Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1202: Giờ ra ngoài kiểu gì đây?

Hai mắt Khưu Việt trợn tròn, đó là một đôi mắt tràn ngập sự sợ hãi. Ắt hẳn trước khi chết hắn ta đã phải trải qua điều gì đó.

Nữ tử kia chậm rãi bước về phía Diệp Huyền và Lý Dịch Đao, trên mặt nàng là một nụ cười xán lạn.

Diệp Huyền nhìn nữ tử kia, tay phải hắn siết chặt Thiên Tru kiếm.

Lý Dịch Đao cũng đặt tay lên chuôi đao của mình.

Đúng lúc ấy, nữ tử kia bỗng dừng bước. Nàng khẽ phất tay phải, cái đầu đầy máu lăn đến trước mặt Diệp Huyền và Lý Dịch Đao.

Nữ tử hơi nghiêng người về phía trước, nàng cười tươi rói: “Xin chào, ta là Viên Tiểu Đao, là thần mà các ngươi vừa nói đây!”

Thần!

Nghe vậy, đồng tử của Diệp Huyền bỗng co lại…

Thần!

Diệp Huyền nhìn Viên Tiểu Đao: “Để người bạn này của ta rời đi đã được không?”

Hắn cũng không biết nữa!

Viên Tiểu Đao nhìn Diệp Huyền, nàng mỉm cười: “Xuất kiếm đi!”

Đã thế còn là người thật chứ không phải phân thân!

Viên Tiểu Đao bỗng chỉ vào Lý Dịch Đao. Lý Dịch Đao híp mắt, nàng rút đao ra.

Thần!

Viên Tiểu Đao liếc nhìn Lý Dịch Đao: “Đao tu?”

Thực lực của nàng phải mạnh đến mức độ nào chứ?

Sắc mặt Diệp Huyền bỗng trở nên khó coi, hắn không ngờ lại gặp một vị thần ở đây!

Lần này Thần Điện định chơi thật đấy hả, không tới thì thôi, tới cái đã cho một cú sốc lớn như vậy!

Ngay sau đó, đao của Lý Dịch Đao bị hai ngón tay kẹp chặt!

Hắn chỉ biết một cường giả cấp bậc như thế này chắc chắn không phải người hắn có thể đối địch được, kể cả khi thực lực của hắn đã có sự tiến bộ lớn!

Lý Dịch Đao nhìn Viên Tiểu Đao, nàng không lên tiếng.

Lý Dịch Đao gật đầu.

Lúc này Lý Dịch Đao đã lấy lại được thực lực. Tốc độ chém đao của nàng rất nhanh. Cùng lúc đó, một luồng đao ý vô cùng mạnh ào về phía Viên Tiểu Đao. Tuy nhiên nó vừa mới đến gần nàng thì bỗng biến mất tăm.

Diệp Huyền khẽ gật đầu, ngay sau đó hắn bỗng xuất kiếm.

Nói đoạn, nàng quay người rời đi.

Với trình độ kiếm đạo hiện tại của Diệp Huyền, cộng thêm Thiên Tru kiếm và Nhất Kiếm Vô Lượng thì đừng nói là Vị Tri cảnh, đến cả Địa Tiên cũng chưa chắc đã dám tiếp chiêu của hắn!

Nói đoạn, nàng buông ngón tay ra.

Đúng lúc ấy, cả người Diệp Huyền bỗng biến mất.

Viên Tiểu Đao nhếch miệng cười: “Không tồi! Chân cảnh đao ý! Đi đi!”

Không gian trong phạm vi chục vạn dặm bỗng rung chuyển. Cùng lúc đó, thần thức của Viên Tiểu Đao cũng quét khắp không gian!

Uỳnh!

Viên Tiểu Đao sững sờ, ngay sau đó nàng giậm chân phải và nhảy lên.

Lý Dịch Dao thu lại đao của mình, nàng liếc nhìn Diệp Huyền và nói: “Bảo trọng!”

Tuy nhiên một kiếm mạnh như vậy mà Viên Tiểu Đao lại không hề né tránh, nàng chỉ dùng ngón tay kẹp lấy, còn kẹp đúng Thiên Tru kiếm của Diệp Huyền!

Một kiếm này của hắn chém xuống, bốn bề tĩnh lặng không có thay đổi gì cả!

Bởi lẽ Viên Tiểu Đao đã hóa giải hết sức mạnh trong kiếm của Diệp Huyền!

Viên Tiểu Đao nhìn Diệp Huyền, nàng cười: “Xuất kiếm đi!”

Một kiếm này đủ để giết chết một người Vị Tri cảnh trong một giây!

Đây là lần đầu tiên hắn dùng Thiên Tru kiếm và Nhất Kiếm Vô Lượng sau khi ra ngoài. Mà lúc này, uy lực của kiếm cũng đã mạnh hơn ngày xưa rất nhiều!

Nhất Kiếm Vô Lượng!

Tuy nhiên dường như Diệp Huyền đã hoàn toàn biến mất, một chút động tĩnh cũng không có.

Viên Tiểu Đao chau mày: “Người đâu rồi…”

Nói đoạn, nàng bỗng siết chặt tay phải.

Uỳnh!

Không gian xung quanh lại nổ tung, tất cả mọi thứ lập tức biến thành cát bụi.

Tuy nhiên nàng vẫn chưa thấy Diệp Huyền đâu.

Viên Tiểu Đao liếc mắt nhìn khắp xung quanh, nàng mím môi: “Thế thì chúng ta chơi trò mèo đuổi chuột vậy…”

Nói xong, nàng cũng biến mất.

Phía xa xa, Diệp Huyền đang ở bên một cái hồ, trông sắc mặt của hắn vô cùng nặng nề.

Hắn thực sự không ngờ lại có một thần của Thần Điện đích thân tới!

Lần này thì Diệp Huyền mất Giới Ngục tháp thật rồi!

Lúc này, Giới Ngục tháp vẫn chưa phải là Giới Ngục tháp ở thời kỳ đỉnh phong nhất, thế nên khi gặp một cường giả như Viên Tiểu Đao, chắc nó cũng không biết phải làm sao!

Ban đầu Giới Ngục tháp nằm trong tay Khưu Việt, nhưng giờ thì nó đang nằm trong tay nữ nhân kia. Mà tới giờ Giới Ngục tháp vẫn chưa quay lại, chứng tỏ nó không thể trở về được nữa rồi!

Ngoài ra còn một vấn đề chí mạng nữa là Giới Ngục tháp!

Hắn cũng không dám tùy tiện xuyên qua không gian, bởi lẽ hắn sợ bị Viên Tiểu Đao phát hiện!

Hắn không đấu lại được!

Diệp Huyền hít một hơi thật sâu, hắn nhìn Thiên Tru kiếm trong tay rồi cười khổ. Không ngờ lần đầu tiên sử dụng Thiên Tru kiếm sau khi ra ngoài lại gặp phải một người mạnh như vậy.

Đúng là xuất trận bất lợi mà!

Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó hắn lại rời đi!

Hắn trở về Tàng Phong thành!

Hắn phải tìm được tử sam nữ tử kia, chỉ có nàng mới có thể đối đầu với vị thần này!

Tuy nhiên chưa đi được bao lâu, Diệp Huyền bỗng phát hiện hắn đang phải đối mặt với một vấn đề chí mạng, đó chính là hắn không biết vị trí hiện giờ của mình là gì.

Giờ ra ngoài kiểu gì đây?

Diệp Huyền thấy hơi hoang mang.

Nữ nhân này thực sự quá kinh khủng!

Thực lực của đối phương chắc chắn vượt xa Địa Tiên!

Đó chính là thực lực của thần!

Thần!

Nàng hất tay một cái thôi đã khiến trời đất rung chuyển!

Trước khi rời đi, hắn đã chứng kiến thực lực của Viên Tiểu Đao, thật sự vô cùng đáng sợ!

Trước kia toàn là những tên vô danh tiểu tốt…

Nhưng may mà Giới Ngục tháp sẽ tự động phong bế, chỉ cần nó không muốn thì dù có là Viên Tiểu Đao cũng không thể tiến vào tùy tiện được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận