Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3259: Không còn nữa

Thanh sam nam tử nhìn lão tăng: "Khổ Hư, ngươi giải thích cho ta được không?"

Sắc mặt lão tăng tên Khổ Hư cực kì khó coi: "Ta..."

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Cha này, để ta giải thích cho ngươi vậy!"

Nói đoạn, hắn bèn kể hết đầu đuôi câu chuyện ra!

Khi biết tin Di Khổ kia hủy mất Kiếm Chủ Lệnh, ánh mắt thanh sam nam tử lập tức trở nên lạnh lùng. Hắn ta liếc nhìn Di Khổ, sau đó hắn nhìn Khổ Hư: "Hắn ta không nhận ra Kiếm Chủ Lệnh?"

Khổ Hư cười khổ: "Kiếm chủ, đây là một hiểu lầm! Một hiểu lầm lớn! Năm xưa sau khi ngươi cho ta Kiếm Chủ Lệnh, ta cũng không nói với người trong Thần Miếu. Thế nên bọn họ không hề biết Kiếm Chủ Lệnh. Chuyện này... chuyện này là một hiểu lầm!"

Hiểu lầm!

Vẻ mặt thanh sam nam tử lạnh lùng, hắn ta đang định nói chuyện thì Diệp Huyền bỗng cười nói: "Cha, người của ngươi vừa nói muốn siêu độ ta đấy!"

Bị giệt trừ trong tích tắc!

Nữ nhân này định hủy diệt Thần Miếu hả?

Dứt lời, nàng khẽ phất tay.

Nghe nữ tử váy trắng hỏi vậy, Dữ Mục lập tức run rẩy.

Sắc mặt Di Khổ và Khổ Hư lập tức khó coi vô cùng...

Cả người Diệp Huyền lập tức sục sôi!

Di Khổ: "..."

Gia Nguyên do dự một lát, sau đó nhìn thanh sam nam tử. Nữ tử váy trắng đột nhiên nói: "Không cần nhìn hắn ta, ta mà muốn hủy diệt ai thì hắn ta cũng không ngăn được đâu!"

Diệp Huyền còn định nói gì đó, song nữ tử váy trắng bỗng kéo tay hắn: "Không cần phải như thế, muốn giết thì cứ giết!"

Diệp Huyền lại nói: "Bọn họ còn nói, Thần Miếu của bọn họ vô địch, bọn họ không sợ ai cả!"

Nữ tử váy trắng nhìn Gia Nguyên: "Ngươi có biết Thần Miếu ở chỗ nào không?"

Thanh Nhi không thèm nể mặt cha hắn luôn!

Di Khổ lập tức bị diệt trừ!

Diệp Huyền nhìn thanh sam nam tử, thanh sam nam tử bật cười ha ha: "Đúng là ta không ngăn cản được, bởi vì ta muốn giết ai thì nàng ta cũng không thể ngăn cản!"

Không ngăn được!

Đậu má!

Nghe tiểu tháp nói vậy, Diệp Huyền lập tức hoàn hồn!

Nghe vậy, Diệp Huyền lập tức thấy hưng phấn. Cha hắn với Thanh Nhi đánh nhau thì chắc chắn cực kì đặc sắc!

Nữ tử váy trắng nhìn hắn. Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: "Có thể tạm thời không đánh nhau không?"

Nữ tử váy trắng nhìn thanh sam nam tử: "Đánh một trận không?"

Miểu sát!

Hơi đối địch rồi đấy!

Ban nãy nàng đã rút lấy kí ức của Khổ Hư, thế nên nàng biết vị trí của Thần Miếu!

Diệt Thần Miếu!

Nữ tử váy trắng chầm chậm nhắm hai mắt lại. Một lát sau, nàng đột nhiên xuất kiếm, sau đó xòe tay ra, Hành Đạo Kiếm trong tay nàng bỗng bay lên!

Thanh sam nam tử chớp mắt: "Đánh!"

Nữ tử váy trắng trầm mặc một hồi rồi gật đầu: "Được! nhưng mà hôm nay chắc chắn ta phải hủy diệt Thần Miếu rồi!"

Nói đạon, nàng bỗng nhiên biến mất!

Ngay sau đó, một thanh kiếm đột nhiên đâm thủng trán Khổ Hư!

Đúng lúc ấy, tiểu tháp đột nhiên gào lên: "Tiểu chủ, cái tên ngốc nhếch nhà ngươi, ngươi còn không mau ngăn bọn họ lại. Nếu bọn họ mà đánh nhau thì người ở đây đều chết đấy! Không chỉ người ở đây mà cả vũ trụ này cũng xong đời theo!"

Diệp Huyền vội vàng kéo tay Thanh Nhi: "Thanh Nhi!"

Cha hắn và Thanh Nhi mà đánh nhau thì vũ trụ này xong đời còn gì!

Đúng ha!

Khổ Hư còn chưa chết hẳn, hắn ta nhìn thanh sam nam tử, cầu xin: "Kiếm chủ, mong hãy niệm tình năm xưa, cứu lấy Thần Miếu chúng ta..."

Diệp Huyền đột nhiên nói: "Lão hòa thượng, ngươi có tí liêm sỉ đi!"

Khổ Hư nhìn hắn, Diệp Huyền nói: "Ngươi đang cầu xin cha ta đấy, mà ban nãy ngươi còn muốn làm gì cơ? Ban nãy các ngươi muốn siêu độ ta đấy! Hiện giờ, các ngươi lại cầu xin cha ta cứu các ngươi... da mặt của ngươi đừng có dày như vậy được không!"

Khổ Hư: "..."

Nghe Diệp Huyền nói vậy, thanh sam nam tử đột nhiên lắc đầu cười: "Khổ Hư, tất cả mọi thứ đều có nhân quả, kiếp sau tu lại nhé!"

Nói đoạn, hắn ta khẽ đặt tay lên vài Khổ Hư.

Uỳnh!

Khổ Hư lập tức biến mất!

Thực ra hắn ta đang cứu Khổ Hư, bởi nếu để nữ tử váy trắng giết thì chắc chắn nàng sẽ diệt trừ Khổ Hư hoàn toàn!

Đường kiếm quang kia cách trán Dữ Mục nửa thước thì dừng lại!

Tiếng gào ấy như sấm rền, vang dội đất trời!

Đúng lúc ấy, một tiếng gào đột nhiên vang lên từ nền trời phía xa: "Dừng tay!"

Nữ tử váy trắng phất tay, một đường kiếm quang lóe ra.

Dữ Mục nhìn chằm chằm vào nàng: "Không còn nữa!"

Nữ tử váy trắng quay đầu nhìn Dữ Mục: "Còn ai gọi người nữa không?"

Cái tên này chuyên gia gây chuyện đấy!

Trước kia khi Diệp Huyền chưa trưởng thành thật sự, bọn họ cũng không đánh nhau.

Thực chất bạch bào kiếm tu là người buồn bực nhất, bởi do Diệp Huyền mà hai người này đều không đánh nhau với hắn ta!

Hắn ta rất là đau đầu!

Đúng lúc ấy, một thanh kiếm đột nhiên lao thẳng xuống từ tinh không!

Hành Đạo Kiếm!

Nử tử váy trắng xòe tay ra, Hành Đạo Kiếm đáp xuống lòng bàn tay nàng.

Rất rõ ràng, Thần Miếu đã bị hủy diệt!

Thế gian này không còn Thần Miếu nữa!

Nếu như hai người họ thảm bại thì Diệp Huyền biết làm sao?

Bởi Diệp Huyền!

Dù là hắn ta hay nữ tử váy trắng thì hiện giờ đều sẽ không đánh nhau!

Thực ra hắn cũng muốn đánh một trận với Thiên Mệnh, có điều hiện giờ hắn ta sẽ không làm vậy!

Thanh sam nam tử nhìn Thiên Mệnh lạnh lùng ở một bên, hắn ta mỉm cười: "Tính tình của ngươi vẫn nóng nảy như vậy!"

Còn hắn ta giết, thực ra là đang cho Khổ Hư một cơ hội luân hồi chuyển kiếp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận