Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 598: Nơi Này Quỷ Dị!

Ban đêm.

Diệp Huyền về tới Đạo Nhất học viện, mà hắn vừa trở lại Đạo Nhất học viện, đã bị Tiêu Qua gọi vào bên trong Tử Hỏa tháp.

Trong thạch động, người của Tú môn cũng đã đến, hết thảy có mười ba người, mười ba người này, đều là cường giả Phá Không cảnh, trong đó, Minh Khôn càng đã đạt đến Nguyên Cảnh, dĩ nhiên, đây là Diệp Huyền suy đoán, hắn cũng không có hỏi trực tiếp.

Diệp Huyền nhìn về phía Tiêu Qua, tên này tụ tập mọi người lại, nhất định là có chuyện.

Tiêu Qua cười hắc hắc, có chút hưng phấn nói:

- Diệp huynh, gần nhất Bắc Vực chúng ta phát sinh một sự kiện, có nghe qua không?

Diệp Huyền hỏi:

- Chuyện gì?

- Diệp huynh có chỗ không biết, nếu như chỉ vừa phát hiện, vậy có nghĩa là tiểu thế giới này vẫn chưa có bị người chiếm lĩnh, tất cả tài nguyên đều là vô chủ.

Tiêu Qua trầm giọng nói:

- Vậy thì thế nào?

- Là ai phát hiện?

Tiểu thế giới?

- Loại chuyện tốt này khẳng định sẽ có rất nhiều người muốn lẫn vào?

Tiêu Qua nói:

- Không biết, nhưng mà chắc chắn sẽ nhanh chóng truyền khắp các thế lực lớn, cho nên, trước tiên chúng ta cần phải đi nhanh!

Diệp Huyền nhăn mày lại:

- Cách chúng ta mấy chục vạn dặm về phía nam, phát hiện một tiểu thế giới, chỉ vừa phát hiện!

Nghe vậy, Diệp Huyền hiểu rõ! Dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn nhìn về phía Tiêu Qua:

- Tự nhiên, lần này khẳng định có không ít người đi, nhưng mà, có thể đạt được bao nhiêu chỗ tốt từ nơi đó, hoàn toàn là xem bản lãnh của mỗi người. Diệp huynh, có hứng thú đi một chuyến hay không?

Một bên, Minh Khôn cười nói:

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

Diệp Huyền nói:

Tiêu Qua cười nói:

Tiêu Qua nói:

Diệp Huyền nói:

Ý tứ của mấy người Đại trường lão, chính là cứ đi đến bên kia, nếu không đánh thắng được, có thể thông báo học viện... Mà nếu là tán tu, đánh không thắng, hoặc là chạy, hoặc là chết!

Tiêu Qua cười nói:

Bên trong gian phòng, Diệp Huyền vẫn đang nghiên cứu đúc khí thuật Vân Thắng truyền cho hắn. Hiện tại, hắn đã có chút mê say.

- Đi!

Những bảo vật này, như Vân Thắng nói, có một số món cũng là do người chế tạo ra!

Cũng giống với những bảo vật trên bảng tinh tế treo giải thưởng kia!

Theo Vân Thắng nói, đúc khí đạo bác đại tinh thâm, nếu như đi đến cực hạn, bảo vật tạo ra có thể hủy thiên diệt địa.

- Tốt, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát!

Đãi ngộ kém quá nhiều!

Sau nửa canh giờ, mười ba người xuất phát.

Bên trong tinh không, mười ba người ngồi Tinh Vân Hạm tiến thẳng đến tiểu thế giới mới phát hiện kia.

- Không nói với mấy người Đại trưởng lão một tiếng sao?

Có chỗ dựa thật sự rất tốt!

Nghe đến đây, Diệp Huyền thở dài trong lòng.

- Ta đã nói chuyện với Đại trưởng lão! Đối với việc này, mấy người Đại trưởng lão cũng không phản đối, chẳng qua là nhắc nhở chúng ta cẩn thận một chút, có chuyện, lập tức thông báo nội viện!

Mà việc này càng khiến Diệp Huyền tò mò hơn về lai lịch của Giới Ngục tháp!

Giới Ngục tháp này cũng do người chế tạo ra sao?

Đáng tiếc, mặc kệ là Đại thần lầu hai hay là lầu bốn, đều không có cách nào trả lời vấn đề này của hắn. Bởi vì ngay cả hai người bọn hắn cũng không biết tháp này thuộc niên đại nào!

Bất kể thế nào, đúc khí đạo này, tiềm lực vô tận, có khả năng vô hạn!

Một lát sau, Diệp Huyền tiến vào Giới Ngục tháp, trong tháp, Tiểu Linh Nhi ôm một viên linh quả đang nằm ngáy o o.

Mà trong tầng thứ nhất, khắp nơi đều là linh quả!

Hiện tại niềm vui thú duy nhất của Tiểu Linh Nhi này chính là trồng linh quả, hoặc là thỉnh thoảng tản bộ khắp nơi một thoáng!

Mà bên cạnh Tiểu Linh Nhi, một chữ "Mộng" nho nhỏ đang phiêu đãng.

Mộng chi đạo tắc!

- Đại thần lầu hai, lúc ngươi còn trẻ giống như ta bây giờ, có lợi hại như ta sao?

Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng:

- Không cần hoài nghi, ngươi bây giờ, chính là rất yếu.

Lầu hai lãnh đạm nói:

- Ta cũng không có kém cỏi như vậy a?

Diệp Huyền đen mặt lại:

Mà muốn Mộng chi đạo tắc này phối hợp, nhất định phải câu thông với đối phương!

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó đi đến trước mặt Mộng chi đạo tắc, hắn nhếch miệng cười một tiếng:

- Có việc, tâm sự a!

Mộng chi đạo tắc không có phản ứng!

Diệp Huyền suy nghĩ một chốc lát, sau đó lại nói:

- Ngươi có điều kiện gì, nói một chút thôi!

Đạo tắc này vẫn không có phản ứng!

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, lúc này, thanh âm của Đại thần lầu hai vang lên lần nữa:

- Đừng tốn sức! Ngươi bây giờ, nó hoàn toàn chướng mắt, đừng nói là nó, nếu Đại Địa đạo tắc và Không Gian đạo tắc khôi phục được một chút, chúng nó cũng chướng mắt ngươi bây giờ!

Nhưng mà, chuyện này vẫn phải cần Mộng chi đạo tắc này phối hợp! Bởi vì nếu đối phương không chịu phối hợp, hắn tuyệt đối không có khả năng thành công!

Cho nên, hắn muốn thử một chút!

Mà bây giờ, hắn đã đạt đến Phá Không cảnh!

Đây là một thanh kiếm đạo tắc hắn vẫn muốn ngưng tụ, mà trước đó, hắn một mực không dám nếm thử, bởi vì đạo tắc này quá mức khủng bố, hắn vẫn không thể khống chế được lực lượng!

Mộng chi kiếm!

Nhìn đạo Mộng chi đạo tắc này, Diệp Huyền rơi vào trầm mặc.

Lầu hai trầm mặc.

Diệp Huyền cười lạnh:

- Không có chứ gì? Ta...

Lúc này, thanh âm của Đại thần lầu hai đột nhiên vang lên:

- Lúc ta còn trẻ giống như ngươi bây giờ, ở vùng thế giới kia, ta đã là vô địch thủ. Ngươi bây giờ, còn không bằng cái tên bị giam ở tầng thứ nhất kia, mà hắn, nếu không phải lĩnh ngộ được một tia Kiếm đạo chân lý, ngay cả tư cách bị giam ở tầng thứ nhất cũng không có!

- Kiếm đạo chân lý?

Diệp Huyền nhăn mày lại:

- Đó là cái gì?

Đại thần lầu hai lãnh đạm nói:

- Nếu ngươi lĩnh ngộ được Kiếm đạo chân lý, cũng coi như đột phá cấp độ Kiếm Tiên.

Diệp Huyền vội hỏi:

- Lĩnh ngộ thế nào?

Đại thần lầu hai cả giận nói:

- Ta biết hỏi ai đây? Ta cũng không phải kiếm tu!

Diệp Huyền: "..."

Lúc này, cửa gian phòng đột nhiên vang lên, Diệp Huyền rời đi Giới Ngục tháp!

Diệp Huyền mở cửa phòng, người tới là Tiêu Qua, Tiêu Qua cười nói:

- Đã đến!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Đi thôi!

Nói xong, hắn đi cùng Tiêu Qua tới trên boong thuyền Tinh Vân Hạm.

Trên boong thuyền, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lại, phía dưới, dãy núi mênh mông vô bờ, mà ở giữa những dãy núi này, có sương mù trắng lượn lờ, nhìn một lượt, tựa như Tiên cảnh!

Diệp Huyền nói khẽ:

- Thật yên tĩnh!

Bên cạnh Diệp Huyền, Tiêu Qua trầm giọng nói:

- Đúng là hết sức yên tĩnh, nơi này có chút quỷ dị, chúng ta phải cẩn thận mới được!

Diệp Huyền khẽ gật đầu, hắn nhìn lướt qua bốn phía, cuối cùng, hắn nhìn về phía bên phải, ở ngoài mấy chục dặm về bên phải, có một ngọn núi, núi có chút kỳ lạ, tựa như một tòa cung điện hình tròn, hết sức quái dị.

Tiêu Qua cũng nhìn về phía ngọn núi kia:

- Núi này có chút quái dị, đi xem một chút chứ?

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Đi thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận