Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1134: Nhất Kiếm Vô Lượng

Diệp Huyền nhìn xuống đám cường giả Hiên Viên Gia và các thế lực khác ở bên dưới: “Các ngươi có muốn theo không?”

Mấy cường giả kia hơi sững sờ, ngay sau đó, lão tổ của Hiên Viên gia gật đầu, hắn ta trực tiếp dẫn cường giả Hiên Viên gia tới phía sau Diệp Huyền!

Thấy thế, đám người còn lại cũng lần lượt đi đến sau lưng Diệp Huyền, đều là nhóm người mạnh nhất ở Bắc Cảnh hiện nay!

Diệp Huyền lại quay đầu nhìn về phía vị trí của Huyền Hoàng chủ cách đó không xa, Huyền Hoàng chủ mỉm cười: “Diệp vương cứ việc đi, ta sẽ không khiến Diệp vương thất vọng!”

Diệp Huyền gật đầu: “Hy vọng là vậy!”

Nói xong, hắn và Tiểu Thất dẫn mọi người biến mất ở phía cuối chân trời xa xăm.

Trong đó, An Lan Tú, Liên Vạn Lý và Mạc Tà cũng có mặt, thực lực của ba người bọn họ cũng có thể vượt cấp khiêu chiến!

Hơn nữa, một trận chiến này rất quan trọng, vì vậy ba người bọn họ đều chọn đi theo Diệp Huyền!

Diệp Huyền liếc mắt nhìn mấy người phía sau lão giả cầm thương kia, sau đó đáp: “Mỗi người một nhát kiếm!”

Mỗi người một nhát kiếm?

Diệp Huyền nở nụ cười, sau đó nhìn về phía Tiểu Thất: “Ngươi đánh hay ta đánh?”

Nghe được lời này của Diệp Huyền, sắc mặt của mấy người phía sau lưng lão giả cầm thương kia lập tức trở nên u ám hẳn đi!

Tinh không vô cùng mênh mông, hơn nữa có pháp tắc phục hồi, thích hợp để đại chiến nhất!

Nói xong, nàng quay người nhìn về phía đám cường giả Hiên Viên gia và các thế lực khác: “Các ngươi xem thời cơ hành động!”

Diệp Huyền cũng không từ chối, rất nhanh, một nhóm người đã bước lên tầng mây, cuối cùng tiến vào một mảnh tinh không chưa rõ!

Đầu óc của Diệp Huyền này không bình thường sao?

Trong tinh không, lão giả liếc mắt nhìn đám người Diệp Huyền, cuối cùng, ánh mắt rơi lên người hắn: “Ngươi và ta đấu tay đôi?”

Tinh không đại chiến!

Mỗi người một nhát kiếm!

Vút!

Tiểu Thất nghĩ ngợi, sau đó đáp: “Ta đánh, ngươi mất bao lâu mới có thể giải quyết xong mấy người phía sau hắn ta?”

Một tiếng kiếm minh chấn động phía chân trời!

Tiểu Thất im lặng một lúc, sau đó bảo: “Được! Ta đánh với tên mạnh nhất này, ngươi đi đánh mấy tên nhỏ kia!”

Vừa dứt lời, nàng đã trực tiếp lao về phía lão giả cầm thương trước mặt!

Thương dài hơn kiếm, hơn nữa tốc độ nhanh hơn một phần!

Mà lúc này, Tiểu Thất đã xuất hiện trước mặt lão giả một cách thần không biết quỷ không hay, nàng đâm một nhát vào cổ họng lão giả, một kiếm này nhanh như chớp!

Vút!

Ầm!

Tiểu Thất không trả lời, cổ tay hơi xoay một cái, ngay sau đó, một mảnh kiếm quang chấn động phun ra.

Trong nháy mắt Tiểu Thất lao ra ngoài đó, đột nhiên lão giả cầm thương giẫm lên một bước, cùng lúc đó, một thanh trường thương đâm thẳng vào kiếm quang kia.

Ầm!

Cách đó không xa, Diệp Huyền thu lại tầm mắt, hắn nhìn về phía hai mươi chín cường giả Đăng Phong cảnh ở phía xa kia, nhoẻn miệng cười: “Biến thân!”

Gần như cùng một lúc, đột nhiên lão giả cầm thương cũng lao tới, trong nháy mắt, vô số thương ảnh bắn ra!

Trong nháy mắt, toàn bộ tinh không chấn động dữ dội, vào một khắc này không gian trong phạm vi mấy vạn trượng trực tiếp rạn nứt!

Một nhát kiếm này đâm hụt!

Hai mắt Tiểu Thất hơi híp lại, vội lùi nhanh về sau khoảng trăm trượng, nàng vừa lùi thì chỗ không gian vừa đứng ban nãy đột nhiên sụp đổ!

Lão giả cầm thương đâm hụt một nhát, hắn ta nhìn Tiểu Thất, trong mắt thoáng hiện thêm vẻ nặng nề: “Vẫn luôn cho rằng Diệp Huyền kia mới là kẻ yêu nghiệt nhất, nhưng hóa ra còn có người yêu nghiệt hơn hắn! Không hổ là người sở hữu Nhân Vương mệnh số!”

Phản ứng của lão giả cực nhanh, trong nháy mắt Tiểu Thất xuất kiếm đó, trường thương trong tay hắn ta đã đâm vào bụng Tiểu Thất.

Trường thương rung lên dữ dội, trực tiếp chệch hướng, sượt sát qua bả vai của Tiểu Thất, mà lúc này, một đường kiếm quang đã trực tiếp chỉ vào mi gian của lão giả.

Ầm!

Tiểu Thất không thể không rút tay về mà gạt một đường.

Trong nháy mắt hai chữ đó của Diệp Huyền vừa dứt, một luồng khí tức mạnh mẽ đột nhiên phun ra từ trong cơ thể hắn, không gian xung quanh lập tức rung chuyển dữ dội, cùng lúc đó, sau người hắn xuất hiện một cự long màu vàng kim hư ảo!

Chân Mệnh Thiên Long!

Diệp Huyền không phí lời một chút nào mà trực tiếp lao tới.

Vút!

Trong tinh không, một tiếng xé rách chợt vang vọng.

Nhìn thấy một màn này, một cường giả Đăng Phong cảnh đối diện với Diệp Huyền lập tức thay đổi sắc mặt, kiếm của Diệp Huyền này nhanh đến mức có hơi bất thường!

Phản ứng của cường giả Đăng Phong cảnh này cũng cực nhanh, kiếm vừa tới trước mặt, hắn ta đã đột nhiên tung một quyền.

Quyền vừa ra, một luồng quyền kình lớn mạnh giống như vỡ đê phun ra từ trong nắm đấm của hắn ta.

Ầm!

Đường kiếm quang kia của Diệp Huyền bị cưỡng ché ép dừng lại tại chỗ!

Nhưng ngay sau đó, đột nhiên đường kiếm quang kia bùng phát ra một luồng kiếm khí lớn mạnh, trong nháy mắt quyền kình đó trực tiếp biến mất không thấy tăm hơi đâu.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của lão giả kia lập tức thay đổi, hai tay hắn ta chập lại, đôi tay trực tiếp bắt được kiếm của Diệp Huyền, nhưng trong nháy mắt bắt được kiếm đó, hai con mắt của hắn ta lập tức co rút thành hình dạng cái kim!

Xong rồi!

Đây là suy nghĩ trong đầu hắn ta lúc này!

Phụt!

Kiếm của Diệp Huyền trực tiếp xuyên thủng tay hắn ta, cuối cùng đâm vào mi gian của cường giả Đăng Phong cảnh đó, máu tươi lập tức phun ra.

Nhất Kiếm Vô Lượng!

Một kiếm cuối cùng này, Diệp Huyền đã trực tiếp sử dụng Nhất Kiếm Vô Lượng, đối mặt với cường giả Đăng Phong cảnh này, hắn muốn tốc chiến tốc thắng thì chỉ có thể sử dụng Nhất Kiếm Vô Lượng!

Ngay sau khi Diệp Huyền chém chết cường giả Đăng Phong cảnh đó, linh hồn của cường giả đó trực tiếp bị Trấn Hồn kiếm hấp thụ, mà Diệp Huyền thì đã biến mất khỏi đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận