Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3885. Hiểu chưa?



Chương 3885. Hiểu chưa?




Diệp Huyền cạn lời lắm rồi!
Kiếm khí!
Ngay khi nhìn thấy công chúa Linh Giới lấy sợi kiếm khí đó ra, hắn thật sự đến cạn cả lời!
Thật ra hắn không muốn làm màu đâu!
Nhưng đối phương lại tự dâng cơ hội lên cho hắn đấy chứ…
Diệp Huyền thu hồi suy nghĩ, hắn phủi ống tay áo sau đó nhìn về phía Linh Thiên: “Thủ hộ giả của Linh Tổ?”
Linh Thiên liếc mắt nhìn pho tượng thanh sam nam tử ở đằng xa: “Hắn ta chính là thủ hộ giả của Linh Tổ, ngươi không biết sao?”
Diệp Huyền liếc mắt nhìn tượng của cha mình và nghĩ ngợi một lúc, hình như cũng đúng, nói cha là thủ hộ giả của Tiểu Bạch, câu này cũng không sai!
Lúc này, công chúa Linh Giới ở đằng xa kia chợt cười hỏi: “Sao không ra tay nữa đi?”
Linh Thiên nhìn về phía nàng ta: “Ngươi chỉ có một sợi kiếm khí!”
Công chúa Linh Giới cười nói: “Đúng là chỉ có một sợi kiếm khí thôi, nhưng các ngươi có chặn được sợi kiếm khi này không? Có chặn được không hả?”
Diệp Huyền liếc mắt nhìn nàng ta, hắn hơi nhíu mày lại, sao kiếm khí của cha hắn lại rơi vào tay người này được chứ?
Công chúa Linh Giới lại nhìn hắn: “Ra tay đi!”
Diệp Huyền gật đầu: “Được!”
Nói xong, hắn định xuất kiếm mà đúng lúc này, Linh Thiên lại đột ngột cản hắn lại, nàng nhìn chằm chằm vào hắn: “Ngươi có biến đó là kiếm khí gì không? Đó là kiếm khí mà người thủ hộ của Linh Tổ từng ban cho giới chủ đời trước, là con át chủ bài lớn nhất của Linh Giới ta! Chớ nói là ngươi, mà cho dù là ta cũng không thể ngăn được sợi kiếm khí đó!”
Diệp Huyền nhìn về phía công chúa Linh Giới, hắn tức giận nói: “Nàng ta quá vênh váo!”
Linh Thiên trầm giọng bảo: “Nàng ta có tư cách để vênh váo!”
Diệp Huyền đang định lên tiếng thì công chúa Linh Giới kia chợt cười hỏi: “Xem ra ngươi vẫn chưa biết sự đáng sợ của sợi kiếm quang này nhỉ, có cần ta nói rõ chi tiết cho ngươi biết không?”
Diệp Huyền cười đáp: “Không cần!”
Nói xong, hắn đi về phía công chúa Linh Giới, vừa đi vừa nói: “Tới đi! Thúc giục sợi kiếm khi trong tay ngươi đi!”
Công chúa Linh Giới nhìn hắn mà không nói gì.
Sợi kiếm khí này chính là con át chủ bài lớn nhất của nàng ta, thật ra nàng ta chỉ muốn hù dọa Diệp Huyền một chút mà thôi, nhưng không ngờ thằng cha này lại không sợ?
Con mẹ nó, đây là thứ thiểu năng gì vậy?
Lúc này, Diệp Huyền lại nói: “Nào, cho ta chứng kiến kiếm khí mà thủ hộ giả của Linh Tổ gì đó để lại xem!”
Công chúa Linh Giới nhìn hắn: “Ngươi tưởng ta không dám sao?”
Diệp Huyền tức giận quát: “Ngươi có gan thì thúc giục nó đi xem nào!”
Công chúa Linh Giới nhìn chằm chằm vào hắn: “Ngươi có biết sợi kiếm khi này là sự tồn tại thế nào không?”
Diệp Huyền giận tím mặt: “Ngươi có biết ta là ai không? Ta chính là kiếm tu! Ở trong thiên địa này, nếu bàn về kiếm đạo, ta là thứ hai thì ai dám là thứ nhất?”
Chúng linh: “…”
Sắc mặt của công chúa Linh Giới u ám đến đáng sợ: “Nhân loại sinh linh vô tri, ngươi có biết thủ hộ giả của Linh Tổ là người thế nào không? Đó chính là sự tồn tại vượt xa cả người phá vòng đấy, ngươi…”
Diệp Huyền trực tiếp ngắt lời nàng ta: “Ngươi đừng nói mấy lời này với ta nữa, mau thúc giục nó đi, nhanh lên!”
Công chúa Linh Giới lạnh lùng nhìn hắn sau đó quay đầu nhìn về phía Linh Thiên ở bên cạnh: “Ngươi không nói về sợi kiếm khí này với thằng ngu này sao?”
Linh Thiên liếc mắt nhìn Diệp Huyền sau đó đáp: “Hắn kêu ngươi thúc giục thì ngươi cứ thúc giục đi! Hắn còn chẳng sợ, vậy ngươi sợ cái gì?”
Sắc mặt của công cháu Linh Giới trở nên càng khó coi hơn!
Dùng sợi kiếm khi này với thằng ngu này á?
Thật sự có hơi lãng phí đấy!
Lúc này, Diệp Huyền ở bên cạnh đột nhiên nói: “Sao ngươi lắm mồm thế nhỉ? Nếu ngươi không dùng vậy để ta ra tay!”
Vừa dứt lời, hắn hất nhẹ ngón cái lên, Thanh Huyền Kiếm bay đi.
Kiếm khí xé không mà tới, chém thẳng vào công chúa Linh Giới!
Công chúa Linh Giới híp mắt lại: “Nếu ngươi đã muốn tìm đường chết vậy ta thành toàn cho ngươi!”
Nói xong, nàng ta mở lòng bàn tay ra, sợi kiếm khi trong lòng bàn tay đó trực tiếp chuyển động, ngay sau đó, kiếm khí bay thẳng đi.
Mà Diệp Huyền ở đằng xa trực tiếp thu hồi Thanh Huyền Kiếm, ngay khi sợi kiếm khi kia chém đến trước mặt hắn, hắn không tránh không né, thế rồi trong ánh mắt của mọi người, sợi kiếm khí kia dừng lại tại mi gian của Diệp Huyền!
Chúng linh trực tiếp ngây người!
Công chúa Linh Giới nhìn chằm chằm vào hắn, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Lúc này, Diệp Huyền mở lòng bàn tay ra, sợi kiếm khi kia rơi vào trong tay hắn, kiếm khí hơi rung lên như đang biểu đạt điều gì đó.
Diệp Huyền nhìn về phía công chúa Linh Giới, khóe miệng hơi nhếch lên: “Chỉ thế?”
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của công chúa Linh Giới lập tức trở nên khó coi hẳn đi: “Sao… sao có thể như vậy được?”
Diệp Huyền trực tiếp cất sợi kiếm quang kia đi sau đó cười nói: “Vậy mà ngươi lại muốn dùng kiếm khí để giết ta… lẽ nào ngươi không biết ta là kiếm tu sao? Hơn nữa, ta còn là Vô Địch Kiếm Thể hiếm có, trong thiên địa này, kiếm của ai có thể đả thương được ta? Ngươi đúng là ngây thơ thật!”
Công chúa Linh Giới quay phắt sang nhìn pho tượng của thanh sam nam tử, ngay sau đó, nàng ta lại nhìn về phía Diệp Huyền: “Ngươi với hắn ta có quan hệ gì?”
Diệp Huyền hơi nhíu mày: “Quan hệ gì? Ta không quen hắn ta!”
Công chúa Linh Giới nhìn chằm chằm vào hắn, một lúc sau, nàng ta trầm giọng nói: “Ngươi là hậu nhân của hắn ta!”
Nói rồi, hắn lại nhìn Linh Thiên: “Có đánh không đây? Nếu ngươi đánh thì ta sẽ dốc hết sức giúp Linh Giới các ngươi, mẹ kiếp, ả nữ nhân này không chết thì lão tử không thoải mái được, hơn nữa, còn dám cướp cái tháp của ta nữa chứ!”
Linh Thiên nhìn hắn nhưng không nói gì.
Diệp Huyền hơi nhíu mày: “Ngươi có đánh không?”
Linh Thiên vẫn hơi chần chừ.
Lúc này, Diệp Huyền chợt dùng huyền khí truyền âm: “Thủ hộ giả của Linh Tổ là cha ta, hiểu chưa?”
Linh Thiên sững sờ, ngay sau đó, nàng trực tiếp vung tay: “Giết!”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3885.



Bạn cần đăng nhập để bình luận