Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1237: Các ngươi không thấy việc này rất kỳ quặc sao?

Diệp Huyền nhìn hắc y nhân, tay phải hắn vung một cái, Thiên Tru kiếm bay vào bên trong Trảm Tiên Kiếm Hồ một lần nữa, nhìn thấy cảnh này, hắc y nhân đó hơi híp hai mắt lại.

Hiển nhiên, đối với Trảm Tiên Kiếm Hồ và Thiên Tru kiếm của Diệp Huyền, hắn cũng vô cùng kiêng kỵ.

Diệp Huyền nhìn hắc y nhân, khóe miệng hơi nhếch lên, tiếp đó, Trảm Tiên Kiếm Hồ run lên kịch liệt, ngay sau đó, Thiên Tru kiếm đột nhiên bay ra.

Vù!

Một sợi kiếm quang phá không mà đi!

Nơi xa, hắc y nhân đó đột nhiên chắp tay trước ngực, hắn ta bước về phía trước một bước: “Vạn Hỏa Quy Nguyên!"

Vừa dứt lời, một luồng hỏa diễm đột nhiên từ trong cơ thể hắn ta quét ra, bên trong ngọn lửa đó có một khuôn mặt người đột nhiên ngưng tụ, ngay sau đó, hắn ta bất chợt há to miệng, trực tiếp nuốt Thiên Tru kiếm của Diệp Huyền vào.

Không gian lập tức yên lặng!

Nhưng mà lúc này, cơn bão bắc động đã tới cách sau lưng Diệp Huyền mấy trăm trượng.

Đám lửa trước mặt hắn trực tiếp biến mất.

Một quyền này tung ra, sóng lửa trước mặt hắn bị buộc phải dừng lại, mà ở nơi xa, hắc y nhân thần bí lùi lại nhanh mấy ngàn trượng, không chỉ như thế, giờ khắc này, thân thể của hắn ta đã có chút mờ đi!

Ầm!

Diệp Huyền đột nhiên bước về phía trước một bước, tay phải hắn bỗng nắm chặt, đấm ra một quyền!

Hắc y nhân thần bí chậm rãi nắm chặt tay phải, một ngọn lửa đột nhiên ngưng tụ, nhưng hắn ta lại không dám ra tay.

Ầm!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía hắc y nhân thần bí nơi xa, tay phải lại vung một cái, một sợi kiếm quang bay thẳng vào bên trong Trảm Tiên Kiếm Hồ.

Táng Quyền!

Một sợi kiếm quang đột nhiên từ bên trong đám lửa đó chém ra, Thiên Tru kiếm chỉ thẳng vào hắc y nhân thần bí, nhưng làn sóng lửa còn dư lại vẫn thổi tới trước mặt Diệp Huyền.

Lúc này, Diệp Huyền lại đấm ra một quyền.

Mà hắn ta không ngờ Diệp Huyền có thể liên tục xuất hai kiếm, nhìn tình huống bây giờ sợ là có thể xuất thêm hai kiếm nữa!

Hiển nhiên, gắng gượng đỡ Thiên Tru kiếm hai lần, hắn ta cũng có chút ăn không tiêu!

Như vậy thì ai mà chịu nổi?

Diệp Huyền nhìn hắc y nhân thần bí: “Tiếp tục không?"

Lại thêm một nhát kiếm nữa cũng đủ để khiến hắn ta đại thương nguyên khí!

Hắc y nhân nhắm hai mắt lại: “Ngươi có ý gì?"

Hắc y nhân nhìn Diệp Huyền: “Ta nhận được tin tức, Kiếm Tôn vẫn còn ở Bắc Cảnh ngươi, hắn ta vẫn chưa đi!"

Nói xong, hắn lắc đầu cười một tiếng: “Thần Điện! Rõ ràng bọn họ vẫn còn chưa bỏ dự định muốn giết ta, vu oan giá họa đủ kiểu!"

Hắc y nhân nói: "Ngũ Duy chí bảo!"

Nghe vậy, sắc mặt hắc y nhân thay đổi.

Diệp Huyền quan sát hắc y nhân một chút, sau đó nói: "Các hạ là vì Ngũ Duy chí bảo mà đến, hay là vì Diệp Huyền ta mà đến?"

Hai nhát kiếm chém xuống, suýt chút nữa là chém vỡ nhục thể của hắn ta!

