Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 943: Lúc Đó Sẽ Biết

Thiếu niên nhìn về phía Diệp Huyền, có chút ngoài ý muốn:

- Ngươi là kiếm tu?

Diệp Huyền gật đầu:

- Kiếm tu, bên chỗ chúng ta, trong các kiếm tu ta có thể xếp vào thứ chín, thế nào, có dám đứng đấy tiếp một kiếm của ta hay không, nếu ngươi tiếp một kiếm của ta mà không lùi, ta lập tức thừa nhận ngươi mạnh!

Thiếu niên liếc mắt đánh giá Diệp Huyền:

- Đệ nhất kiếm tu bên các ngươi là ai?

Diệp Huyền nghiêm mặt nói:

- Diệp Huyền!

- Diệp Huyền? Hắn là siêu phàm Kiếm Thánh hay là Kiếm Thần?

Nói đến đây, hắn không tiếp tục nói hết.

Mạc Tà nhìn thoáng qua Diệp Huyền, kìm lòng không được mà nhích về phía bên phải mấy trượng, hắn cúi đầu, thật sự là có chút xấu hổ...

- Năm năm trước, hắn đã là siêu phàm Kiếm Thần. Mà bây giờ...

Diệp Huyền gật đầu, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, còn mang theo vẻ sùng bái:

- Lợi hại như vậy?

Thiếu niên nhíu mày:

Siêu phàm Kiếm Thần!

- Phi thường mạnh! Không chỉ mạnh, hơn nữa, người này ngọc thụ lâm phong, khí vũ hiên ngang, có thể nói là kỳ nam tử đệ nhất cổ kim, bên chỗ chúng ta, vô số thiếu nữ vì hắn mà cả đời không gả, biết bao nhiêu nam nhân thấy hắn mà tự ti mặc cảm...

- Hắn rất mạnh?

Khóe mắt Diệp Huyền hơi nhảy, hắn suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Vô cùng lợi hại!

Đối diện Diệp Huyền, thiếu niên kia nhíu mày:

Nói đến đây, hắn nhìn về phía thiếu niên:

Cách đó không xa, thiếu niên nhíu mày:

Diệp Huyền gật đầu:

Sau lưng thiếu niên, lão giả kia đột nhiên nói:

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, thiếu niên đột nhiên cười nói:

Cách đó không xa, Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

Thiếu niên lãnh đạm nói:

Diệp Huyền đi đến trước mặt thiếu niên, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện ở trong tay hắn, sau một khắc, hắn đột nhiên trảm xuống.

- Thế nào, ngươi có dám đứng đấy tiếp một kiếm của ta hay không? Nếu ngươi đỡ được, ta lập tức nhận thua, nếu không dám, coi như ta không nói!

Chém xuống một kiếm, thiếu niên trực tiếp bị chém đứt hai tay, không chỉ như thế, thân thể thiếu niên càng vỡ vụn trong nháy mắt!

Xuy!

Mà lúc vừa nhìn thấy kiếm trong tay Diệp Huyền, vẻ mặt thiếu niên bỗng nhiên biến đổi hoàn toàn, hắn đang muốn lui, nhưng lúc này, kiếm của Diệp Huyền đã chém xuống, giờ phút này, lui đã không còn kịp nữa, hắn không thể không giơ hai tay lên chặn lại.

- Ngươi đang khiêu khích ta sao?

- Cảnh báo trước, ta chém xuống một kiếm này, ngươi có thể sẽ chết đấy!

Thiếu niên cười ha ha một tiếng:

- Phải không? Đến, mau giúp ta mở mang kiến thức một chút.

- Không có chuyện gì, ta tiếp một kiếm của ngươi, để ta nhìn xem một chút, rốt cục kiếm tu bài danh thứ chín ở phía tây có thực lực thế nào.

- Yên tâm, trong lòng ta biết rõ! Chẳng qua chỉ là một tên kiếm tu bài danh thứ chín, hắn không đả thương ta nổi!

Thiếu niên cười nói:

- Chớ có khinh địch!

Diệp Huyền cầm trong tay, là Thiên Tru Kiếm!

Thân thể làm sao có thể mạnh mẽ chống đỡ Thiên Tru Kiếm này?

Diệp Huyền nhìn về phía thiếu niên đã là linh hồn thể cách đó không xa, chân thành nói:

- Thực lực của các hạ thật mạnh, vậy mà thật sự có thể mạnh mẽ chống đỡ một kiếm của ta, bội phục bội phục, là ta thua! Sau này chúng ta còn gặp lại!

Nói xong, hắn xoay người chạy.

Sau lưng, thiếu niên đột nhiên gầm thét:

- Vậy mà lại sử dụng kiếm cấp bậc Đạo cảnh, hèn hạ, vô sỉ, không biết xấu hổ, a a a a a a a a a!

Giữa sân, vẻ mặt thiếu niên kia khó coi tới cực điểm!

Trong nháy mắt khi Diệp Huyền xuất kiếm, hắn biết, bản thân bị hố!

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó nói:

- Ngươi phải đi một chuyến đến Thần Quốc gì kia!

Lúc này, thanh âm của A Việt đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyền:

Hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt a!

Chạy!

Không do dự chút nào!

Nhìn thấy thiếu nữ này, vẻ mặt thiếu niên đột nhiên trở nên ngưng trọng.

Thiếu nữ cầm hồ lô rượu bên hông uống hai ngụm, sau đó nàng nhìn về phía thiếu niên cách đó không xa, khẽ giơ lên ngón tay cái, nhưng rất nhanh đã đảo ngược.

Vẻ mặt thiếu niên có phần khó coi, nhưng không dám đáp trả lại.

Lúc này, thiếu nữ kia đột nhiên nhẹ nhàng vỗ vỗ thớt Tinh Hà Câu dưới người nàng, sau một khắc, Tinh Hà Câu kia trực tiếp biến mất ở phần cuối phía xa, mà sau lưng, một mảnh ánh sao lấp lánh, tựa như tinh hà!

...

Phần cuối nơi xa, hai người Diệp Huyền và Mạc Tà một đường chạy như điên!

Chạy trở về Vạn Sơn trường thành!

Trước đó Diệp Huyền không thừa thắng xông lên, nguyên nhân là hắn căn bản không có cách nào thừa thắng xông lên!

Phải biết, nơi đó là địa bàn của Thần Quốc, hơn nữa, hắn đã cảm nhận được một cỗ khí tức cường đại đanh nhanh chóng tới gần chỗ hắn!

Thiếu nữ mặc một bộ váy hoa nhỏ nhắn, tóc buộc thành hình đuôi ngựa, hai bên trán giữ lại hai sợi tóc, bên hông trái, đeo một thanh trường đao, mà ở bên phải, buộc một hồ lô rượu.

Yêu thú cấp bậc Đạo cảnh!

Tinh Hà Câu!

Đúng lúc này, thiếu niên và lão giả đột nhiên nhìn về phía bên phải, ở bên phải không xa, nơi đó có một thiếu nữ, thiếu nữ cưỡi một con ngựa trắng, dưới chân ngựa trắng, lấp lánh ánh sao.

Cách đó không xa, lão giả khẽ thở dài, hắn cũng không nghĩ tới trên đời lại có kiếm tu âm hiểm như thế.

Thanh kiếm trong tay Diệp Huyền kia, thấp nhất cũng là kiếm cấp bậc Đạo cảnh, loại kiếm này, khẳng định là không phải thân thể có thể chống đỡ nổi!

- Vì sao?

A Việt trầm giọng nói:

- Ta cảm nhận được đạo tắc của lầu thứ sáu.

Diệp Huyền hỏi:

- Ở Thần Quốc sao?

A Việt nói:

- Đây không phải nói nhảm sao?

Đi Thần Quốc?

Diệp Huyền có chút lưỡng lự, hiện tại, chỗ đó tuyệt đối là một địa phương cấm kỵ, mặc dù hắn rất tự tin đối với thuật pháp ẩn nấp của bản thân, thế nhưng, đây chính là Thần Quốc a!

Ai biết bên kia có cường giả dạng gì?

Lúc này, A Việt đột nhiên nói:

- Ngươi phải đi một chuyến, trước đó ở chỗ Trật Tự Minh gì kia ngươi đã cưỡng ép thôi động phá tháp này, có ảnh hưởng rất lớn đối với phá tháp này, nếu như không có ta trấn áp, bây giờ ngươi đã xong đời!

Giới Ngục Tháp!

Giờ phút này Diệp Huyền mới nhớ tới, dạo gần đây phá tháp này chưa hề đi ra quậy phá a!

A Việt lại nói:

- Đối với ngươi bây giờ, đạo tắc lầu thứ sáu có tác dụng phi thường lớn, nếu ngươi có thể thu được nó, nó có thể đền bù thiếu hụt trên phương diện thân thể của ngươi.

Diệp Huyền hỏi:

- Đạo tắc lầu thứ sáu là đạo tắc gì?

A Việt nói:

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Diệp Huyền: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận