Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3536. Không chọc vào được (2)



Chương 3536. Không chọc vào được (2)




Lão giả trầm giọng nói: “Các hạ, chúng ta không có ý muốn đối địch với ngươi!”
Huyết Đồng gật đầu: “Ta biết, mục tiêu của Lăng tộc các ngươi là tiểu tử bên cạnh ta đây!”
Lão giả nhìn chằm chằm Huyết Đồng, hắn ta không nói gì.
Huyết Đồng quay đầu nhìn Diệp Huyền: “Ngươi nhìn xem, chuyện huyết mạch của ngươi đã được truyền ra ngoài rồi đấy!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Là do tiên tổ của ngươi làm, hắn ta muốn lợi dụng người khác để thăm dò ta, đúng chứ?”
Huyết Đồng gật đầu: “Thật thông minh!”
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì lúc này, lão giả kia đột nhiên biến mất.
Huyết Đồng nói: “Lăng tộc, thực lực tương đương với Cửu Thiên tộc, bọn họ cũng là một chủng tộc đặc biệt với huyết mạch cực kì lớn mạnh. Đương nhiên, Lăng tộc cũng không quá đáng sợ, người ngươi cần cẩn thận là Già Thần tộc kìa. Chủng tộc này có huyết mạch vô cùng lớn mạnh, bọn họ thích nhất là thôn phệ huyết mạch. Nếu như ta đoán không nhầm thì hiện giờ bọn họ đã bắt đầu điều tra ngươi rồi đấy!”
Diệp Huyền nhìn Huyết Đồng: “Tại sao ngươi không cắn nuốt huyết mạch của ta?”
Huyết Đồng liếc nhìn hắn: “Thứ nhất, ta không dựa vào huyết mạch. Thứ hai, lúc ta vào tiểu tháp của ngươi, ta phát hiện ra vài bí mật, thế nhưng người khác không hề biết những bí mật này, hiểu chứ?”
Diệp Huyền cạn lời.
Huyết Đồng nói: “Tạm thời đừng nghĩ nhiều, ta có thể bảo vệ ngươi một khoảng thời gian, đi thôi!”
Một canh giờ sau, nàng đưa Diệp Huyền tới một tinh vực. Trong tinh vực này có rất nhiều kiến trúc, trông khá hỗn loạn.
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh: “Nơi này là?”
Huyết Đồng chỉ vào đống đổ nát: “Văn minh cấp tám ngày xưa!”
Diệp Huyền liếc nhìn đống đổ nát, trong đó thấp thoáng có thể thấy được một tòa đại điện bị tàn phá. Ngoài ra, xung quanh còn có mấy chục cột đá cao cả vạn trượng.
Mặc dù những cột đá này cao, song ở trong tinh không vô cùng vô tận này trông chúng vẫn hơi nhỏ bé.
Huyết Đồng đột nhiên bảo: “Có thấy tòa đại điện kia không? Giờ vẫn không ai dám lại gần nó!”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Đừng bảo ngươi muốn ta vào đó đấy nhé?”
Huyết Đồng gật đầu.
Diệp Huyền đen mặt: “Dựa vào đâu mà ngươi cho rằng ta có thể vào đó?”
Huyết Đồng nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Cứ thử thôi!”
Diệp Huyền: “…”
Huyết Đồng lại bảo: “Đi thôi!”
Nói đoạn, nàng đi về phía không xa.
Diệp Huyền liếc nhìn Huyết Đồng, sau đó cũng đi theo.
Lúc còn cách tòa đại điện kia khoảng ngàn trượng, một hư ảnh đột nhiên bay ra từ đại điện. Hư ảnh đó chầm chậm bước đến trước mặt Diệp Huyền và Huyết Đồng. Trong tay hư ảnh là một thanh kiếm!
Hư ảnh nhìn Huyết Đồng và Diệp Huyền: “Dừng bước!”
Huyết Đồng liếc nhìn hư ảnh, sau đó nhìn Diệp Huyền: “Ngươi nói chuyện với hắn ta đi!”
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi: “Dựa vào đâu mà ta phải nói?”
Huyết Đồng nói: “Ta không nói được với hắn ta!”
Khóe miệng Diệp Huyền giật giật: “Thế ngươi cho rằng ta nói được hắn ta?”
Huyết Đồng liếm kẹo hồ lô, sau đó nàng nói: “Ngươi có thể thử xem sao!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi không đánh lại được à?”
Huyết Đồng lắc đầu: “Không đánh lại được!”
Diệp Huyền nhìn hư ảnh kia, lúc này hư ảnh lại nói: “Rời đi!”
Huyết Đồng nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền nhìn hư ảnh, hắn đang định lên tiếng thì đúng lúc ấy, hư ảnh đột nhiên vung kiếm.
Uỳnh!
Diệp Huyền còn chưa kịp phản ứng thì Huyết Đồng đã bị chém bay cả vạn trượng.
Sau khi chém bay Huyết Đồng, hư ảnh nhìn Diệp Huyền. Hư ảnh nhìn hắn một hồi rồi nói: “Mời!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nghiêng người làm động tác mời.
Diệp Huyền trầm mặc.
Chẳng lẽ hắn thực sự là thiên mệnh chi tử trong truyền thuyết?
Nếu như thế thật vậy tức là sau này hắn thực sự có thể đánh cha hắn một trận hả?
Hư ảnh lại nói: “Mời!”
Diệp Huyền liếc nhìn hư ảnh, sau đó đi về phía đại điện.
Ở một bên khác, Huyết Đồng lau máu bên khóe miệng, nàng tiếp tục ăn kẹo hồ lô, không biết đang nghĩ gì.
Lúc này, tiên tổ Cửu Thiên tộc xuất hiện bên cạnh Huyết Đồng. Ngoài ra, còn có một nam tử trung niên có ba cái đuôi, người này chính là Na Già Kình, tộc trưởng Na Thần tộc!
Huyết Đồng liếc nhìn Na Già Kình, nàng không lên tiếng.
Na Già Kình mỉm cười: “Hóa ra Huyết Đồng cô nương vẫn không cắn nuốt huyết mạch của tên kia là bởi muốn hắn vào Thần Linh Điện.”
Huyết Đồng tiếp tục liếm kẹo hồ lô, nàng không đáp lời.
Na Già Kình nhìn Thần Linh Điện phía xa xa, một lát sau, hắn ta lại nhìn hư ảnh đứng đằng kia, khẽ nói: “Huyết Đồng cô nương, ngươi nói xem tại sao hắn lại vào được Thần Linh Điện đi?”
Tộc trưởng Cửu Thiên tộc nhìn Huyết Đồng, đây cũng là điều mà hắn ta tò mò nhất.
Huyết Đồng trầm mặc một hồi rồi nói: “Nếu như các ngươi thôn tính huyết mạch của hắn thì thực lực có thể tăng ít nhất mười lần, thậm chí có thể đột phá Vô Gian chi đạo, đạt tới Thần Linh cảnh!”
Na Già Kình nhìn Huyết Đồng, hắn ta mỉm cười: “Người này không hề đơn giản, nếu chúng ta động vào hắn có thể sẽ gặp tai họa lớn đấy!”
Huyết Đồng nói: “Các ngươi sẽ từ bỏ à?”
Na Già Kình trầm mặc một hồi rồi nói: “Sau lưng hắn có người không?”
Huyết Đồng lắc đầu: “Không có.”
Na Già Kình nhìn chằm chằm vào nàng: “Chắc là không có không?”
Huyết Đồng liếc nhìn đối phương: “Có động vào hắn hay không thì tùy ngươi!”
Na Già Kình trầm mặc một hồi rồi cười nói: “Tại sao Huyết Đồng cô nương không động vào hắn? Để ta đoán xem nào, chắc là bởi ngươi đã phát hiện ra điều gì đó, bằng không thiếu niên kia không thể sống đến tận giờ.”
Nói đoạn, hắn ta nhìn Thần Linh Điện phía xa xa: “Thiếu niên kia có thể tiến vào Thần Linh Điện tức là thân phận của hắn không hề tầm thường! Như lời Huyết Đồng cô nương nói, nếu như ta thôn tính huyết mạch của hắn thì có thể đạt tới Thần Linh cảnh, nhưng có thể sẽ vạn kiếp bất phục!”
Nói đến đây, hắn ta khẽ mỉm cười: “Kiểu nhị đại như thế này tốt nhất không nên động vào, bởi vì phía sau kẻ nhỏ bé chắc chắn là một kẻ lớn mạnh, thậm chí là cả đám lớn mạnh, không chọc vào được đâu!”
Hết chương 3536.



Bạn cần đăng nhập để bình luận