Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1228: Ta cũng không biết

Không thể không nói, lúc này Diệp Huyền vẫn còn có chút căm tức!

Viên Tiểu Đao này nhất định muốn đối nghịch với mình!

Không chịu thôi!

Viên Tiểu Đao đi tới trước mặt Diệp Huyền, nàng quan sát hắn một chút, cười nói: "Thế nào, nhìn thấy ta không vui?"

Diệp Huyền lạnh nhạt nói: "Ta nên vui vẻ sao?"

Viên Tiểu Đao che miệng cười một tiếng: “Diệp Huyền, không đúng, bây giờ phải tôn xưng ngươi là Diệp vương! Diệp vương, chuyện này ngươi không đúng, nói thế nào đi nữa thì chúng ta cũng là bạn tốt, ngươi..."

Diệp Huyền đột nhiên khoát tay áo: “Viên cô nương, ngươi muốn nói gì thì cứ nói thẳng đi, ta không có hứng thú dây dưa với ngươi."

Viên Tiểu Đao cũng không tức giận, cười nói: "Diệp vương, ngươi thành thật khai báo đi!"

Diệp Huyền thấp giọng thở dài: “Được! Viên cô nương, Kiếm Tôn tiền bối đang ở chỗ này, thật, hắn không chỉ ở chỗ này mà Giới Ngục tháp còn trở về trong tay của ta, lần này thì ngươi hài lòng chưa?"

Viên Tiểu Đao nhìn Diệp Huyền một lát, nói: "Diệp Huyền, ngươi cảm thấy mình thật sự có thể đùa giỡn tất cả cường giả trong lòng bàn tay hay sao?"

Diệp Huyền cười nói: "Viên cô nương, ngươi ngẫm lại xem, với thực lực của Kiếm Tôn tiền bối, nếu như hắn ta muốn đi thì ai có thể giữ hắn ta lại được? Còn nữa, hắn có lý do gì để ở lại nơi này."

Diệp Huyền cười nói: "Sau đó thì sao? Bây giờ Viên cô nương vẫn muốn ra tay với ta giống như trước kia hay sao?"

Diệp Huyền lắc đầu thở dài: “Xem ra Viên cô nương vẫn chưa tin ta, nếu như không tin ta thì Viên cô nương có thể tự mình đi Bắc Cảnh tìm."

Đối với nữ nhân này, bây giờ hắn không muốn nói nhiều.

Diệp Huyền nhíu mày: “Khai báo cái gì?"

Diệp Huyền cười nói: "Viên cô nương, ta không muốn nói nhiều với ngươi. Cáo từ!"

Viên Tiểu Đao nhìn chằm chằm Diệp Huyền, không nói lời nào.

Viên Tiểu Đao nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Kiếm Tôn đó hoàn toàn chưa rời khỏi Bắc Cảnh, đúng không?"

Viên Tiểu Đao nhìn chằm chằm Diệp Huyền, không nói lời nào.

Kiếm Tôn rốt cuộc ở đâu?

Viên Tiểu Đao cười nói: "Cái này phải hỏi ngươi!"

Vấn đề này bây giờ gần như vô số cường giả đều rất muốn biết!

Nói xong, hắn dẫn theo Kiều Thiên Nhi quay người rời đi.

Viên Tiểu Đao nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Huyền mà rơi vào trầm tư.

Ngày hôm đó, một đạo thần thức vẫn luôn tập trung vào nàng.

Viên Tiểu Đao lạnh lùng nhìn thoáng qua nơi xa, đối với kiếm tu này nàng đúng là có chút căm tức.

...

Đương nhiên, đây chỉ là trực giác của nàng, nàng cũng không có bất cứ căn cứ gì.

Đương nhiên, cũng không đơn thuần là thu hút hỏa lực, bây giờ hắn cũng muốn đi tôi luyện một phen.

Mà Viên Tiểu Đao thì cảm thấy Kiếm Tôn này tuyệt đối đang ở trong Bắc Cảnh, không chỉ có như thế, Giới Ngục tháp đó vô cùng có khả năng lại về tới tay Diệp Huyền!

Còn nữa, từ khi tiếp xúc với Viên Tiểu Đao đến nay, hắn vẫn chưa nhìn thấy thực lực chân chính của nàng!

Dù sao, đó cũng chính là một vị thần!

Bây giờ hắn đang ở Vị Tri cảnh, nhục thân đạt đến Tạo Cực đỉnh phong, cho dù gặp được Viên Tiểu Đao cũng có thể đánh một trận, nhưng mà hắn không nắm chắc được bao nhiêu phần thắng. Hơn nữa hắn còn phải dựa vào vật bên ngoài!

Diệp Huyền!

Diệp Huyền trở lại vương điện, dặn dò mọi người một chút sau đó hắn đứng dậy rời khỏi khỏi Bắc Cảnh.

Diệp Huyền biết rõ bây giờ có thể rất nhiều người vẫn đang hoài nghi hắn, hắn nhất định phải rời khỏi đây, nếu không thì đám người Viên Tiểu Đao này vẫn sẽ luôn chú ý vào Huyền Hoàng Đại Thế Giới.

Thu hút hỏa lực!

Một lát sau, Viên Tiểu Đao nhìn về phía chân trời, sau đó xoay người rời đi.

Ở chân trời, A Liên nhìn bóng lưng Viên Tiểu Đao phía xa, trầm tư không nói, không biết đang suy nghĩ gì.

Có A Liên này ở đây, nàng muốn giết chết Diệp Huyền thật sự khó như lên trời!

Chính là A Liên!

Thực lực chân chính của Viên Tiểu Đao rốt cuộc mạnh bao nhiêu thì bây giờ vẫn còn là một điều bí ẩn.

Theo Diệp Huyền rời khỏi Bắc Cảnh, một số cường giả đang âm thầm ẩn nấp ở trong Bắc Cảnh cũng đồng loạt đi theo.

Hiển nhiên, người hoài nghi Kiếm Tôn còn ở trong Bắc Cảnh cũng không ít.

...

Diệp Huyền rời khỏi Bắc Cảnh, sau đó hắn vẫn luôn đi theo A Liên.

Bởi vì A Liên nói muốn dẫn hắn đi một chỗ.

Giữa tinh không, Diệp Huyền ngự kiếm mà đi, bên cạnh hắn chính là A Liên.

Diệp Huyền nhìn lướt qua sau lưng, hắn có thể cảm nhận được một số khí tức mờ ảo.

Hiển nhiên, những người này đang theo dõi hắn.

Diệp Huyền nhìn về phía A Liên, A Liên nói khẽ: "Để bọn họ đi theo đi!"

Diệp Huyền gật đầu, hắn nhìn về phía A Liên: “A Liên tiền bối, chúng ta đang đi đâu?"

A Liên cười nói: "Một chỗ đã lâu không có ai đến, đến chỗ đó là chúng ta sẽ chia tay."

Muốn rời đi!

Diệp Huyền nghĩ nghĩ, sau đó nói: "Trong khoảng thời gian này đa tạ A Liên tiền bối."

A Liên mỉm cười, sau đó nàng nhìn về phía Diệp Huyền: “Đến lúc đó, tất cả mọi thứ ngươi sẽ phải tự mình đối mặt, đã chuẩn bị xong chưa?"

Diệp Huyền gật đầu: “Đã chuẩn bị xong!"

Hắn biết rõ, hắn không thể cứ dựa vào người khác mãi như vậy được.

A Liên khẽ gật đầu, sau đó nàng nhìn về phía nơi xa cuối tinh không: “Thực lực của ngươi tăng lên rất nhanh, nhưng đó không có nghĩa ngươi sẽ an toàn mà ngược lại thực lực của ngươi càng tăng nhanh thì cũng càng nguy hiểm, bởi vì những người mà ngươi phải tiếp xúc sẽ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mạnh."

Diệp Huyền gật đầu: “Ta biết!"

A Liên nhìn Diệp Huyền: “Ngươi không biết, cũng chưa có hiểu rõ tình cảnh hiện tại của ngươi. Ngươi thử nghĩ một chút mà xem, nữ tử váy trắng mạnh như vậy, nhưng nàng cũng không thể hoàn toàn giải quyết được nguy cơ của ngươi, ngươi có biết được là tại sao hay không?"

Diệp Huyền lắc đầu: “Không biết."

A Liên nói khẽ: "Ta cũng không biết!"

Diệp Huyền: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận