Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3396. Đúng là thiên tài



Chương 3396. Đúng là thiên tài




Tĩnh Tri đột nhiên nhếch miệng, nàng ta cười: “Hoả Đức nói ngươi là một người thông minh, hơn nữa da mặt cực kì dày. Lúc đứng trước mặt ngươi thì phải cực kì cẩn thận! Có thông minh hay không tạm thời ta chưa nhìn ra được, có điều da mặt ngươi đúng là dày thật đó!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Hoả Đức còn nói gì nữa?”
Tĩnh Tri nhón chân lên đầu con cự long, chín con cự long bèn sà xuống, cuối cùng khi cách đỉnh đầu hai người Diệp Huyền khoảng trăm trượng thì dừng lại.
Tĩnh Tri nhìn Diệp Huyền: “Hắn ta nói với ta là ngoài một cái tháp, ngươi còn có một thanh kiếm cực kì có giá tri! Không chỉ có vậy, hắn ta còn nói ngươi còn có một muội muội rất giỏi chế tạo, hình như tên là Thanh Nhi, đúng không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Tĩnh Tri mỉm cười: “Nàng ta đâu?”
Diệp Huyền quay đầu nhìn Tiểu An: “Hoả Đức không phải một ngọn lửa tốt rồi!”
Tiểu An: “…”
Tĩnh Tri đột nhiên nói: “Tiểu ca, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu như ngươi giao cái tháp cùng thanh kiếm mà Hoả Đức nói ra, ta có thể cho ngươi một con đường sống! Đương nhiên, nếu như ngươi bằng lòng cho ta xem, mà chúng không phải thần khí như lời Hoả Đức nói thì ta vẫn sẽ thả ngươi đi!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Lấy ra thì chắc chắn không đi được rồi!
Đến Tiểu An còn xem trọng tiểu tháp, chứng tỏ công năng kinh khủng của tiểu tháp cực kì hiếm có tại Thần Cổ Giới!
Lúc này, Tiểu An đột nhiên nói: “Ngươi đi đi! Ta chặn bọn họ!”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không có tác dụng gì đâu! Nếu bọn họ muốn giết ngươi thì vẫn sẽ tìm đến ta thôi! Không ngờ Diệp Huyền ta anh minh cả đời lại bị một ngọn lửa đào hố chôn! Hổ thẹn! Hổ thẹn!”
Tiểu An khẽ nói: “Thực sự rất xin lỗi!”
Diệp Huyền cười ha ha: “Tiểu An, ngươi không cần phải xin lỗi ta!”
Tiểu An ngẩng đầu nhìn Tĩnh Tri: “Ân oán giữa chúng ta thì đừng liên luỵ đến hắn, được không?”
Tĩnh Tri nhìn nàng, mỉm cười: “Ngươi đang cầu xin ta à?”
Tiểu An trầm mặc.
Diệp Huyền đột nhiên kéo tay Tiểu An, hắn cười: “Chuyện đã đến nước này thì nói nhiều cũng vô ích! Cứ chiến với nàng ta là xong!”
Tiểu An nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Chiến với nàng ta thì không thành vấn đề, nhưng tại sao ngươi phải nắm tay ta vậy?”
Diệp Huyền cười tươi rói: “Ta… ta thấy hơi hoang mang! Nắm tay ngươi thì ta thấy yên lòng hơn!”
Tiểu An liếc nhìn hắn: “Ngươi đã dùng chiêu này và lừa được bao nhiêu thiếu nữ rồi?”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Tĩnh Tri trên bầu trời đột nhiên bật cười: “Hai vị kia, ta vạn dặm xa xôi đến đây không phải để xem các ngươi diễn trò đâu!”
Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền: “Nếu ngươi đã không ngoan ngoãn giao đồ ra thì ta chỉ đành giết ngươi thôi, sau đó tự cướp lấy! Tả Tướng, giết hắn!”
Nàng ta vừa dứt lời, một lão giả phía sau bỗng biến mất!
Khoảnh khắc lão giả biến mất, Tiểu An cũng định ra tay, song lúc này Tĩnh Tri đột nhiên nhìn Tiểu An, một luồng kiếm thế to lớn bao trùm lấy nàng. Cùng lúc đó, một đường kiếm quang lao xuống từ nền trời, chém thẳng về phía Tiểu An!
Đôi mắt của Tiểu An ánh lên vẻ nghiêm trọng, nàng nhón chân phải, cả người xông lên.
Đối đầu trực tiếp!
Ở một bên khác, khi lão giả kia biến mất, sắc mặt Diệp Huyền cũng tái đi, hắn lập tức rút kiếm ra.
Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Một kiếm chém xuống, kiếm quang bùng nổ.
Rầm rầm!
Diệp Huyền lập tức lùi lại, khóe miệng hắn tràn máu tươi!
Hắn lau máu tươi, nhìn lão giả cũng vừa lùi ngàn trượng kia, trong lòng không nhịn được thầm mắng. Mẹ kiếp, mới được bao lâu chứ?
Kẻ địch lại bắt đầu không bình thường rồi!
Ai lại chơi vậy không?
Ở phía xa xa, Tả Tướng liếc nhìn tay phải của mình, trên tay phải hắn ta có một vết kiếm chém sâu hoắm!
Tả Tướng nhìn Diệp Huyền, ánh mắt lóe lên vẻ ngạc nhiên: “Ngươi là một phàm nhân mà lại có thể đả thương ta!”
Diệp Huyền lại lau máu bên khóe môi, ngay sau đó hắn bỗng biến mất. Cùng lúc ấy, trên đỉnh đầu Tả Tướng đột nhiên xuất hiện một đường kiếm quang, kiếm quang chém thẳng xuống như một tia sét.
Tả Tướng xòe tay ra, một cây trường thương xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta, hắn ta vung cây trường thương lên.
Uỳnh!
Thương mang bùng phát, kiếm quang kia bị đánh tan, thế nhưng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên rút kiếm chém!
Sau phi kiếm mới là Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Lúc này dù Diệp Huyền không sử dụng huyết mạch chi lực, song hắn vẫn có thể xếp chồng chín trăm đường Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Kiếm bay đi, trời đất kinh hãi!
Cảm giác được sức mạnh kinh khủng trong đường kiếm của Diệp Huyền, đôi đồng tử của Tả Tướng co lại, hắn ta giơ thương lên chắn.
Uỳnh uỳnh!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, Tả Tướng lập tức bị chém bay cả ngàn trượng!
Diệp Huyền chớp mắt, sau đó hắn nhìn Kiếm Khư trong tay, không khỏi than thở: “Kiếm kĩ mà ta tạo ra lợi hại ghê ấy! Ta đúng là thiên tài mà!”
Tiểu tháp: “…”
Phía đối diện Diệp Huyền, đôi mắt Tả Tướng tràn ngập vẻ khó tin.
Hắn ta là cường giả Thần Thể cảnh đấy!
Tuy nhiên, hắn ta lại bị một phàm nhân đả thương!
Sao có thể!
Hết chương 3396.



Bạn cần đăng nhập để bình luận