Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3500. Thiên Linh vũ trụ (2)



Chương 3500. Thiên Linh vũ trụ (2)




Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười: “Đây là chuyện giữa ta và các ngươi, không liên quan gì đến Dị Linh tộc hết, chúng ta đổi nơi khác nói chuyện!”
Hắn không có lí do gì để kéo Dị Linh tộc xuống nước, dẫu sao thì Dị Linh tộc cũng không nợ hắn gì cả. Ngược lại, đối phương còn giúp hắn rất nhiều. Hiện giờ nếu cưỡng chế kéo đối phương vào chuyện này thì đúng là không được trượng nghĩa cho lắm.
Trên bầu trời, hắc bào gật đầu: “Được!”
Dị Linh Vương muốn nói lại thôi, Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối, chuyện này không liên quan đến các ngươi. Mấy hôm nay cảm ơn Dị Linh tộc đã tiếp đãi và giúp đỡ!”
Dị Linh Vương thở dài một hơi: “Tiểu hữu, ta rất xin lỗi!”
Hắn ta muốn giúp Diệp Huyền nhưng cái giá phải trả là quá lớn! Hắn ta là tộc trưởng, không thể hành xử theo cảm tính. Phải biết rằng, nếu như hắn ta cố sống cố chết giúp Diệp Huyền thì sẽ có vô số người trong tộc phải chết! Hơn nữa còn chưa chắc đã giúp được Diệp Huyền nữa kìa!
Phải biết rằng, hắc bào này đến từ văn minh cấp năm, không phải người mà Dị Linh tộc có thế đối phó hiện giờ!
Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối, sau này gặp lại nhé!”
Nói đoạn, hắn bèn biến mất. Khi xuất hiện trở lại, Diệp Huyền đã tới một tinh không vô tận. Còn mấy người hắc bào cũng xuất hiện trước mặt hắn.
Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Hắn nhìn hắc bào, cười nói: “Ngươi muốn đấu riêng hay là đánh hội đồng đây?”
Hắc bào nói: “Đánh hội đồng đi!”
Dứt lời, chúng cường giả phía sau hắn ta lập tức xông về phía Diệp Huyền!
Trông thấy cảnh tượng ấy, mí mắt Diệp Huyền bèn giật giật. Mẹ kiếp, sao không hành động như dự tính vậy!
Thấy mấy chục người kia xông đến, Diệp Huyền nhếch miệng cười dữ tợn. Chỉ trong chốc lát, cả người hắn đã biến thành một huyết nhân. Ngay sau đó, hắn cầm Thanh Huyền Kiếm và chém mạnh về phía trước.
Vụt!
Một đường huyết sắc kiếm quang xé gió bay đi!
Một cường giả Thập Tam đoạn đi đầu đánh một quyền lên đường kiếm quang ấy.
Uỳnh uỳnh!
Kiếm quang vỡ tan!
Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta, chém mạnh kiếm xuống!
Bạt Kiếm Thuật!
Hai ngàn tám trăm đường Bạt Kiếm Thuật xếp chồng!
Đây là cực hạn hiện giờ của hắn, cực hạn thật sự, bởi vì hắn đã sử dụng cả huyết mạch chi lực rồi!
Một kiếm chém xuống, đệ tứ trùng không gian lập tức vỡ tan!
Rầm rầm!
Cường giả Thập Tam đoạn kia lập tức bị chém lùi về phía sau cả ngàn trượng. Tuy nhiên đúng lúc đó, một luồng sức mạnh to lớn bỗng cuộn trào, nhanh chóng nhấn chìm Diệp Huyền.
Uỳnh!
Kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyền lùi mạnh về phía sau cả ngàn trượng. Khi hắn vừa dừng lại thì một chưởng ấn to đến trăm trượng bỗng nhiên giáng xuống từ nền trời. Luồng uy áp to lớn đè thẳng xuống khiến không gian xung quanh hắn bị hủy diệt từng chút một!
Diệp Huyền khẽ nhón chân phải, rút kiếm ra.
Một đường kiếm quang lập tức chém lên chưởng ấn kia. Chưởng ấn rung lên dữ dội, một luồng sức mạnh có thể hủy diệt đất trời bùng nổ. Diệp Huyền dùng kiếm chặn lại, hắn cũng thi triển Kiếm Vực luôn.
Rầm!
Luồng sức mạnh to lớn kia đã bị Kiếm Vực của hắn chặn lại. Mà lúc này, không gian xung quanh hắn đột nhiên trở nên mờ ảo!
Diệp Huyền quay đầu nhìn, ở phía không xa, một cường giả thần bí đang nhẩm đọc chú ngữ. Dần dần, Diệp Huyền bắt đầu rơi xuống!
Người ngoài nhìn vào thì hắn vẫn ở chỗ cũ nhưng thực chất hắn đang không ngừng rơi xuống!
Vực thẳm thời không!
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền cũng trở nên hư ảo. Ngay sau đó, hắn trở về hiện thực.
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt hắc bào trầm xuống. Vực thẳm thời không không có tác dụng với Diệp Huyền sao?
Những cường giả ở bên cạnh đang định ra tay một lần nữa thì hắc bào bỗng giơ tay phải lên. Những cường giả kia lập tức lùi sang bên cạnh, hắc bào xòe tay ra, sau đó đẩy mạnh xuống. Chỉ trong chốc lát, vô số áp lực không gian kinh khủng đột nhiên cuộn trào về phía Diệp Huyền!
Áp lực vạn duy không gian của đệ ngũ trùng!
Mặt Diệp Huyền vẫn rất bình tĩnh, để mặc những áp lực không gian kia nhấn chìm mình. Tuy nhiên, hắn lại chẳng bị làm sao cả!
Hắc bào híp hai mắt lại: “Sao có thể…”
Nói đoạn, hắn ta lại xòe tay ra, Thời Không Linh Ấn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta. Ngay sau đó, không gian trên đỉnh đầu Diệp Huyền nứt ra. Tiếp đó, một luồng áp lực thời không mạnh hơn trước đó mười lần ào đến. Cùng với sự xuất hiện của áp lực thời không đó, không gian xung quanh Diệp Huyền cũng dần biến mất.
Áp lực thời không từ đệ lục trùng!
Diệp Huyền vẫn không tránh, để mặc áp lực thời không đánh lên người mình.
Uỳnh!
Khu vực xung quanh hắn lập tức bị hủy diệt, nhưng hắn vẫn chẳng bị làm sao cả!
Trông thấy cảnh tượng ấy, đôi đồng tử của hắc bào bèn co lại: “Sao có thể…”
Ở phía xa xa, Diệp Huyền nhếch khóe miệng: “Lão tử miễn dịch với bất cứ áp lực thời không nào!”
Hắn vừa dứt lời bèn biến mất, một đường kiếm quang lập tức lóe lên trước mặt hắc bào. Hắc bào giơ tay lên chặn lại.
Uỳnh!
Kiếm quang vỡ tan, mà lúc này, một mảng kiếm quang nữa đột nhiên nhấn chìm hắn ta!
Phương Thốn Kiếm Vực!
Uỳnh uỳnh!
Kiếm quang vỡ tan, hắc bào lùi mạnh về phía sau. Mà trong quá trình lùi, một đường huyết sắc phi kiếm đột nhiên chém đến.
Hắc bào lại giơ tay lên chắn.
Vụt!
Cánh tay phải của hắn ta bay đi, cùng lúc đó Thanh Huyền Kiếm cũng chém thẳng lên ngực hắn ta!
Rầm!
Hắc bào lập tức bay ngược về phía sau cả vạn trượng, nhục thân của hắn ta vỡ tan!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền ở phía xa xa bèn nhếch miệng. Hắn đột nhiên phát hiện ra rằng sau khi vực thẳm thời không và áp lực thời không đều vô tác dụng với hắn, cường giả Thập Tam đoạn trước mắt này thực chất cũng không mạnh đến vậy!
Cường giả Thập đoạn và cường giả Thập Tam đoạn cách biệt ở chỗ nào? Là ở trình độ thời không, cường giả Thập Tam đoạn có thể lợi dụng đệ ngũ trùng thời không để giết cường giả Thập đoạn, áp lực thời không của đệ ngũ trùng chắc chắn không phải thứ mà cường giả Thập đoạn có thể chống đỡ được!
Thế nhưng Diệp Huyền là một ngoại lệ!
Hắn miễn dịch với áp lực thời không!
Đổi một cách nói khác, muốn giết Diệp Huyền thì không thể dùng áp lực thời không mà chỉ có thể dùng sức mạnh thôi.
Hắc bào nhìn Diệp Huyền: “Tại sao áp lực thời không lại không có tác dụng gì với ngươi!”
Diệp Huyền nhếch khóe miệng: “Bởi vì lão tử có muội muội, ngươi hiểu không?”
Hắc bào lão giả: “…”
Hết chương 3500.



Bạn cần đăng nhập để bình luận