Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 776: Luyện Mộng Tắc!

Mà không lâu sau khi Diệp Huyền và Đế Khuyển rời đi, một đám người đột nhiên đi tới Táng Thiên Trường Thành.

Dưới Trường Thành, dẫn đầu là một nữ tử, nữ tử mặc một bộ ngân giáp, tóc thắt đuôi ngựa, phong thái thoạt nhìn rất là hiên ngang.

Ở bên cạnh nữ tử, còn có một nữ hai nam.

Bốn người này, chính là Khương Cửu và Mặc Vân Khởi cùng với Bạch Trạch, còn có Kỷ An Chi!

Mặc Vân Khởi đột nhiên nói:

- Cửu công chúa, ngươi nói xem, bây giờ chúng ta và Diệp thổ phỉ chênh lệch thế nào?

Đằng trước, Khương Cửu lãnh đạm nói:

- Chênh lệch thế nào, chờ gặp được hắn, ngươi đánh với hắn một trận chẳng phải sẽ biết sao?

Nghe vậy, Mặc Vân Khởi cười lạnh hai tiếng, một bộ vẻ mặt khinh thường.

Mặc Vân Khởi đang muốn nói chuyện, vào thời khắc này, Khương Cửu đằng trước đột nhiên dừng lại, trước mặt bọn hắn, một tên nam tử đứng đấy.

Bạch Trạch nhìn thoáng qua Mặc Vân Khởi:

- Hiện tại muốn thử một chút sao?

Nói xong, hắn nhìn về phía Bạch Trạch bên cạnh:

- Các ngươi là ai?

Mặc Vân Khởi cười hắc hắc:

Người này, chính là Chiến Quân kia!

- To con, đến lúc đó ngươi lên trước!

- Chuyện này là khẳng định!

Bạch Trạch lãnh đạm nói:

- Diệp Huyền có đó không?

- Có đánh thắng được Diệp thổ phỉ hay không, ta không biết, thế nhưng, ta nhất định có thể đánh thắng được ngươi!

Diệp Huyền?

Chiến Quân liếc mắt nhìn đám người Khương Cửu:

Khương Cửu nói:

Vẻ đề phòng trong mắt Chiến Quân biến mất, hắn cười nói:

- Bằng hữu của hắn.

- Hắn đi đâu?

- Các ngươi là ai?

Đám người Mặc Vân Khởi liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng, Khương Cửu trầm giọng nói:

Chiến Quân ngây ngẩn cả người, sau đó nói:

- Rất xa!

Chiến Quân gật đầu:

- Có xa không?

Khương Cửu nói:

Chiến Quân nói:

- Cụ thể không biết, nhưng mà, về sau hắn sẽ đi Thần Võ Thành!

Thần Võ Thành!

Bằng hữu!

Mặc Vân Khởi lập tức nhảy đến trước mặt Chiến Quân:

- Rời đi?

- Các ngươi tới trễ một chút! Diệp Huyền đã rời đi!

Nói xong, hắn liếc mắt nhìn đám người Mặc Vân Khởi:

- Các ngươi đi tìm hắn làm gì?

Mặc Vân Khởi nói:

- Đánh hắn một trận!

Chiến Quân nhìn về phía Mặc Vân Khởi, vẻ mặt có chút cổ quái.

Mặc Vân Khởi có chút bất mãn nói:

- Vẻ mặt này của ngươi là có ý gì... Làm sao, xem thường ta sao?

Chiến Quân cười nói:

- Không có ý tứ này, chẳng qua... Hiện tại Diệp huynh thực sự rất mạnh!

Rất nhanh, Chiến Quân dẫn theo đám người Khương Cửu gặp được Bạch tiên sinh.

- Các ngươi là bằng hữu của hắn, vậy cũng là bằng hữu của ta, đừng khách khí! Đi theo ta!

Chiến Quân cười nói:

- Vậy thì xin đa tạ.

Khương Cửu nói:

- Các ngươi xuyên qua trong tinh không, rất nguy hiểm, như vậy đi! Ta dẫn các ngươi đi gặp Bạch tiên sinh, để Bạch tiên sinh phái người hộ tống các ngươi đi.

- Ngươi còn không im miệng, ta đánh ngươi nữa!

Mặc Vân Khởi: "..."

Lúc này, Khương Cửu đột nhiên nói:

- Đi Thần Võ Thành!

Kỷ An Chi khẽ gật đầu:

- Đi Thần Võ Thành!

Khương Cửu nhìn về phía Chiến Quân:

- Thần Võ Thành đi thế nào?

Chiến Quân do dự một chút, sau đó nói:

Mặc Vân Khởi còn muốn nói điều gì, Bạch Trạch ở một bên đột nhiên nói:

Chiến Quân: "..."

- Năm đó, hắn bị ta đè xuống đất đánh đập!

Chiến Quân nhìn về phía Mặc Vân Khởi, Mặc Vân Khởi nghiêm mặt nói:

- Ngươi biết ta là ai không?

Mặc Vân Khởi vỗ vỗ bộ ngực bản thân:

Một lúc lâu sau, một chiếc Tinh Vân Hạm xuất phát từ Táng Thiên Trường Thành...

Trên Tinh Vân Hạm, là đám người Khương Cửu, còn có thêm một tên Chiến Quân.

Mục tiêu của đám người này, chính là Thần Võ Thành!

Trên Tinh Vân Hạm, Mặc Vân Khởi đột nhiên hô to:

- Thần Võ Thành, lão tử tới, run rẩy đi!

Lúc này, Bạch Trạch đá một cước vào mông Mặc Vân Khởi...

...

Bên trong tinh không, Đế Tinh Hạm nhanh chóng xuyên qua như con thoi, những nơi đi qua, căn bản không để ý bất cứ hắc động hay không gian loạn thạch gì.

Diệp Huyền đứng ở đầu thuyền, hắn nhìn tinh không phía xa, nói khẽ:

- Đế Khuyển huynh, có phải người Thần tộc cũng rất cao ngạo hay không a?

Đế Khuyển nói:

- Không phải cao ngạo bình thường đâu! Ngươi cần phải chuẩn bị tâm lý!

Diệp Huyền nói:

- Đế huynh, Thần tộc có bảo bối gì a? Loại bảo vật đặc biệt lợi hại ấy, ân, ta chẳng qua chỉ là hỏi thăm một chút.

Đế Khuyển lãnh đạm nói:

- Đây mới là mục đích thực sự của ngươi a!

Diệp Huyền nghiêm mặt nói:

- Ngươi nghĩ xấu về ta rồi! Diệp Huyền ta nào phải loại người...

- Ngừng ngừng!

Đế Khuyển đột nhiên nói:

- Ngươi chớ nói nhảm mấy lời này, ngươi là ai, trong lòng ngươi tự hiểu rõ!

Diệp Huyền: "..."

Đế Khuyển đột nhiên nói:

- Thần tộc ta cũng có một món chí bảo.

Diệp Huyền vội vàng hỏi:

- Chí bảo gì?

Đế Khuyển trầm giọng nói:

- Thần Vương Tọa!

Diệp Huyền hỏi:

- Đó là vật gì?

Đế Khuyển nói:

- Chính là một cái ghế!

Diệp Huyền hỏi:

- Tác dụng thế nào?

Đế Khuyển nói:

- Không biết!

Khóe miệng Diệp Huyền co quắp:

- Ngươi không biết? Ngươi làm sao lại không biết?

Đế Khuyển cả giận nói:

- Ta cũng chưa từng ngồi lên, làm sao ta biết được?

Diệp Huyền: "..."

Đế Khuyển lại nói:

- Thần Vương Tọa này là chí bảo của Thần tộc ta, chỉ có tộc trưởng Thần tộc mới có thể ngồi lên, cường đại thế nào, ta cũng không biết.

Diệp Huyền cười nói:

- Có mạnh bằng tháp này của ta sao?

Đế Khuyển lãnh đạm nói:

- Ngươi đắc ý gì? Ngươi chưởng khống được tháp này sao? Nếu sau này ngươi chết, tuyệt đối là do tháp này chơi chết!

Nói đến đây, nó dừng một chút, lại nói:

- Tiểu tử, ngươi làm sao lấy được phá tháp này?

Diệp Huyền nói:

- Người khác tặng.

Đế Khuyển: "..."

Sau một hồi nói nhảm với Đế Khuyển, Diệp Huyền trực tiếp giao Đế Tinh Hạm cho Đế Khuyển, sau đó tự về tới trong phòng.

Tu luyện!

Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày hắn đều đang điên cuồng tu luyện Mộng chi đạo tắc!

Chuẩn xác mà nói, hiện tại mỗi ngày hắn đều đang nghiên cứu ba đạo tắc này, hắn hi vọng có thể phát huy hết uy lực của ba đạo tắc này.

Đặc biệt là Mộng chi đạo tắc, càng ngày hắn càng ưa thích Mộng chi đạo tắc này!

Bởi vì khi Mộng chi đạo tắc này kết hợp với phi kiếm của hắn, thật sự quá hoàn mỹ!

Mộng Trung Nhất Kiếm!

Trong thời gian kế tiếp, mỗi ngày Diệp Huyền đều đang điên cuồng tu luyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận