Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2348: Sao lại không thấy nhỉ?

Mộ Niệm Niệm nhìn xuống phía dưới và nói: "Hiện giờ thực lực của Ngũ Duy vũ trụ đã mạnh chưa từng thấy, nhưng ngươi có từng nghĩ đến việc sau Ngũ Duy Kiếp, nếu những cường giả này còn sống sót thì sẽ thế nào không? Lúc đó, những cường giả này sẽ trở thành rắc rối của Ngũ Duy vũ trụ. Sự tồn tại của bọn họ sẽ làm gia tăng quá trình diệt vong của Ngũ Duy vũ trụ. Cũng có nghĩa là sẽ còn lần Ngũ Duy Kiếp tiếp theo, tiếp theo nữa..."

Diệp Huyền trầm mặc nói: "Niệm tỷ và tiên tri đều có cách nghĩ là mượn Ngũ Duy Kiếp để diệt trừ phần lớn người ư?"

Mộ Niệm Niệm mỉm cười: "Ta cũng không nghĩ nhiều như vậy, có điều tiên tri thì nghĩ thế thật đó!"

Nói đoạn, nàng liếc nhìn hắn: "Ngươi có suy nghĩ khác sao?"

Diệp Huyền gật đầu: "Ta có một ý nghĩ, muốn nghe ý kiến của Niệm tỷ."

Mộ Niệm Niệm nói: "Nói đi xem nào!"

Diệp Huyền nhìn xuống phía dưới: "Những cường giả này ở đây là một gánh nặng đối với vũ trụ này, thế nhưng nếu bọn họ rời đi thì sao?

Mộ Niệm Niệm chớp chớp mắt: "Rời đi?"

Quan Tài Đen thấy thái độ của Hoàng Đông Kiệt thì nóng nảy như sấm.

"Nhìn xem kìa, hoàn toàn không để nhân loại chúng ta vào mắt, đây là ngự thường thái ti, đây là cái chó gì chứ!"

Hoàng Đông Kiệt cười hì hì không giống người bị uy hiếp.

Dân chúng thiên hạ.

Quan Tài Đen nhìn chằm chằm Hoàng Đông Kiệt, chờ Hoàng Đông Kiệt thúc thủ chịu trói."Trói ta lại xong sau đó có phải phong ấn ta trong quan tài của ngươi để luyện hóa ta hay không."

Dân chúng thiên hạ thấy sự thờ ơ của Hoàng Đông Kiệt thì càng thêm bài xích Hoàng Đông Kiệt.

"Nếu như ngươi không muốn bị người ta thảo phạt, vậy ngươi nhất định phải cứu bọn họ." "Nhưng bọn họ ở trên tay ta, muốn cứu bọn họ cũng không dễ dàng như vậy."

"Ngay cả người vô tội cũng không cứu, hắn mà là ngự thường thái ti gì."

"Ý tưởng hay đấy, nhưng ta sợ ván quan tài của ngươi không giữ nổi ta."

"Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn để ta trói lại, ta có thể buông tha bọn họ."

Có lẽ hắn đã hoảng sợ, độc kế của hắn không thể kiềm chế được Hắc Đế.

Bọn họ không giống với dân chúng bên ngoài, bọn họ biết yêu ma khủng bố, bọn họ không thể vì ngự thường thái ti vô tình mà phủ định lực chấn nhiếp của ngự thường thái ti đối với yêu ma thiên hạ.

"Bớt nói nhảm đi, nhất cử nhất động của ngươi bây giờ đều ở trong mắt dân chúng thiên hạ, ngươi không muốn bị dân chúng thiên hạ phỉ nhổ, không muốn bị dân chúng thiên hạ thảo phạt thì tốt nhất ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói."

Về phần con tin quận Long Môn, bọn họ không suy nghĩ nhiều, Quan Tài Đen có uy hiếp quá lớn, có thể trừ bỏ Quan Tài Đen phải hi sinh là điều khó tránh khỏi.

"Thật không biết triều đình nghĩ như thế nào lại chọn hắn làm ngự thường thái ti."

Trảm Yêu Ti cũng nhận được hình chiếu, rất nhiều trảm yêu sứ cùng ngự thường sứ cũng đang xem chuyện xảy ra trong quận Long Môn.

Nói xong, hắn ấn ngón tay một cái, Giới Ngục tháp lập tức chìm vào trong thư ốc.

Quan Tài Đen nén giận hỏi.

Sau khi bước vào luồng ánh sáng trắng, hắn đi đến một tòa thư ốc, xung quanh đều là những giá sách, trên những giá sách này chất đầy các thể loại cổ tịch.

Hoàng Đông Kiệt chợt bật cười.

Đạo Kinh!

"Ha ha ha!"

Quyển Độn Nhất!

Diệp Huyền mở quyển trục ra, trong mắt hiện lên một chữ quen thuộc: "Đại Đạo năm mươi, Thiên Diễn bốn mươi chín..."

Quyển Độn Nhất!

"Ngươi cười cái gì?"

Đây chính là thư ốc?

Diệp Huyền nhìn xung quanh, lúc này hắn nhìn về phía không xa ở trước mặt, nơi đó có một cái bàn, trên bàn có bày rất nhiều quyển trục.

Hắn đi tới trước bàn làm việc rồi cầm một cuộn lên.

Diệp Huyền lấy Giới Ngục tháp ra, hắn nhìn về phía thư ốc: "Ngươi mà lại nói với lão tử là thực lực không đủ nữa thì lão tử sẽ đánh chết ngươi!"

Một luồng khí tức mạnh mẽ đột nhiên phun ra từ trong thư ốc, ngay sau đó, một luồng ánh sáng trắng đột nhiên hiện ra, Diệp Huyền do dự, sau đó đi vào trong luồng ánh sáng trắng.

Ầm!

Lặng ngắt như tờ.

Hắn cất quyển Độn Nhất đi rồi nhìn xung quanh, không phải tiên tri đã từng nói ở trong có thứ gì đó rất nguy hiểm sao?

Sao lại không thấy đâu nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận