Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3376: Nhất Kiếm Đề Đầu!

Trông thấy cảnh tượng ấy, Mục Tôn sững sờ: "Ngươi..."

Ở phía xa xa, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Được rồi! Tiếp đi!"

Nói đoạn, hắn bèn biến mất ngay tại chỗ!

Vụt!

Một đường kiếm quang loé lên!

Sáu trăm năm mươi đường Bạt Kiếm Thuật xếp chồng!

Ở phía xa xa, đôi mắt Mục Tôn ánh lên vẻ dữ tợn. Hắn ta bước lên phía trước một bước, hai tay chắp lại, một luồng sức mạnh đột nhiên hội tụ khắp người hắn ta, sau đó lan ra hai tay. Ngay sau đó, hắn ta đẩy mạnh tay về phía trước!

Rầm rầm!

Mục Tôn nhìn về phía xa xa, lúc này Diệp Huyền còn thê thảm hơn. Miệng hắn không ngừng chảy máu.

Nói đoạn, hắn ta lại định ra tay tiếp. Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Khoan đã! Cho ta nửa khắc nữa!"

Kiếm quang vỡ tan, thế nhưng hắn ta vẫn phải bay ngược về phía sau vài trăm trượng!

Ở phía xa xa, Mục Tôn nhếch miệng cười: "Thời Không cảnh mà thôi, ngươi tưởng ngươi có thể lật cả trời sao?"

Sau khi Mục Tôn dừng lại, mười mấy đường kiếm quang chém tới, hắn ta phất tay phải.

Lại một luồng khí tức lớn mạnh cuộn trào từ cơ thể Diệp Huyền...

Một mảng kiếm quang đột nhiên vỡ tan, ngay sau đó hai người lùi mạnh về phía sau!

Dứt lời...

Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh!

Diệp Huyền lùi cả vạn trượng, mà lần này Mục Tôn cũng lùi ngàn trượng!

Mặc dù đã đạt đến Thời Không cảnh, song vẫn còn cách biệt với Mục Tôn!

Lúc này Mục Tôn thực sự thấy hoang mang!

Hiện giờ uy lực của phi kiếm đã đủ sức uy hiếp đến hắn ta!

Sao cảnh giới của Diệp Huyền nói đột phá là đột phá được luôn vậy?

Uỳnh!

Mục Tôn sững sờ: "Còn có thể chơi như vậy sao?"

Mục Tôn thầm kinh hãi, vội vàng lấy mộc bài ra. Lúc này, mộc bài đã trở nên mờ ảo!

Mục Tôn nhìn chằm chằm Diệp Huyền. Lần này ánh mắt hắn ta có thêm vẻ sợ hãi.

Ở phía xa xa, Diệp Huyền thấy Mục Tôn đột nhiên rời đi thì nhíu mày, sao lại chạy thế này?

Có thể chơi vậy thật ư?

Bởi lẽ hắn đã đột phá hai cảnh giới liên tiếp, vốn đang không hề ổn định. Nếu như lên tiếp Tiểu Thánh Nhân thì dù có thành công, căn cơ của hắn cũng sẽ không ổn định, từ đó để lại rất nhiều hậu quả ngầm!

Còn có thể chơi như vậy sao?

Có thể nói trong trận chiến cùng Mục Tôn vừa rồi, hắn hoàn toàn thua!

Diệp Huyền thu hồi tâm tư, hắn liếc nhìn cơ thể của mình. Lúc này trên cơ thể đã có vô số những vết nứt.

Do đó, hiện giờ điều hắn phải làm là ổn định cảnh giới!

Ở phía xa xa, khí tức của Diệp Huyền đang bành trướng một cách điên cuồng và đang có xu thế lên đến Tiểu Thánh Nhân cảnh!

Không đánh tiếp sao?

Một lát sau, Diệp Huyền khẽ ấn hai tay xuống. Lần ấn này khiến khí tức lớn mạnh trên người hắn dần bình tĩnh lại!

Hắn không chọn cách lên thẳng Tiểu Thánh Nhân!

Hắn ta đang định ra tay thì lúc này thì không gian xung quanh hắn ta bỗng xuất hiện những lá phù văn màu máu đỏ quỷ dị!

Cấm chế của vũ trụ pháp tắc không phải thứ có thể đùa được đâu!

Mục Tôn không có thời gian quan tâm đến nó mà quay người và biến mất!

Sắp sửa biến mất rồi!

Đương nhiên, đây không phải chuyện gì xấu!

Bởi lẽ hắn phát hiện một khác biệt giữa hắn và cường giả Cổ Thần giai!

Không thể không nói, giữa Đại Thánh Nhân và cường giả Cổ Thần giai có cách biệt quá lớn!

Khác một trời một vực!

Một lát sau, Diệp Huyền trở lại bên trong tiểu tháp.

Một canh giờ sau, vết thương trên người hắn đã hồi phục hoàn toàn!

Sau khi hồi phục, hắn xòe tay ra, Khiếm Khư bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Trầm tư một hồi, Diệp Huyền lại tới một tinh không tĩnh mịch rồi rút mạnh kiếm ra!

Chém kiếm bằng tất cả sức lực!

Tại sao ư?

Diệp Huyền thấy hớn hở vô cùng!

Nhất Kiếm Đề Đầu!

Ban đầu nó là một môn võ kĩ, có điều sau khi được cha hắn cải tạo, nó đã biến thành một môn kiếm kĩ!

Đây cũng là một kiếm kĩ mà cha hắn đích thân cải tạo!

Đề Đầu Thuật!

Hắn không muốn mình ỷ lại quá vào ngoại vật!

Một lát sau, Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất, chầm chậm nhắm hai mắt lại.

Mà lúc này, vô số tin tức xuất hiện trong đầu hắn.

Đây là kiếm đạo ấn kí mà ngày xưa cha hắn để lại trong người hắn!

Chỉ cần đạt đến Tuyệt Trần cảnh thì kiếm đạo ấn kí này sẽ khởi động một tầng. Mà hiện giờ hắn đã đột phá hai cảnh giới liên tiếp!

Không thể không nói, hắn rất tò mò về kiếm đạo ấn kí mà cha hắn cũng như đại ca để lại cho hắn!

Rốt cuộc đó là thứ gì?

Không lâu sau, Diệp Huyền nhếch miệng!

Cha hắn để lại cho hắn một môn kiếm kĩ!

Có điều dù là huyết mạch chi lực hay là Thanh Huyền Kiếm, hắn cố gắng không cần dùng thì không dùng!

Có điều chỉ là cực hạn khi không dùng huyết mạch chi lực. Nếu như dùng thêm huyết mạch chi lực thì còn có thể mạnh hơn nữa!

Đây là cực hạn hiện giờ của hắn!

Bảy trăm hai mươi đường Bạt Kiếm Thuật xếp chồng!

Một kiếm chém xuống, tinh vực tĩnh mịch sụp đổ!

Lần này, hắn đã có thể xếp chồng bảy trăm hai mươi đường Bạt Kiếm Thuật!

Bởi vì môn kiễm kĩ này có hiệu quả tương tự với Phi Kiếm Thuật của Diệp Huyền. Đương nhiên, Nhất Kiếm Đề Đầu càng mạnh hơn! Mà sở dĩ hắn vui như vậy là bởi hắn thấy Nhất Kiếm Đề Đầu này có thể kết hợp hoàn hảo với phi kiếm của mình!

Bởi nòng cốt của cả hai đều nằm ở "nhanh!"

Có điều Nhất Kiếm Đề Đầu còn liên quan đến nhiều thứ hơn, nhất là yêu cầu về thời không chi đạo lại càng cao hơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận