Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3516. Ta sợ chết! (2)



Chương 3516. Ta sợ chết! (2)




Vẻ mặt Man Thiên lập tức tái nhợt, mà lúc này Hoan Minh đột nhiên nói: “Chém đầu tất cả!”
Dứt lời, Man Thiên còn chưa kịp phản ứng thì các cường giả Man Linh tộc đồng loạt mất đầu, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, mùi máu tanh nồng nặc!
Trông thấy cảnh tượng ấy, cả người Man Thiên mềm nhũn ngã trên mặt đất.
Man Linh tộc không còn nữa rồi!
Bọn họ đã bị diệt trừ!
Man Kình còn chưa chết hẳn, vẻ mặt hắn ta chết lặng, linh hồn run rẩy.
Man Linh tộc huy hoàng ngày xưa không còn nữa rồi!
Mặc dù đầu đã rơi, song linh hồn những cường giả kia vẫn còn. Khi cường giả Hoan tộc đang định hủy diệt linh hồn cường giả Man Linh tộc thì Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền bỗng bay ra, sau đó điên cuồng hấp thụ linh hồn của bọn họ.
Trông thấy cảnh tượng ấy, cường giả Hoan tộc lập tức nhìn Hoan Minh. Hoan Minh liếc nhìn Thanh Huyền Kiếm, sau đó vẫy tay, các cường giả Hoan tộc lập tức lùi sang một bên.
Đúng lúc ấy, Thú Diêm đột nhiên chạy đến trước mặt Diệp Huyền. Hắn ra quỳ rạp xuống, run rẩy nói: “Diệp thiếu, Thú Linh tộc chúng ta có mắt như mù, mong Diệp thiếu giơ cao đánh khẽ, tha cho Thú Linh tộc chúng ta!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Người cầu xin nhầm người rồi! Ngươi phải xin tộc trưởng Hoan tộc chứ!”
Thú Diêm vội vàng lắc đầu: “Diệp thiếu, Thú Linh tộc chúng ta sẵn sàng thần phục Diệp thiếu, chỉ cần Diệp thiếu giơ cao đánh khẽ, Thú Linh tộc chúng ta có thể làm bất cứ chuyện gì!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Thấy hắn trầm mặc, Thú Diêm bèn mừng rỡ, vội nói tiếp: “Diệp thiếu, từ giờ trở đi Thú Linh tộc chúng ta đi theo Diệp thiếu, ta…”
Diệp Huyền đột nhiên lắc đầu: “Ta thấy hơi đau đầu, cần nghỉ ngơi một chút!”
Vẻ mặt Thú Diêm lập tức tái nhợt!
Lúc này, Hoan Minh đột nhiên nói: “Chém!”
Dứt lời, các cường giả Hoan tộc bèn xông xuống Thú Linh Giới. Ngay sau đó, những đầu lâu nhuốm đầy máu bay lên!
Không hề có sức phàn kháng!
Lúc này, Thú Diêm đột nhiên nói: “Hoán tổ!”
Dứt lời, một đường bạch quang bỗng xộc lên từ Thú Linh Giới. Mà lúc này, Hoan Minh đột nhiên đè tay xuống.
Rầm!
Đường bạch quang kia vỡ tan, tiên tổ Thú Linh tộc cũng lập tức bị trấn sát!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Diệp Huyền lập tức trở nên nghiêm trọng.
Thực lực của tộc trưởng Hoan tộc kinh khủng thật đấy!
Lúc này, Thanh Huyền Kiếm đã bay vào Thú Linh Giới, sau đó điên cuồng hấp thụ linh hồn của các cường giả nơi này!
Đúng lúc ấy, Man Kình bỗng nhìn Diệp Huyền: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Diệp Huyền sử dụng tâm niệm, Thanh Huyền Kiếm lập tức xuyên qua trán Man Kình, hấp thụ linh hồn của hắn ta. Sau khi hấp thụ linh hồn của Man Kình, Thanh Huyền Kiếm lại đâm vào trán Man Thiên.
Uỳnh!
Man Thiên lập tức bị hấp thụ!
Hoan Minh liếc nhìn Thanh Huyền Kiếm, đoạn nói: “Diệp thiếu, thanh kiếm này do vị tiền bối kia tạo ra hả?”
Diệp Huyền gật đầu.
Thấy vậy, vẻ mặt Hoan Minh lập tức trở nên nghiêm trọng: “Chẳng trách…”
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Tiền bối, ta đi trị thương đã!”
Nói đoạn, hắn bèn tiến vào tiểu tháp.
Trị thương!
Vừa rồi bị đánh hội đồng nhục thân của hắn suýt chút nữa đã vỡ tan, thê thảm lắm!
Sau khi Diệp Huyền tiến vào tiểu tháp, Hoan Minh lạnh lùng nhìn xung quanh: “Điều tra, xem Diệp thiếu còn kẻ địch nào khác không.”
“Tuân mệnh!”
Một vài cường giả Hoan tộc hành lễ rồi lui xuống.
Hoan Minh chầm chậm nhắm hai mắt lại, lúc này hắn ta thầm thở phào một hơi. Cũng may mà Diệp thiếu không sao, bằng không hắn ta thực sự không thể tưởng tượng nổi hậu quả!
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện. Vết thương của hắn đã hồi phục hoàn toàn!
Thấy hắn đã khôi phục, ánh mắt Hoan Minh lóe lên vẻ kinh ngạc, tốc độ này nhanh quá.
Diệp Huyền chắp tay: “Tiền bối, đa tạ!”
Hoan Minh vội lắc đầu: “Chuyện nhỏ thôi! Nếu như không nhờ tiền bối váy trắng thì lão phu chắc không thể tiến bộ được rồi!”
Thanh Nhi!
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Giờ Thanh Nhi đang ở đâu?”
Hoan Minh lắc đầu cười khổ: “Không biết nữa! Hôm đó nàng ta chỉ đi ngang qua Hoan Minh tộc rồi rời đi luôn! Còn về đi đâu thì ta cũng không dám hỏi!”
Diệp Huyền: “…”
Hoan Minh lại nói: “Diệp thiếu, chuyện này coi như xong rồi! Ngươi về Hoan tộc chúng ta nhé?”
Diệp Huyền đang định lên tiếng thì đúng lúc ấy, không gian phía xa bỗng rung chuyển.
Hoan Minh nhíu mày, hắn ta quay đầu nhìn, một nam tử đột nhiên bước ra từ không gian. Trên đầu nam tử này có ba cái sừng, ở giữa trán có một phù văn huyết sắc ấn kí!
Nam tử này không phải bản thể mà chỉ là một hư ảnh!
Người tới chính là tiên tổ Thú Linh tộc – Nhai Yêu, là người đã từng đưa Thú Linh tộc đến văn minh cấp năm!
Nhai Yêu nhìn Hoan Minh, một lát sau ánh mắt hắn ta dừng trên người Diệp Huyền: “Vì ngươi mà Thú Linh tộc chúng ta bị hủy diệt!”
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì Hoan Minh lại bảo: “Hoan tộc chúng ta làm đó!”
Nhai Yêu nhìn Hoan Minh: “Cường giả Thập Thất đoạn!”
Hoan Minh mỉm cười: “Có thể phát hiện ra ta là cường giả Thập Thất đoạn, xem ra ngươi cũng không đơn giản!”
Nhai Yêu đột nhiên cười: “Thập Thất đoạn rất mạnh sao?”
Hoan Minh cười nói: “Với vài người mà nói thì không mạnh, nhưng với các hạ thì… thứ lỗi ta nói thẳng, các hạ có dám hiện bản thể không?”
Nhai Yêu nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Thù giết tộc không đội trời chung!”
Nói đoạn, cơ thể hắn ta dần trở nên mờ ảo!
Hết chương 3516.



Bạn cần đăng nhập để bình luận