Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 667: Đánh Lên

Diệp Huyền quay đầu nhìn qua nữ tử, khóe miệng nữ tử hơi nhấc lên:

- Kiếm của Diệp công tử thật nhanh .

Diệp Huyền nói khẽ:

- Cô nương cũng rất lợi hại a.

Thanh âm vừa dứt, lòng bàn tay hắn nhẹ nhàng đè ép xuống mặt bàn, trong nháy mắt, một sợi kiếm quang màu đen từ trên mặt bàn chém thẳng đến nữ tử.

Nữ tử híp lại hai mắt, hợp chỉ một điểm về phía mặt bàn:

- Dừng!

Cái bàn khẽ run lên, sợi kiếm quang màu đen của Diệp Huyền trực tiếp bị buộc ngừng, nhưng mà, nữ tử lại biến sắc, nàng quay đầu nhìn về phía thanh niên nam tử, giờ phút này, thanh niên nam tử đã rơi đầu xuống đất.

Diệp Huyền gật đầu:

- Ta tới Vạn Bảo thương hội là để giao dịch, không phải tới giết người, nhưng mà, đạo đãi khách của Vạn Bảo thương hội đã khiến ta rất thất vọng.

Nữ tử cười nói:

Nói xong, hắn nhìn qua nữ tử:

Diệp Huyền lắc đầu:

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Đế Khuyển:

Nữ tử híp lại hai mắt, nàng quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền:

Nữ tử nhìn thẳng Diệp Huyền:

- Hắn nói năng lỗ mãng, đáng chết.

- Diệp công tử làm việc đều làm tuyệt như thế sao?

- Biết, nhưng ta còn sống.

Đế Khuyển nói:

- Diệp công tử, ngươi có biết hiện tại có bao nhiêu người muốn ngươi chết không?

- Ba tên!

- Ngươi thật sự quá phách lối, phách lối đến mức ta muốn đánh chết ngươi!

- Âm thầm có bao nhiêu cường giả Thánh cảnh?

Theo chuôi kiếm này xuất hiện, vẻ mặt nữ tử bỗng nhiên biến đổi hoàn toàn!

Nữ tử híp lại hai mắt, đang muốn xuất thủ, Diệp Huyền đột nhiên vung lên tay phải, một thanh kiếm trôi nổi ở bên cạnh hắn.

Mặc dù Đế Khuyển cũng là cấp bậc Thánh cảnh, thế nhưng, cường giả Thánh cảnh nhân loại bình thường căn bản không phải là đối thủ của nó.

- Trước hết giết một tên.

Nhưng mà, nàng vẫn nhịn xuống được.

Diệp Huyền gật đầu:

Khi biết chuyện này, Vạn Bảo thương hội lập tức phái nàng tới ngăn cản, mà nàng không nghĩ tới, Diệp Huyền làm việc sẽ làm tuyệt như thế, nói giết là giết, một chút chỗ trống cũng không lưu.

Mặc dù Vạn Bảo thương hội cũng cảm thấy hứng thú đối với món chí bảo trên thân Diệp Huyền, thế nhưng, bọn hắn chưa bao giờ nghĩ tới việc ra tay với Diệp Huyền ở thời điểm này, mà Nhị công tử trước đó, kỳ thật là chính hắn tự tiện chủ trương, muốn lập công.

Bởi vì như Diệp Huyền nói, hiện tại có quá nhiều người đánh chủ ý vào Diệp Huyền, nhưng mà, lại không có người nào ra tay với Diệp Huyền, một là kiêng kị thế lực phía sau Diệp Huyền, hai là sợ bị người làm chim sẻ đứng sau.

Thanh âm của Diệp Huyền vừa dứt, Đế Khuyển trực tiếp xông ra ngoài.

Nữ tử vừa nhìn thấy đầu lâu đẫm máu này, vẻ mặt lập tức âm lãnh xuống, nàng nhìn thẳng Diệp Huyền, Diệp Huyền đứng dậy, hắn nhìn xuống nữ tử:

- Đúng là có rất nhiều người muốn giết ta, ta cũng không đánh lại nhiều người như vậy, thế nhưng, người nào ra tay với ta trước, ta sẽ cắn chết hắn. Hiện tại, ta đang ở Vạn Bảo thương hội các ngươi, món chí bảo kia cũng đang ở trên người ta, ta hỏi một câu, Vạn Bảo thương hội có muốn không?

Nữ tử nhìn chằm chằm Diệp Huyền, giờ khắc này, nàng rất muốn ra tay.

Thanh kiếm trên đỉnh tháp kia!

Nữ tử đang muốn nói chuyện, lúc này, Đế Khuyển đã đi vào lại, mà dưới chân nó, là một đầu lâu đẫm máu!

- Chớ khẩn trương, ngươi không động, ta sẽ không động!

Diệp Huyền cười nói:

Mà nàng càng không nghĩ đến, thời khắc này, Diệp Huyền vậy mà khiêu khích Vạn Bảo thương hội, không đúng, phải nói là khiêu chiến.

Nếu như Vạn Bảo thương hội ra tay với Diệp Huyền, như vậy, tuyệt đối là người ngoài đoạt tiện nghi, bởi vì từ trước mắt mà xem, sau lưng Diệp Huyền này nhất định không đơn giản!

Nhưng nếu không ra tay, nàng lại không nhịn được ngụm khẩu khí này!

Nhưng vào lúc này, một lão giả đi đến, nhìn thấy lão giả này, nữ tử vội vàng đứng lên đi đến trước mặt lão giả:

- Gia gia, sao ngươi lại tới đây?

Lão giả mỉm cười:

- Để gia gia xử lý đi!

Nữ tử khẽ gật đầu, sau đó an tĩnh đứng ở sau lưng lão giả.

Lão giả đi đến, ngồi xuống trước mặt Diệp Huyền, hắn nhìn thoáng qua Đế Khuyển cách đó không xa, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền, cười nói:

Lão giả nhìn Diệp Huyền nửa ngày, cuối cùng, hắn cười nói:

Độc Cô Huyên nhìn thoáng qua Diệp Huyền, không nói gì.

- Nhục thân nhân của ta, vậy đáng chết.

Diệp Huyền nói:

- Tội không đáng chết.

Lão giả nhìn thẳng Diệp Huyền:

- Không dám so sánh với Mục tiền bối.

Lão giả nhìn thoáng qua thi thể thanh niên nam tử trên mặt đất, cười nói:

- Người trẻ tuổi làm việc quá tuyệt, cũng không phải chuyện gì tốt.

Diệp Huyền khẽ cười nói:

- Thiên địa chứng giám, ta tới Vạn Bảo thương hội, chỉ là đơn thuần tới giao dịch đồ, cũng không có ý tứ đối địch với Vạn Bảo thương hội.

Lão giả nói:

- Ngươi giết người.

Diệp Huyền cười nói:

- Hắn mở miệng ngu xuẩn trước.

Diệp Huyền cười nói:

- Bắc Vực các ngươi đã từng xuất hiện một nhân tài, gọi Mục Đạo Nhất, năm đó hắn thật sự phi thường kinh diễm, ngươi so với hắn, không kém một chút nào.

Lão giả nói khẽ:

- Đúng!

Diệp Huyền thu hồi kiếm, cười nói:

- Anh hùng xuất thiếu niên a! Nghe nói ngươi đến từ Bắc Vực.

- Vạn Bảo thương hội ta ở Thiên Vực truyền thừa gần hai vạn năm, sự tình gì cũng đã gặp được, thế nhưng, chúng ta chưa từng sợ hãi.

Diệp Huyền nói khẽ:

- Ý tứ của tiền bối chính là cứ đánh đi?

Lão giả cười nói:

- Ngươi làm tuyệt như thế, chúng ta không đánh không được.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Vậy cứ đánh đi.

Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía Đế Khuyển:

- Gọi người.

Gọi người!

Lão giả híp lại hai mắt, không nói gì.

Đế Khuyển lại có chút mộng bức.

Gọi người?

Gọi người nào?

Ta gọi quỷ gì a!

Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên cười nói:

- Chúng ta bồi tiếp Vạn Bảo thương hội chơi đùa.

Thanh âm vừa dứt, hắn đứng lên, mà cách đó không xa, Đế Khuyển nhào thẳng đến lão giả.

Một khắc khi Đế Khuyển ra tay, vẻ mặt lão giả bỗng nhiên biến đổi hoàn toàn, tay phải của hắn đột nhiên đè ép ra phía trước, vừa đè ép, không gian trước mặt hắn lập tức lõm vào, nhưng mà, theo Đế Khuyển đụng đến ——

Oanh!

Không gian xung quanh run lên kịch liệt, trực tiếp rạn nứt, cùng lúc đó, toàn bộ Vạn Bảo thương hội bắt đầu tầng tầng sụp đổ, mà lão giả đã bị đụng bay ra ngoài trăm trượng.

Oai va chạm, khủng bố đến mức này!

Bên trong Vạn Bảo thương hội, vô số cường giả dồn dập chạy tứ tán.

Mà bên trong thành, một số cường giả lại chạy tới phía bên này, bởi vì động tĩnh quá lớn. Thế nhưng, sau khi cảm nhận được cỗ hung uy trên thân Đế Khuyển, sắc mặt những cường giả kia đều đại biến, dồn dập lùi lại nhanh, không dám tới quá gần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận