Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3224: Xem xong rồi

Trong một tinh không nào đó, hắn ngự kiếm bay đi. Bên cạnh hắn là Gia Hòa.

Trong mắt Gia Hòa thoáng hiện vẻ lo âu.

Gia gia nhà nàng bảo nàng đi tìm viện binh, mà nàng phát hiện phụ tử nhà này chẳng đáng tin chút nào...

Nhất là cái tên Diệp Huyền này!

Hắn biết hắn sắp phải đối mặt với điều gì không vậy?

Tại sao hắn lại tự tin như thế?

Sự tự tin của hắn đến từ đâu vậy?

Hay là cái tên này là một cường giả siêu cấp hơn cả Tuyệt Trần cảnh?

Xem ra chỉ có thể đợi đến khi hắn đạt được Tuyệt Trần cảnh thì mới mở được!

Diệp Huyền gật đầu: "Gia tộc của các ngươi đã gặp phải chuyện gì thế?"

Hắn không thể mở được chúng!

Gia Hòa lắc đầu: "Gia gia của ta quen!"

Hắn đang nhìn hai kiếm đạo ấn kí mà đại ca và cha hắn để lại!

Diệp Huyền cười đáp: "Đăng Thiên!"

Chẳng qua hắn đang giấu giếm mà thôi?

Gia Hòa nói: "Là giới của chúng ta!"

Tuy nhiên, hai kiếm đạo ấn kí này đều đã bị phong ấn!

Trong tinh không, Diệp Huyền ngự kiếm bay đi, hai mắt hắn hơi khép lại.

Có vẻ như nhớ tới điều gì đó, hắn bỗng nhiên quay đầu nhìn Gia Hòa: "Gia Hòa cô nương, ngươi quen cha ta à?"

Gia Hòa do dự một lát rồi nói: "Cảnh giới thật sự à?"

Diệp Huyền thấy hơi bất lực!

Diệp Huyền chớp chớp mắt: "Chuyện này... ngươi hỏi vậy là có ý gì?"

Nói đoạn, nàng liếc nhìn Diệp Huyền: "Diệp công tử, hiện giờ ngươi đang ở cảnh giới gì?"

Đăng Thiên!

Thực ra nàng cũng rất tò mò!

Nghe vậy, Diệp Huyền bèn thở phào một hơi: "Vậy thì tốt!"

À không, phải nói là hầu như không có mới đúng!

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Gia Hòa cô nương, phiền phức mà các ngươi gặp phải rất lớn hay sao?"

Gia Hòa nhìn Diệp Huyền: "Không tiện nói hả?"

Gia Hòa nói: "Ta chỉ hỏi thôi! Không có ý gì khác!"

Diệp Huyền chỉ vào chính mình, nghiêm túc nói: "Giờ Gia Hòa cô nương gặp được rồi đấy!"

Gia Hòa chớp mắt: "Chưa từng gặp!"

Diệp Huyền cười nói: "Gia Hòa cô nương từng gặp kiểu thiên tài đẳng cấp thực sự chưa? Là kiểu thiên tài không cần biết là võ kĩ hay tâm pháp gì, chỉ cần nhìn một cái là học được ngay ấy. Kiểu mà dù gặp phải nút thắt gì, chỉ cần ngủ một giấc là có thể đột phá!"

Gia Hòa gật đầu: "Với chúng ta mà nói thì khá lớn. Có điều với Diệp công tử mà nói thì chắc chỉ là phiền phức nhỏ thôi!"

Diệp Huyền cười ha ha: "Gia Hòa cô nương, ở chỗ các ngươi hiếm cường giả Đăng Thiên cảnh trẻ tuổi lắm sao?"

Gia Hòa gật đầu: "Gần như không có! Thế nên thấy Diệp công tử còn trẻ mà đã đạt được Đăng Thiên cảnh, ta mới thấy tò mò!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Chuyện này..."

Gia Hòa nhìn Diệp Huyền: "Diệp công tử, ngươi còn trẻ như vậy mà đã đạt được Đăng Thiên cảnh, đúng là rất yêu nghiệt đấy. Ta mạo muội hỏi một câu, sao ngươi làm được vậy?"

Mà hắn còn nhỏ tuổi nhưng đã đạt tới Đăng Thiên cảnh, điều này là vô cùng hiếm ở chỗ các nàng!

Nhất là có một vài cảnh giới không thể đạt đến một cách nhanh chóng!

Bởi lẽ kể cả khi tính từ lúc Diệp Huyền sinh ra mỗi năm thăng một bậc thì cũng không thể đạt Đăng Thiên cảnh ở độ tuổi này!

Vẻ mặt Gia Hòa tối tăm.

Bên trong Giới Ngục tháp, tiểu tháp cũng phải lắc đầu: "Hóa ra một người có thể vô liêm sỉ đến mức độ này..."

Gia Hòa nhìn Diệp Huyền: "Diệp công tử, ngươi nói thật hả?"

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Đương nhiên, trước nay ta chưa từng lừa gạt người khác!"

Tiểu tháp: "..."

Gia Hòa do dự một lát rồi nói: "Thế gian này lại có thiên tài như vậy ư... đúng là mở mang tầm mắt!"

Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền: "Diệp công tử, ngươi giúp ta một chuyện được không?"

Diệp Huyền tò mò: "Giúp gì?"

Gia Hòa lấy một cuốn cổ tịch ra đưa cho hắn: "Đây là một cuốn chí cao tâm pháp của Gia Tộc chúng ta, nhưng trong này có vài chỗ ta không hiểu cho lắm, mong Diệp công tử xem qua rồi giải thích cho ta!"

Bốn trăm năm!

Gia Hòa nói: "Gần bốn trăm năm!"

Diệp Huyền quan sát nàng: "Gia Hòa cô nương, mạo muội hỏi một câu, hiện giờ ngươi đang ở Hư Vô cảnh, mà ngươi tu luyện được bao nhiêu năm rồi?"

Gia Hòa: "..."

Diệp Huyền mỉm cười: "Thì ý là nó rác rưởi chứ sao!"

Gia Hòa nhìn Diệp Huyền: "Ý ngươi là sao?"

Nói đoạn, hắn nhận lấy cuốn cổ tịch rồi bắt đầu đọc.

Gia Hòa cứ nhìn Diệp Huyền như vậy.

Đương nhiên, nàng không dễ gì mà tin hắn, thế gian này lấy đâu ra thiên tài như vậy?

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên đưa cổ tịch cho Gia Hòa: "Xem xong rồi!"

Gia Hòa sững sờ: "Ngươi xem xong rồi?"

Diệp Huyền gật đầu: "Xem xong rồi!"

Gia Hòa liếc nhìn hắn: "Mong Diệp công tử chỉ giáo!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Vậy thì ta nói thẳng nhé!"

Nói đoạn, hắn bèn chỉ vào cuốn cổ tịch: "Gia Hòa cô nương, tâm pháp này của nhà các ngươi ta thấy ngươi không cần phải tu luyện đâu!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Nếu vậy thì ta xem nhé!"

Gia Hòa khẽ mỉm cười: "Với người khác mà nói thì tâm pháp này có lẽ rất quý giá, song với Diệp công tử mà nói thì đúng là không đáng nhắc đến!"

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: "Gia Hòa cô nương, đây là chí cao tâm pháp của gia tộc ngươi đấy, ngươi định cho một người ngoài như ta xem thật à?"

Gia Hòa nhìn Diệp Huyền: "Diệp công tử, được không?"

Tiểu tháp đột nhiên bật cười: "Cho ngươi ra vẻ này..."

Diệp Huyền: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận