Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1761: Có cần trừ khử không

Diệp Huyền sững sờ, sau đó liếc nhìn chiếc nhẫn. Rất nhanh, sắc mặt hắn đã thay đổi.

Bên trong chiếc nhẫn này có mười hai thanh kiếm, mà mười hai thanh kiếm này còn đều là kiếm tốt!

Hắn không nỡ hấp thụ hết rồi đấy!

Nữ tử thần bí đột nhiên hỏi: “Đủ không?”

Diệp Huyền chớp mắt: “Còn có nữa sao?”

Nữ tử thần bí mỉm cười: “Hết rồi!”

Diệp Huyền cạn lời, hết rồi ngươi còn hỏi đủ không làm gì!

Nữ tử thần bí nói: “Nhân lúc hiện giờ còn thời gian thì ngươi đột phá đi! Ta có thể hộ pháp giúp ngươi!”

Diệp Huyền đáp: “Nữ tử váy trắng!”

Diệp Huyền vội hỏi: “Nơi nào thế?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”

Nói đoạn, nàng lại liếc nhìn hắn: “Mau đột phá đi, đợi sau khi ngươi đột phá xong ta sẽ đưa ngươi đến một nơi!”

Một luồng sức mạnh cực lớn cuộn trào trong cơ thể hắn.

Nữ tử thần bí nói: “Mau đột phá đi!”

Diệp Huyền gật đầu rồi ngồi xếp bằng trên mặt đất, sau đó lấy một thanh kiếm đâm vào bụng mình!

Nữ tử thần bí mỉm cười: “Trước tiên sẽ không nói cho ngươi biết!”

Nữ tử thần bí ngạc nhiên: “Ngươi đang hấp thụ kiếm đấy hả?”

Uỳnh!

Nữ tử thần bí khẽ nói: “Là nàng ta à!”

Không thể không nói, kiếm mà nữ tử thần bí cho hắn quả đúng là cực phẩm!

Nữ tử thần bí nói: “Cách tu luyện này của ngươi cũng đặc biệt thật đấy, ai dạy cho ngươi vậy?”

Năng lượng trong những thanh kiếm mà hắn hấp thụ quả thực vô cùng tinh khiết. Đây là sự hỗ trợ vô cùng lớn đối với hắn!

Diệp Huyền: “…”

Diệp Huyền gật đầu, chầm chậm nhắm hai mắt lại, tịnh tâm hấp thụ nguồn năng lượng bên trong cơ thể.

Hai người họ đã đợi ở đây được mấy ngày rồi!

Thiên Ma thành.

Đúng lúc ấy, không gian trước mặt Vô Hy bỗng chấn động. Rất nhanh sau đó, một nam tử đã xuất hiện ngay trước mặt hắn ta.

Nữ tử thần bí liếc nhìn Diệp Huyền, trên gương mặt nàng là một nụ cười nhàn nhạt, không biết đang nghĩ gì.

Nhậm Bình Sinh gật đầu: “Được!”

Có thể nói, kiếm mà nữ tử thần bí cho hắn chẳng thua kém Thiên Tru Kiếm và Trần Hồn Kiếm là bao.

Nhậm Bình Sinh lắc đầu: “Sẽ không đâu!”

Vô Hy nhìn về phía cấm địa: “Có lẽ hắn đã chết rồi!”

Có thêm sự góp mặt của Thiên Ma tộc thì bọn họ sẽ có hi vọng hơn trong việc đối đầu với những người sau lưng Diệp Huyền!



Nam tử này chính là Lâm Ma!

Nhậm Bình Sinh liếc nhìn Lâm Ma, hắn ta hơi hơi hành lễ rồi thấp giọng nói.

Một lát sau, Vô Hy chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Đạo Chủ, ta đồng ý với đề nghị của ngươi!”

Ở lối vào cấm địa, Nhậm Bình Sinh và Vô Hy vẫn chưa rời đi.

Tính toán thời gian, bây giờ chắc Lâm Ma cũng sắp về rồi!

Nhậm Bình Sinh mời hắn ta bắt tay cùng đối phó với Diệp Huyền, thế nhưng hắn ta vẫn không thể yên tâm được. Thế nên hắn ta đã phái Lâm Ma đến Vô Biên Địa Hạ thành hòng muốn chứng minh một vài chuyện.

Vô Hy nhìn lối vào cấm địa, sắc mặt hắn ta sầm sì.

Vô Hy nói: “Sao ngươi lại chắc chắn như vậy?”

Nhậm Bình Sinh nói: “Trực giác!”

Nhiều khi trực giác của những cường giả cấp bậc như bọn họ lại vô cùng chính xác. Ví dụ như lúc này, trực giác nói cho hắn ta biết, nhắm vào Diệp Huyền thì chắc chắn sẽ có chuyện không hay xảy ra.

Thế nhưng con người không nên hành động theo trực giác.

Nhậm Bình Sinh lại bảo: “Hắn nhất định sẽ ra ngoài! Chúng ta cứ đợi đi!”

Vô Hy nói: “Nói chút chuyện phía sau hắn đi!”

Nhậm Bình Sinh nói: “A La? Tiểu Đạo?”

Vô Hy nói: “Tiểu Đạo cô nương đã nói rằng nếu chúng ta giết Diệp Huyền thì nàng ta sẽ không ra tay!”

Nhậm Bình Sinh nói: “Thế thì chỉ còn A La thôi! Ta không tin một Diệp Huyền cỏn con lại có thể khiến nàng ta liều mạng với hai tộc chúng ta! Dù nàng ta có muốn báo thù cho Diệp Huyền thì khi hai người chúng ta liên thủ, nàng ta cũng sẽ bị lép vế.”

Vô Hy trầm giọng nói: “Vẫn còn một người nữa.”

Nhậm Bình Sinh nói: “Vị kiếm tu sau lưng Diệp Huyền sao?”

Nói đến đây, nàng nở nụ cười thần bí: “Ta biết tại sao phụ thân lại làm như vậy, bởi vì ngày xưa hắn ta cũng thế. Hắn ta hận trong lòng, ha ha…”

Nữ tử thần bí nói: “Giữ hắn lại làm gì? Phụ thân lớn mạnh như vậy, giữ hắn ở lại để làm gì chứ? Đừng nói hắn, chẳng phải phụ thân cũng không giữ ta ở bên cạnh hay sao? Nhà chúng ta có truyền thống như vậy đó.”

Bạch phát lão giả trầm giọng nói: “Sao chủ nhân không giữ hắn lại?”

Nữ tử thần bí khẽ nói: “Mấy tên nhỏ nhoi như thế mà cũng không tự mình giải quyết được thì quá mất mặt.”

Kiếm Tông.

Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất, khí tức trên người hắn càng lúc càng lớn. Không chỉ có khí tức mà cả khí tức kiếm đạo của hắn cũng mạnh hơn trước đó rất nhiều.

Kiếm tu, kiếm tu, tu chính là kiếm lại càng là tâm.

Mỗi một lần nâng cảnh giới là một lần nâng cấp kiếm đạo. Có điều hiện giờ kiếm đạo của Diệp Huyền đã Nhâp Phàm, muốn nâng cao lần nữa thì vô cùng khó!

Bởi lẽ nếu nâng cao lần nữa thì sẽ đạt đến cấp của A La rồi!

Mà muốn đạt đến cấp của nữ tử váy trắng thì lại càng khó nữa!

Bạch phát lão giả bên cạnh bỗng đi tới chỗ nữ tử thần bí: “Tiểu thư, hai người bên ngoài vẫn chưa rời đi! Có cần lão nô trừ khử hai người họ không?”

Nữ tử thần bí nói: “Không cần đâu!”

Bạch phát lão giả do dự một lát, cuối cùng quyết định không nói gì.



Vô Hy trầm mặc trong chốc lát rồi gật đầu: “Cũng phải.”

Nhậm Bình Sinh trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Hai người chúng ta liên thủ thì trên thế giới này chắc là không ai có thể giết được chúng ta đâu! Trừ phi Thiên Đạo xuất thế! Mà Thiên Đạo chắc cũng sẽ không giúp đỡ Diệp Huyền.

Vô Hy gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận