Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3571. Nhị đại mạnh nhất!



Chương 3571. Nhị đại mạnh nhất!




“Ngoài tam kiếm?”
Thần Đạo Linh mỉm cười: “Tam kiếm nào?”
Tiểu Hồn nói: “Đại ca của tiểu chủ, cha của tiểu chủ, muội muội của tiểu chủ!”
Thần Đạo Linh híp mắt lại: “Tiểu chủ?”
Tiểu Hồn nói: “Đúng vậy!”
Thần Đạo Linh đột nhiên quay đầu: “Người đâu!”
Lúc này, một nam tử mặc khôi giáp màu đen, trên người mang đao bước vào!
Thần Đạo Linh nói: “Truyền lệnh của ta, bảo Linh Sơn không được làm khó thiếu niên kia!”
Nam tử mặc khôi giáp hành lễ rồi quay người rời đi.
Bên trong đại điện, Thần Đạo Linh nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay, vẻ mặt nàng dần trở nên nghiêm trọng.

Ở một dãy núi nào đó, Diệp Huyền chầm chậm bước đi. Mục tiêu của hắn chính là đế đô của Thần Đạo Quốc, bởi lẽ hắn cảm nhận được Thanh Huyền Kiếm đang ở đó.
Đúng lúc ấy, không gian phía trước cách hắn không xa bỗng rung chuyển.
Vẻ mặt Diệp Huyền vẫn bình tĩnh.
Hắn không ngự kiếm vì muốn giảm bớt phiền phức, nhưng không ngờ hắn đi bộ mà đối phương vẫn có thể tìm được hắn!
Nếu đã vậy thì cứ đánh thôi!
Lúc này, một nữ tử đột nhiên bước ra từ không gian nứt toác kia.
Người tới chính là Lam Linh, đại trưởng lão của Linh Sơn!
Lam Linh nhìn Diệp Huyền: “Nếu ngươi đã dám coi thường Linh Sơn và Thần Đạo Quốc thì chắc chắn lai lịch của ngươi không hề đơn giản, có điều ta rất tò mò, tò mò thế lực phía sau ngươi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta và Linh Sơn không thù không oán, cũng không cố ý chọc vào Linh Sơn, là thánh nữ của các ngươi muốn giết ta trước. ngươi…”
Lam Linh lắc đầu: “Ta tới đây không phải để nghe ngươi nói ai đúng ai sai!”
Nói đến đây, nàng ta chầm chậm đi về phía Diệp Huyền: “Cường giả thì không cần phải nghe đạo lí của kẻ yếu, hiểu chưa?”
Diệp Huyền đột nhiên vung tay!
Uỳnh!
Một đường kim quang đột nhiên lóe lên.
Ở phía xa xa, vẻ mặt Lam Linh thay đổi, nàng ta xòe tay phải ra, một cái khiên tròn màu vàng kim xuất hiện trước mặt nàng ta.
Uỳnh!
Cái khiên vỡ tan, nhục thân của Lam Linh cũng vỡ theo!
Lam Linh chỉ còn lại linh hồn, nàng ta sững sờ!
Lúc này, một thanh kiếm đột nhiên đè trước trán Lam Linh. Sắc mặt nàng ta lập tức thay đổi: “Nếu ngươi dám động vào ta thì Linh Sơn sẽ giết cả nhà ngươi đấy!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Ngươi muốn giết ta thì ta còn hơi sợ, chứ muốn giết cả nhà ta…”
Nói đến đây, hắn nghiêm túc nói: “Đừng khách sáo nhé, mau đi giết đi, nhất là cha ta ấy, các ngươi cứ đi tìm hắn ta đi! Đừng có khách sáo, cứ giết hắn ta cho đã!”
Lam Linh nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Ta đã đánh giá thấp ngươi rồi! Hiện giờ chúng ta có thể đàm phán!”
Diệp Huyền tức đến mức bật cười: “Ta muốn nói đạo lí với ngươi thì ngươi cứ đòi dùng nắm đấm với ta. Ta muốn dùng nắm đấm thì ngươi lại muốn nói đạo lí! Lão tử không phải cha ngươi, sao ta phải chiều theo ngươi?”
Nói đoạn, hắn bèn đánh một quyền!
Uỳnh!
Lam Linh lập tức bị đánh thành hư vô.
Bị diệt trừ ngay lập tức!
Mà đúng lúc ấy, một luồng khí tức kinh khủng cuộn tới từ phía xa. Rất nhanh sau đó, bầu trời nứt ra, một nam tử trung niên xuất hiện.
Sơn chủ Linh Sơn, Mạc Liên!
Cùng với sự xuất hiện của Mạc Liên, hàng chục cường giả Linh Sơn cũng xuất hiện, trong đó cường giả Mệnh Hồn cảnh có đến mười hai người!
Bị bao vây rồi!
Vẻ mặt Diệp Huyền vẫn bình tĩnh.
Tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, giết người thì vui, giờ sao xử lí hậu quả nè?”
Diệp Huyền khẽ nói: “Còn có thể làm sao nữa? Đổi lại là ngươi thì ngươi có thể chịu tức được không?”
Tiểu tháp nói: “Tiểu chủ, ta chưa thấy ngươi bướng với chủ nhân bao giờ luôn đấy!”
Diệp Huyền nói: “Đó là cha ta mà! Ta cúi đầu trước hắn ta chẳng phải là chuyện thường hay sao? Nếu hắn ta không phải cha ta thì ta đã…”
Tiểu tháp nói: “Đã thế nào cơ? Nói như kiểu tiểu chủ đánh được chủ nhân ấy!”
Diệp Huyền lắc đầu: “Tiểu tháp, sao cha ta chịu được ngươi đến bây giờ vậy?”
Tiểu tháp: “…”
Lúc này, Mạc Liên đột nhiên nói: “Giết thánh nữ Linh Sơn ta, giết đại trưởng lão Linh Sơn ta, ngươi đúng là to gan!”
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì Mạc Liên đột nhiên nói: “Giết!”
Dứt lời, hắn ta bèn lật tay, chỉ trong chốc lát không gian xung quanh Diệp Huyền bỗng biến thành một cái lồng giam. Mấy cường giả Linh Sơn đang định ra tay thì lúc này, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện.
Nam tử trung niên mặc khôi giáp màu đen, sau lưng có mang đại đao!
Thấy người này, Mạc Liên nhíu mày: “Ám Tả đại nhân?”
Ám Tả nói: “Bệ hạ có lệnh, tất cả các cường giả Linh Sơn lập tức trở về!”
Lập tức trở về!
Nghe vậy, Mạc Liên bèn nhíu mày: “Lập tức trở về! Ám Tả đại nhân, bệ hạ vậy là có ý gì?”
Ám Tả nhìn Mạc Liên: “Trở về!”
Mạc Liên phẫn nộ chỉ vào Diệp Huyền: “Ám Tả đại nhân, người này giết Linh công chúa, ngươi…”
Ám Tả nói: “Lập tức trở về!”
Vẻ mặt Mạc Liên khó coi vô cùng: “Ám Tả…”
Ám Tả đột nhiên rút đao ra chém, vẻ mặt Mạc Liên lập tức thay đổi, hắn ta giơ tay lên chắn.
Uỳnh!
Mạc Liên lập tức bị đánh bay cả vạn trượng, thời không cũng bị hủy diệt.
Trông thấy cảnh tượng ấy, mí mắt Diệp Huyền giật giật, cái tên này mạnh đấy!
Đường đao vừa rồi có thể làm đệ cửu trùng thời không rung chuyển!
Ở phía xa xa, vẻ mặt Mạc Liên khó coi vô cùng. Đương nhiên, phần nhiều vẫn là kiêng sợ.
Ám Tả nhìn Mạc Liên bằng ánh mắt lạnh lùng: “Quay về, cảnh cáo lần cuối cùng!”
Mạc Liên liếc nhìn Diệp Huyền, sau đó quay người rời đi.
Hết chương 3571.



Bạn cần đăng nhập để bình luận