Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3391. Pháp tắc



Chương 3391. Pháp tắc




Mặc dù sức mạnh của nữ tử to lớn, thế nhưng Kiếm Vực của Diệp Huyền lại có thể ngăn chặn sức mạnh của nàng ta.
Có điều, nếu tiếp tục thế này chắc chắn sẽ càng bất lợi cho Diệp Huyền!
Ở một bên khác, lão giả của Thần Chi Mộ Địa kia nhìn chằm chằm chí tôn nữ tử đang giao thủ với Diệp Huyền.
Lúc này hắn ta kinh ngạc đến cực điểm!
Diệp Huyền mạnh như vậy sao!
Mấy người Tả Tôn đúng là điên rồi?
Bọn họ dám nhắm vào cái tên biến thái này!
Nữ tử giao thủ với Diệp Huyền cũng càng lúc càng kinh ngạc, bởi nàng ta phát hiện Diệp Huyền mỗi lúc một mạnh hơn!
Rất nhanh sau đó, nàng ta đã hiểu ra!
Diệp Huyền coi nàng ta như đối tượng luyện tập đây mà!
Mặc dù Diệp Huyền tu luyện thành công trong tiểu tháp, thế nhưng hắn vẫn chưa thực chiến!
Mà cường giả bình thường lại không phải đối thủ của hắn, thế nhưng những người quá mạnh thì hắn lại không đánh nổi, ví dụ như Tiểu An!
Mà nữ tử trước mắt này vừa hay rất phù hợp!
Sau khi biết được ý đồ của hắn, đương nhiên nữ tử sẽ không thành toàn cho hắn. Nàng ta bắt đầu điên cuồng tấn công, nhưng Kiếm Vực của Diệp Huyền đã chặn nàng ta lại!
Không chỉ có vậy, Diệp Huyền cũng có thể phản công!
Đánh mãi đánh mãi, hai bên giằng co, chẳng ai làm gì được ai.
Diệp Huyền hơi ở thế yếu, nhưng nữ tử kia không thể giết được hắn!
Hai người không ai làm gì được đối phương, Thần Chi Mộ Địa là phía chịu tai ương!
Bởi lẽ hai người đều phá hoại thẳng tay, Thần Chi Mộ Địa lại không dám ngăn chặn hai người, chỉ có thể ôm mộ chạy ra bên ngoài…
Từ trước đến nay đây là lần đầu tiên Thần Chi Mộ Địa phải dời mộ!
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên bị đánh bay. Lần này, nữ tử không ra tay nữa!
Nàng ta nhìn Diệp Huyền, thể tượng của nàng ta cũng đầy rẫy nhưng vết nứt!
Diệp Huyền lau máu bên khóe miệng, hắn nhếch miệng cười: “Tiếp tục!”
Nói đoạn, hắn đang định ra tay thì lúc này, cơ thể nữ tử đột nhiên trở nên mờ ảo.
Diệp Huyền nhíu mày: “Sao không đánh nữa?”
Nữ tử không đáp lời, chỉ nhìn chằm chằm vào hắn, sau đó dần biến mất.
Rất nhanh sau đó, nữ tử đã lặn mất tăm.
Diệp Huyền nhíu mày!
Trong một tầng mây nào đó, Đóa Nhất đột nhiên mở mắt. Ngay sau đó, sắc mặt nàng ta trở nên dữ tợn: “Lũ kiến!”
Nói đoạn, nàng ta chuẩn bị rời đi, đích thân xuống hạ giới.
Mà lúc này, Phồn Đóa xuất hiện trước mặt nàng ta.
Đóa Nhất nhìn chằm chằm Phồn Đóa: “Ngươi muốn cản ta à!”
Phồn Đóa mỉm cười: “Phân thân mất rồi à?”
Đóa Nhất nhìn chằm chằm nàng: “Hình như ngươi đắc ý lắm nhỉ!”
Phồn Đóa lắc đầu: “Đóa Nhất, ngươi và ta đối địch chục vạn năm nay, mặc dù ta rất muốn ngươi chết nhưng nam nhân ở dưới kia là người mà ngươi không thể đụng vào!”
Đóa Nhất trào phúng: “Ngươi nói không thể động vào là không thể động vào à?”
Phồn Đóa liếc nhìn nàng ta: “Hắn không phải là người của ta! Có gì thì ngươi cứ nhắm vào ta là được!”
Đóa Nhất nhìn chằm chằm Phồn Đóa: “Dù hắn có phải người của ngươi hay không thì đã không còn quan trọng nữa rồi, bởi hắn đã thành công chọc tức ta, hắn buộc phải chết!”
Phồn Đóa thở dài một hơi: “Tu hành không dễ dàng, cần gì phải tự tìm đường chết như vậy!”
“Nực cười!”
Đóa Nhất cười lạnh lùng: “Hắn là cái thá gì? Giết hắn là tự tìm đường chết?”
Phồn Đóa chỉ nói: “Tùy ngươi vậy!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Đoá Nhất trầm mặc.
Nàng ta không đi tìm Diệp Huyền, bởi vì nàng ta đã nhận ra sự việc có gì đó sai sai!
Sau một hồi trầm tư, nàng ta quay người rời đi.

Thần Chi Mộ Địa.
Diệp Huyền nằm trên mặt đất, lúc này hắn đã khôi phục trạng thái bình thường.
Trong trận chiến cùng chí tôn nữ tử trước đó, hắn đã gặt hái được rất nhiều điều!
Chiến đấu!
Không thể không nói, chiến đấu thực sự có thể giúp người ta tiến bộ dễ dàng.
Mới đầu, hắn gần như bị nữ tử kia áp đảo, song về sau hắn đã có thể ứng phó với nàng.
Không thể chỉ vùi đầu tu luyện!
Bắt buộc phải không ngừng chiến đấu!
Đối thủ!
Diệp Huyền quay đầu liếc nhìn, lúc này cường giả của Thần Chi Mộ địa đều đã chạy trốn!
Phân thân của chí tôn còn không thể giết hắn thì đương nhiên những cường giả của Thần Chi Mộ Địa sẽ không ở lại chịu chết!
Diệp Huyền cũng không đi tìm những người đó, với hắn mà nói thì những người này chẳng có ý nghĩa gì cả!
Đúng lúc ấy, Tiểu An đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, nàng liếc nhìn xung quanh, đoạn nói: “Nếu ban nãy nữ nhân kia là bản thể thì ngươi không chịu nổi một chiêu của nàng ta đâu!”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Ta và nàng ta cách biệt lớn lắm sao?”
Tiểu An gật đầu: “Rất lớn!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Tiểu An nhìn hắn: “Ngươi muốn đối kháng được với nàng ta thì bắt buộc phải vượt qua một ngưỡng cửa!”
Diệp Huyền vội hỏi: “Ngưỡng cửa gì vậy?”
Tiểu An nói: “Pháp tắc!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Pháp tắc?”
Tiểu An gật đầu: “Mỗi một vũ trụ đều sẽ có pháp tắc chi đạo, vũ trụ này cũng có. Trước đó sở dĩ nàng ta có thể áp đảo ngươi là bởi nàng ta đã ở trên cả pháp tắc. Còn sở dĩ ngươi có thể đối kháng được với nàng ta là hoàn toàn bởi mấy kiếm kĩ kinh khủng kia của ngươi! Nếu như đổi thành kiếm kĩ bình thường thì ngươi toi đời từ lâu rồi!”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy! Như lời ngươi nói, sở dĩ ta có thể đối đầu với nàng là nhờ mấy kiếm kĩ mà ta tạo ra!”
Tiểu tháp: “…”
Hết chương 3391.



Bạn cần đăng nhập để bình luận