Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3427. Ai kêu ngươi không có muội muội?



Chương 3427. Ai kêu ngươi không có muội muội?




Đánh không lại được!
Lúc này, Diệp Huyền đã biết rất rõ cực hạn của mình rồi, đối mặt với loại cường giả ở cấp bậc này như Thái Nhất Sinh Thủy, cho dù hắn có sử dụng huyết mạch chi lực thì vẫn không thể đánh lại được!
Chênh lệch vẫn hơi lớn!
Có điều, thế này cũng bình thường cả thôi!
Dù sao thì người ta cũng đã tu luyện ít nhất trăm vạn năm rồi!
Mà Diệp Huyền hắn mới tu luyện được bao lâu thôi?
Có điều, hắn muốn ép bản thân một chút!
Chiến!
Đột nhiên Diệp Huyền mở hai mắt, trong hai mắt hắn là một màu đỏ máu, trông như một biển máu vậy!
Diệp Huyền giẫm mạnh chân phải xuống.
Ầm!
Nơi hắn hạ chân xuống, không gian trực tiếp sụp đổ!
Mà bản thân Diệp Huyền cũng đã hóa thành một đạo huyết sắc kiếm quang biến mất ngay tại chỗ, lúc hắn xuất hiện trở lại đã ở ngay trên đầu của Thái Nhất Sinh Thủy, sau đó rút mạnh kiếm chém một đường.
Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Chín trăm chín mươi chín đường Bạt Kiếm Định Sinh Tử xếp chồng!
Một nhát kiếm này chém xuống, chỉ nghe thấy một tiếng kiếm minh đột nhiên vút thẳng lên trời, tinh không trực tiếp nứt vỡ!
Một nhát kiếm dốc toàn lực.
Một khắ cnafy, Diệp Huyền đã không dám giữ lại một chút thực lực nào nữa!
Bởi vì vị ở trước mặt hắn đây chính là đệ nhất cường giả ở Thần Cổ Giới!
Thái Nhất Sinh Thủy ở trước mặt Diệp Huyền nhìn một nhát kiếm đó của hắn chém xuống với vẻ mặt bình tĩnh lạ thường, ngay khi nhát kiếm của đối phương chỉ còn cách đỉnh đầu hắn ta mười mấy tấc nữa, cả người hắn ta đột nhiên trở nên hư ảo!
Vút!
Kiếm của Diệp Huyền rơi thẳng xuống, xuyên qua cơ thể của Thái Nhất Sinh Thủy!
Nhưng Thái Nhất Sinh Thủy lại chẳng mảy may bị thương tí nào!
Đột nhiên hắn ta tung một quyền vào bụng Diệp Huyền!
Ầm!
Diệp Huyền lập tức bị đánh bay hơn vạn trượng, nhục thân trực tiếp nứt vỡ, có điều, nắm tay phải của Thái Nhất Sinh Thủy lại trực tiếp bị kiếm quang đánh nát!
Kiếm Thể!
Vào đúng thời khắc quan trọng vừa rồi, Diệp Huyền trực tiếp sử dụng Kiếm Thể!
Một bên khác, lúc này, Cổ Mệnh, Tĩnh Tri và Tiểu An đều vô cùng kinh hãi trong lòng!
Kinh hãi về Thái Nhất Sinh Thủy và kinh hãi về cả Diệp Huyền!
Họ thấy kinh hãi về Thái Nhất Sinh Thủy là vì vừa rồi hắn ta đã nhảy ra khỏi thời không này!
Sở dĩ một nhát kiếm đó của Diệp Huyền thất bại là vì trong nháy mắt vừa rồi, Thái Nhất Sinh Thủy đã nhảy ra thời không này, hoàn toàn không ở trong cùng một thời không với Diệp Huyền!
Thời không áp chế!
Từ một điểm này có thể nhìn ra được bọn họ và Thái Nhất Sinh Thủy đã không cùng tồn tại ở một cấp bậc rồi!
Mà bọn họ kinh hãi về Diệp Huyền là vì Kiếm Thể của hắn, vừa rồi theo quan điểm của ba người họ, cho dù Diệp Huyền không chết thì cũng sẽ bị thương nặng!
Nhưng bọn họ không ngờ hắn không chỉ không chết mà còn không bị thương nặng, ngược lại, Thái Nhất Sinh Thủy lại bị thương!
Ba người đều nhìn về phía Diệp Huyền, dưới sự quan sát cẩn thận mới phát hiện ra trên làn da của hắn phủ đày các đường kiếm khí cực mảnh, mấy kiếm khí này còn mảnh hơn cả sợi tóc!
Đây là thể chất gì thế?
Cổ Mệnh nhíu chặt mày lại, trong lòng thấy hơi tò mò!
Tiểu An liếc mắt nhìn Diệp Huyền, trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc, nàng biết Kiếm Thể này của hắn nhưng không ngờ sau khi thúc giục Kiếm Thể, vậy mà lại khủng khiếp đến như vyaaj!
Tĩnh Tri kia cũng nhìn Diệp Huyền, mẹ nó chứ, tên nam nhân này nhiều con át chủ bài như vậy sao?
Cách đằng xa, Thái Nhất Sinh Thủy nhìn cánh tay phải của mình, vừa rồi không chỉ có nắm tay của hắn ta bị đánh nát mà toàn bộ cánh tay phải đã hoàn toàn nứt tóc, lộ cả xương trắng ra ngoài!
Thái Nhất Sinh Thủy nhìn về phía Diệp Huyền, cười nói: “Không thể không nói ngươi thật sự rất khiến ta bất ngờ đấy! Với thực lực của ngươi, cho dù là ở trong thế hệ trẻ tuổi tại Thần Cổ tinh vực, ngoại trừ A Quỷ kia ra thì không ai có thể chiến một trận với ngươi!”
Diệp Huyền lau máu tươi bên khóe miệng, sau đó nói: “Vừa rồi ngươi đã nhảy ra khỏi thời không này?”
Thái Nhất Sinh Thủy gật đầu: “Đúng!”
Diệp Huyền cười hỏi: “Nếu ta đoán không lầm thì ngươi chỉ có thể nhảy ra trong khoảng thời gian ngắn, đúng không?”
Thái Nhất Sinh Thủy cười bảo: “Vậy thì đã sao?”
Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Tiếp đi!”
Vừa dứt lời, hắn trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
Cách đằng xa, Thái Nhất Sinh Thủy trở nên hư ảo!
Lại nhảy ra khỏi thời không!
Mà lúc này, một nhát kiếm của Diệp Huyền đã chém xuống!
Thế nhưng, sắc mặt của Thái Nhất Sinh Thủy lại đột ngột thay đổi!
Trong thoáng chốc, hắn ta lùi nhanh về sau hơn nghìn trượng!
Thấy một màn này, ba người Cổ Mệnh có mặt ở đó đều sững sờ!
Vậy mà Diệp Huyền lại có thể đánh lùi Thái Nhất Sinh Thủy?
Thái Nhất Sinh Thủy đã nhảy ra khỏi thời không này rồi đấy!
Lẽ nào Diệp Huyền cũng có thể sao?
Thái Nhất Sinh Thủy ở đằng xa nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: “Ngươi… làm sao ngươi có thể…”
Nói rồi, hắn ta quay phắt sang nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay đối phương: “Thanh kiếm này của ngươi! Là kiếm của ngươi!”
Diệp Huyền nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay mình với vẻ mặt phức tạp!
Hắn phát hiện mình đã đánh giá thấp Thanh Huyền Kiếm được Thanh Nhi tạo ra này rồi!
Hắn có thể lợi dụng thanh kiếm này để nhảy ra khỏi thời không này!
Lúc trước Thanh Nhi đã nói thanh kiếm này có rất nhiều tác dụng nhưng hắn không nghĩ nhiều, nhưng hắn không ngờ nó lại có nhiều tác dụng lớn mạnh chưa rõ như thế!
Chắc chắn vẫn còn rất nhiều tác dụng mà hắn chưa biết nữa!
Đây là một thanh kiếm vạn năng!
Thái Nhất Sinh Thủy ở đằng xa đột nhiên nói: “Vậy mà ngươi lại dựa vào một thanh kiếm để nhảy ra khỏi thời không này!”
Sắc mặt của hắn ta vô cùng khó coi!
Diệp Huyền liếc mắt nhìn hắn ta: “Ngươi có vấn đề gì sao?”
Thái Nhất Sinh Thủy nhìn chằm chằm vào hắn: “Ta tu luyện ba mươi vạn năm mới có thể miễn cưỡng nhảy ra khỏi thời không này được, mà ngươi chỉ dựa vào một thanh kiếm đã có thể làm được điều đó!”
Diệp Huyền hơi nhăn mày: “Ba mươi vạn năm á? Nhảy ra khỏi thời không này khó lắm sao?”
Thái Nhất Sinh Thủy tức giận quát: “Ngươi không dùng thanh kiếm đó thử xem!”
Diệp Huyền cất Thanh Huyền Kiếm đi rồi thử một lần!
Không được!
Hắn hơi xấu hổ!
Thái Nhất Sinh Thủy nói với vẻ chế giễu: “Không có thanh kiếm đó thì ngươi chẳng là cái thá gì hết!”
Diệp Huyền lại cầm Thanh Huyền Kiếm thử lại, hắn trực tiếp nhảy ra khỏi thời không của vũ trụ hiện tại này.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Thái Nhất Sinh Thủy kia lập tức trở nên khó coi cực kỳ.
Diệp Huyền lại nhanh chóng quay trở về thời không của vũ trụ hiện có, hắn nhìn về phía Thái Nhất Sinh Thủy: “Ngươi cũng thiệt tình! Chuyện đơn giản như thế mà ngươi phải tu luyện tận ba mươi vạn năm! Nhưng ngươi nhìn ta mà xem, chẳng cần tu luyện, chỉ cầm mỗi thanh kiếm này là có thể nhảy ra khỏi thời không rồi!”
Nói đến đây, dường như nghĩ đến điều gì đó mà hắn hơi dừng lại một lúc, sau đó mới bảo: “Xin lỗi, ta quên mất ngươi không có muội muội! Không có tạo kiếm cho ngươi!”
Mọi người: “…”
Lực sát thương của câu này không lớn nhưng tính sỉ nhục lại cực mạnh!
Hết chương 3427.



Bạn cần đăng nhập để bình luận