Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3850. Cặn bã (2)



Chương 3850. Cặn bã (2)




Diệp Huyền nở nụ cười, sau đó nhìn về phía Hàn Giang: “Ta tính thế này, trước đó ta đã chém chết mười cường giả Đạo Minh cảnh! Ta còn phải thỏa mãn yêu cầu gì thì mới có thể có được một tinh mạch?”
Hàn Giang cười nói: “Phía bên chúng ta phát nhiệm vụ khác với Bạch Trú thành, ngoại trừ giết mười cường giả Đạo Minh cảnh ra thì còn phải giết được một cường giả Đạo Minh cảnh thuộc hai mươi hạng đầu trên Thần Bảng của Bạch Trú thành! Đương nhiên, nam tử trung niên mà ngươi vừa mới giết chính là người thuộc hai mươi hạng đầu trên bảng!”
Diệp Huyền cười hỏi: “Nói cách khác là ta đã đạt tiêu chuẩn?”
Hàn Giang cười bảo: “Vẫn còn một yêu cầu nữa, đó chính là phải trung thành với Vĩnh Dạ thành!”
Nghe thế, Diệp Huyền chợt nhíu mày lại.
Lúc này, Hàn Giang lại cười nói: “Đương nhiên, Diệp tiểu hữu không cần điểm này đâu.”
Nói xong, hắn ta xòe tay ra, một nạp giới rơi xuống trước mặt Diệp Huyền, trong nạp giới vừa vặn có một tinh mạch!
Diệp Huyền cũng không khách sáo mà lập tức nhận lấy, sau đó nói: “Cảm ơn!”
Nói xong, dường như hắn nghĩ đến gì đó mà hỏi: “Nghịch hành giả đâu rồi?”
Hàn Giang quay đầu nhìn về phía tinh không vô tận: “Bây giờ chắc hắn ta đang đại chiến với Thiên Trần kia rồi!”
“Đại chiến?”
Diệp Huyền hơi nhíu mày: “Bọn họ đang đánh nhau?”
Hàn Giang gật đầu: “Hắn ta vừa mới về đã hẹn đại chiến với Thiên Trần rồi! Sao vậy, Diệp tiểu hữu cũng có hứng thú sao?”
Diệp Huyền cười đáp: “Đương nhiên!”
Thật ra, hắn cũng muốn chiến đấu với người khác, bây giờ hắn cũng đã đạt đến bình cảnh của bản thân, chỉ có chiến đấu mới có thể giúp hắn cải thiện mà thôi.
Hàn Giang mỉm cười nhẹ: “Vậy có khả năng ngươi phải đợi rồi!”
Diệp Huyền hơi tò mò: “Các ngươi không đi xem bọn họ sao?”
Hàn Giang lắc đầu: “Hai người họ đều là những người kiêu ngạo, không cho chúng ta đi theo. Đương nhiên, hai bên chúng ta cũng không nhàn rỗi mà đều chú ý đến cường giả đỉnh cấp của đôi bên! Cường giả của bên nào biến mất là hai bên chúng ta đều sẽ ra mặt ngăn lại!”
Diệp Huyền gật đầu: “Hiểu rồi!”
Hàn Giang cười nói: “Trước đây, hai bên chúng ta không ai làm gì được ai, nhưng bây giờ đã có ngươi gia nhập rồi, dưới Hóa Tự Tại, chúng ta sẽ chiếm được ưu thế tuyệt đối, đương nhiên, ta cũng không biết Bạch Trú thành có con át chủ bài nào khác hay không.”
Diệp Huyền cười đáp: “Mặc kệ bọn họ! Hàn thành chủ, ta muốn bế quan một khoảng thời gian!”
Hàn Giang gật đầu: “Được! Nếu ngươi có gì cần thì cứ việc nói với ta!”
Nói xong, hắn ta quay người rời đi.
Lúc này, đột nhiên Thiên Yếm lên tiếng: “Xin lỗi!”
Diệp Huyền nhìn về phía nàng ta: “Xin lỗi cái gì?”
Thiên Yếm liếc mắt nhìn hắn: “Ngươi hiểu mà!”
Diệp Huyền nở nụ cười, hiển nhiên hắn hiểu rồi, trước đó Thiên Yếm giở trò khôn lỏi, muốn lợi dụng hắn để có được một tinh mạch của Bạch Trú thành.
Không thể không nói loại hành động này quả thật rất không ra làm sao.
Diệp Huyền cười nói: “Không sao.”
Nói xong, hắn liếc mắt nhìn hai người, sau đó nói: “Bây giờ các ngươi đã gia nhập Vĩnh Dạ thành rồi, hơn nữa trước đó các ngươi còn từng gia nhập Bạch Trú thành, vì vậy mà người trong thành hoặc ít hoặc nhiều đều sẽ một chút quan điểm và cách nhìn khác đối với các ngươi. Đương nhiên, mấy vấn đề này đều không là gì cả. Tóm lại, các ngươi phải nhớ đừng chủ động kiếm chuyện, nhưng nếu có người cố ý bắt nạt các ngươi thì các ngươi cũng đừng nhịn.”
Thật ra hắn biết rất rõ, thay vì nói hai người Thiên Yếm gia nhập vào Vĩnh Dạ thành, còn không bằng nói là đi theo Diệp Huyền hắn.
Thực ra Hàn Giang cũng hiểu một điểm này, có điều, hắn ta là một người thông minh nên sẽ không chủ động nhắc tới.
Thiên Yếm gật đầu: “Ta hiểu.”
Diệp Huyền lại nói: “Ta không thể cho các ngươi tinh mạch này được, mà các ngươi phải tự đi tranh giành, chúng ta làm người phải dựa vào bản thân!”
Thiêm Yếm liếc mắt nhìn hắn với vẻ mặt kỳ lạ.
Diệp Huyền lườm nàng ta: “Ngươi nhìn kiểu gì đấy?”
Thiên Yếm bĩu môi, không nói gì cả.
Hôm nay nàng ta đuối lý nên không muốn đả kích Diệp Huyền.
Diệp Huyền nhìn hai người họ: “Ta đi bế quan đây! Các ngươi làm quen với thành này trước đi!”
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Thiên Yếm đứng tại chỗ im lặng một lúc rồi quay người rời đi.

Diệp Huyền trở về tiểu tháp, hắn đặt tinh mạch trong tiểu tháp, không thể không nói, cùng với sự xuất hiện của tinh mạch này, toàn bộ linh khí trong tiểu tháp đã trở nên khác hẳn!
Linh khí vô cùng dồi dào!
Diệp Huyền nhìn tinh thần chi khí tràn ngập khắp xung quanh mà trong lòng hơi kinh ngạc, chẳng trách lại có nhiều cường giả muốn có được tinh mạch như thế. Linh khí của loại tinh mạch này không giống với những linh khí khác cho lắm, nó vô cùng tinh thuần!
Lúc này, dường như Diệp Huyền nghĩ đến chuyện gì đó mà đột nhiên hỏi: “Tiểu tháp, ta đặt một tinh mạch vào đây mà có vẻ ngươi không ngạc nhiên tí nào nhỉ?”
Tiểu tháp lạnh lùng đáp: “Ta ngạc nhiên cái gì?”
Diệp Huyền hơi nhíu mày: “Đây chính là tinh mạch đấy!”
Tiểu tháp im lặng một lúc lâu rồi nói: “Tiểu chủ, ngươi phải hiểu rõ một điều rằng trước đây Tiểu Bạch sống ở trong này đấy!”
Diệp Huyền khó hiểu: “Là sao?”
Tiểu tháp thấp giọng thở dài: “Tiểu Bạch chính là vạn linh chi tổ đấy ạ, có nàng ta ở đay, tinh mạch gì cũng chỉ là cặn bã hết, hiểu chưa?”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu tháp lại nói tiếp: “Tiểu tháp ta có linh khí gì mà chưa từng thấy qua? Loại tinh mạch này tuy rằng cũng không tồi nhưng làm sao có thể lọt vào mắt xanh của ta được? Cũng chỉ có loại người chưa trải sự đời như tiểu chủ ngươi mới điên cuồng vì nó, chứ nếu là ta, có tặng cho ta loại tinh mạch cấp bậc này thì ta cũng chẳng cần!”
Sắc mặt Diệp Huyền lập tức đen như đít nồi.
Hết chương 3850.



Bạn cần đăng nhập để bình luận