Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3686. Đầu tư! (2)



Chương 3686. Đầu tư! (2)




Trong một dãy núi, Diệp Huyền dừng lại. Lúc này hắn đã che giấu khí tức của mình bằng Thanh Huyền Kiếm!
Có điều, hắn cũng không cho rằng làm vậy là an toàn!
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, sau đó tiến vào tiểu tháp.
Ngôn Bán Sơn ngồi trên đỉnh một ngọn núi, hai mắt khẽ nhắm, trên người không có chút khí tức nào!
Ba trăm năm!
Diệp Huyền nghĩ thôi đã thấy đau đầu!
Bởi lẽ hắn biết, Huyền lão ở Linh Sơn chắc chắn không kiên trì được lâu, như vậy cũng có nghĩa là không lâu nữa hắn không những bị Chấp Pháp Tông truy sát mà còn bị cả Vân Giới truy sát!
Hai thế lực siêu cấp!
Diệp Huyền thấy mình cứ như sao chổi vậy, đi đến đâu là bị truy sát đến đấy!
Hắn ra khỏi tiểu tháp, đang định rời đi thì đúng lúc ấy, đôi đồng tử của hắn chợt co lại. Thanh Huyền Kiếm trong tay lập tức biến mất.
Vụt!
Một đường hàn mang xoẹt qua cổ họng hắn!
Diệp Huyền lập tức lùi đi cả ngàn trượng!
Sau khi dừng lại, hắn híp mắt, trước mặt hắn chẳng có ai cả! Mà ở cổ họng hắn thì có một tầng giáp mong mỏng!
Giáp được hóa từ Thanh Huyền Kiếm!
Diệp Huyền híp mắt lại, vừa rồi có một sát thủ Vô Đạo cảnh ra tay với hắn!
Đến sát thủ Vô Đạo cảnh cũng ra tay rồi!
Chỉ là Diệp Huyền thấy thắc mắc, sao đối phương tìm được hắn vậy?
Diệp Huyền thầm nói: “Tiểu tháp, ngươi có cảm nhận được sát thủ kia không?”
Tiểu tháp trầm mặc một hồi rồi nói: “Không thể!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Không thể? Ngươi đùa hả? Ngươi là Thiên Mệnh Tháp đấy, đến một sát thủ mà ngươi cũng không cảm nhận được sao?”
Tiểu tháp nói: “Có quan hệ nhân quả gì không?”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu tháp tiếp tục nói: “Tiểu chủ, ngươi phải dựa vào chính mình, hiểu không?”
Mặt Diệp Huyền đen sì.
Tiểu tháp tiếp tục nói: “Tiểu chủ, ngươi nghĩ mà xem, chủ nhân và Thiên Mệnh tỷ tỷ đều đang đợi ngươi trưởng thành đấy! Nhưng nếu ngươi cứ tiếp tục thế này thì ta thấy bọn họ không đợi được ngày đó mất! Ngươi… ngươi không định làm nhị đại cả đời đâu nhỉ?”
Diệp Huyền chỉ nói: “Có phải ngươi không cảm nhận được sát thủ kia không?”
Tiểu tháp phẫn nộ: “Ngươi đang coi thường ta đấy hả? Ta là ai? Ta là Thiên Mệnh Tháp…”
Diệp Huyền hỏi: “Sát thủ kia ở đâu?”
Tiểu tháp trầm mặc một hồi rồi nói: “Trong cái bóng phía sau ngươi!”
Nghe vậy, đôi đồng tử của Diệp Huyền bèn co lại. Hắn xòe tay ra, kiếm khí bèn chém về phía cái bóng. Gần như cùng lúc đó, một đường hàn mang lập tức chém tới phía sau Diệp Huyền.
Uỳnh!
Diệp Huyền bay đi cả ngàn trượng, rừng cây xung quanh lập tức hóa thành tro bụi!
Sau khi hắn dừng lại, sát thủ kia đã biến mất!
Diệp Huyền thầm nói: “Tiểu tháp, báo vị trí của hắn ta cho ta!”
Tiểu Tháp nói: “Mười trượng phía bên tay phải, trong một cái cây!”
Uỳnh!
Một đường kiếm quang đột nhiên xuyên qua cây, khoảnh khắc ấy, một tàn ảnh lập tức bay đi cả vạn trượng, sau đó biến mất!
Tiểu tháp tiếp tục nói: “Ba vạn trượng, trong một đầm trữ nước!”
Diệp Huyền xòe tay ra, giáp trên người hắn đột nhiên hóa thành một đường kiếm quang và chém vào đầm trữ nước!
Uỳnh!
Một tàn ảnh lùi mạnh về phía sau…
Còn tại vị trí cũ thì có một cánh tay!
Lúc này, tiểu tháp nói: “Hắn ta chạy rồi!”
Diệp Huyền nhìn về phía xa xa, hắn phát hiện mặc dù tên sát thủ này cũng là Vô Đạo cảnh, thế nhưng thực lực khi đánh trực diện của đối phương vẫn hơi kém một chút!
Có điều, như vậy cũng là chuyện thường, dẫu sao thì đối phương cũng là sát thủ, thích một kích chí mạng hơn!
Song một khi đánh trực diện thì đối phương hoàn toàn mất ưu thế!
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Tiểu tháp, ngươi có thể giúp ta che giấu khí tức không?”
Trước đó hắn toàn dùng Thanh Huyền Kiếm để che giấu khí tức, nhưng hắn phát hiện vẫn có người tìm được mình!
Tiểu tháp nói: “Đương nhiên! Có điều, tiểu chủ, ta phải nhắc nhở ngươi, dù ta che giấu khí tức giúp ngươi, nhưng người vừa rồi có thể vẫn sẽ tìm được ngươi!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Tại sao?”
Tiểu tháp trầm giọng nói: “Tiểu Hồn đã hoàn toàn che giấu khí tức của ngươi rồi, nhưng đối phương vẫn tìm được ngươi. Điều này có nghĩa là đối phương có thể tìm được ngươi không phải dựa vào khí tức!”
Diệp Huyền tò mò: “Thế dựa vào cái gì?”
Tiểu tháp nói: “Tiểu chủ, ngươi phải nhớ kĩ, ta chỉ là một cái tháp! Sao ngươi cứ hỏi một cái tháp vậy?”
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, mẹ kiếp, cứ đụng phải thứ mà nó không biết thì nó mới nhớ ra mình là một cái tháp!
Hắn lại hỏi: “Tiểu tháp, một khi đối phương lại gần thì phải nhớ nhắc ta!”
Tiểu tháp do dự một lát rồi nói: “Tiểu chủ, chẳng lẽ ngươi không muốn trải nghiệm cảm giác kích thích giữa sự sống và cái chết sao? Ngươi nghĩ mà xem, vào khoảnh khắc ấy ngươi đột nhiên phản ứng lại, sau đó giết đối phương, có phải cảm giác đó rất đã hay không?”
Diệp Huyền trầm mặc.
Tiểu tháp tiếp tục nói: “Nếu như ta thông báo cho ngươi thì ngươi khó mà tiến bộ lắm, nhưng nếu ngươi dựa vào thực lực của mình giết lại đối phương thì lại hoàn toàn khác!”
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Ngươi nói vậy cũng có lí!”
Tiểu tháp gật đầu: “Trải nghiệm cảm giác bị truy sát đi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Cũng không phải là không được!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người nhìn, đoạn nhếch miệng: “Huynh đệ, đừng ẩn náu nữa! Ta nhìn thấy ngươi từ lâu rồi!”
Dứt lời, hắn bèn biến mất.
Sau khi Diệp Huyền biến mất, một hắc y nhân đột nhiên xuất hiện ở vị trí vừa rồi của hắn.
Hắc y nhân nhìn Diệp Huyền biến mất phía đằng xa, hắn ta khẽ nói: “Gì thế này… hắn đang dọa ta sao…”
Hết chương 3686.



Bạn cần đăng nhập để bình luận