Mà vừa rồi sở dĩ hắn ta ra tay cũng là vì thấy tử sam nữ tử không có ở đây, muốn tấn công bất ngờ khiến Diệp Huyền trở tay không kịp nhưng hắn ta vẫn đánh giá thấp thực lực của đối phương rồi!

Hắn biết ở sau lưng Diệp Huyền có một vị tử sam nữ tử!

Diệp Huyền cười nói: "Chẳng lẽ các hạ không biết sao? Ngũ Duy chí bảo đó đã rơi vào trong tay Kiếm Tôn tiền bối, nếu như các hạ muốn có nó thì có thể đi tìm Kiếm Tôn tiền bối, tới tìm ta làm gì?"

Hắc y nhân trầm mặc.

Diệp Huyền nhìn thoáng qua bốn phía, cười nói: "Ta cũng không nói nhiều với các hạ! Các hạ muốn xuất thủ hay là rời đi? Nếu như muốn xuất thủ, vậy ta gọi người!"

Gọi người!

Diệp Huyền cười nói: "Ngươi tin sao?"

Diệp Huyền tiếp tục nói: "Chẳng lẽ các hạ không biết quan hệ giữa ta và Thần Điện? Ngươi suy nghĩ một chút xem, nếu như Kiếm Tôn còn ở Bắc Cảnh thật, tại sao hắn ta lại không xuất hiện?"

Hắc y nhân nhìn chằm chằm Diệp Huyền mà không nói gì.

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng: “Các hạ, ngươi tự suy nghĩ một chút, Kiếm Tôn tiền bối là nhân vật bậc nào? Ngươi cảm thấy ta có năng lực giữ hắn ta lại sao? Còn nữa, hắn ta có lý do gì ở lại Bắc Cảnh? Hơn nữa, nếu như ta đoán không lầm thì tin tức là Thần Điện cho ngươi phải không?"

Nếu như tử sam nữ tử đó ra liên thủ với Diệp Huyền...

Nghĩ đến đây, hắc y nhân đã hơi nhụt chí.

Diệp Huyền đột nhiên cười nói: "Các hạ, miễn phí tặng cho ngươi một tin tức, ngươi có muốn nghe hay không?"

Hắc y nhân nhìn về phía Diệp Huyền: “Nói!"

Diệp Huyền nói: "Lúc trước Kiếm Tôn tiền bối rời khỏi Bắc Cảnh, người của Thần Điện đã lập tức tới Bắc Cảnh ngay, sau đó ta nói cho bọn họ phương hướng, bọn họ đuổi theo, lúc ấy có hai vị siêu cường giả của Thần Điện! Trong đó một vị còn là thần, cũng chính là Viên Tiểu Đao! Nhưng qua khoảng một canh giờ, bọn họ đột nhiên lại trở lại Bắc Cảnh, nói Kiếm Tôn tiền bối đã hoàn toàn biến mất, sau đó bọn họ cưỡng chế nói Kiếm Tôn còn ở Bắc Cảnh, vẫn chưa rời đi... các hạ, ngươi không cảm thấy việc này rất có kỳ quặc sao?"

Hắc y nhân nhíu mày: “Ngươi nói là rất có thể Kiếm Tôn đó đã bị Thần Điện hạ độc thủ? Không có khả năng, Kiếm Tôn có thực lực cường đại, cho dù là hai vị thần cũng chưa chắc đã có thể giết được hắn ta!"

Diệp Huyền đột nhiên nói: "Vậy ba vị thì sao? Bốn vị thì sao?"

Nghe vậy, đồng tử của hắc y nhân hơi co lại: “Làm sao có thể..."

Diệp Huyền cười nói: "Các hạ, ngươi phải hiểu một điều rằng đó chính là Ngũ Duy chí bảo, Ngũ Duy chí bảo, chẳng lẽ còn không đáng để Thần Điện phái đi nhiều vị thần như vậy?"

Nghe vậy, hắc y nhân trầm mặc.

Diệp Huyền lại nói: "Các hạ tự suy nghĩ một chút, ta và Thần Điện, ai có năng lực giết Kiếm Tôn hơn, là ta hay là Thần Điện? Các hạ suy nghĩ kỹ một chút là biết."

Một lát sau, hắc y nhân trầm giọng nói: "Ngươi nói là Thần Điện giết Kiếm Tôn, sau đó giá họa cho ngươi!"

Diệp Huyền: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận