốc chúng ta có chuyện gì?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Cô nương, ta muốn gặp cốc chủ của các ngươi!”
Mâu Hi lắc đầu: “Cốc chủ đang bế quan, không gặp bất cứ ai!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Chuyện này liên quan đến sự tồn vong của Thần Vương Cốc đấy!”
Mâu Hi híp mắt lại: “Chuyện liên quan đến sự tồn vong của Thần Vương Cốc?”
Diệp Huyền gật đầu.
Mâu Hi khẽ cười: “Diệp tông chủ đang uy hiếp Thần Vương Cốc chúng ta à?”
Diệp Huyền đi tới trước mặt đối phương, đoạn mỉm cười: “Cô nương, ngươi thật sự không cho ta gặp cốc chủ sao?”
Mâu Hi nhìn chằm chằm vào hắn: “Nếu như không cho ngươi gặp thì sao?”
Diệp Huyền gật đầu: “Vậy thì Thần Tông chúng ta hoan nghênh các ngươi tấn công! Hãy nhớ, đưa nhiều người theo vào!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Mâu Hi nhìn Diệp Huyền, nàng ta không lên tiếng.
Đúng lúc ấy, một giọng nói đột nhiên vang lên từ sâu bên trong Thần Vương Cốc: “Mời Diệp tông chủ vào!”
Hết chương 3547.



Bạn cần đăng nhập để bình luận