Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1407: Tiểu sư tổ

Thẩm Tinh Hà nhìn Phù Tiểu Thiên, hắn ta do dự rồi nói: “Sư tổ, tại sao?”

Hắn ta không thể hiểu được tại sao Phù Tiểu Thiên lại nhận Diệp Huyền làm đệ tử!

Phù Tiểu Thiên nói: “Ngươi có gì thắc mắc?”

Thẩm Tinh Hà gật đầu: “Diệp… Diệp Huyền có Ngũ Duy chí bảo, hắn đối đầu với Vạn Duy học viện. Hơn nữa, trên người hắn còn có quá nhiều nhân quả, Phù Văn tông chúng ta mà dính dáng đến hắn thì e là…”

Nói đến đây, Thẩm Tinh Hà bỗng yên lặng.

Phù Tiểu Thiên mỉm cười: “Với Phù Văn tông mà nói thì đây cũng là một cơ duyên, không phải sao?”

Thẩm Tinh Hà trầm giọng nói: “Ta biết, có điều ta không muốn Phù Văn tông bị cuốn vào cuộc tranh chấp.”

Phù Tiểu Thiên gật đầu: “Ngươi là tông chủ nên ngươi phải lo lắng những điều này. Có điều, có vài chuyện không thể trốn tránh được. Bây giờ ta đã nhận hắn làm đệ tử, ngươi có nhận hay không đây? Đương nhiên, nếu ngươi không nhận cũng không sao, ta để hắn rời khỏi Phù Văn tông là được.”

Thẩm Tinh Hà nhìn Phù Tiểu Thiên, hắn ta hành lễ: “Mong sư tổ giải đáp thắc mắc.”

Thẩm Tinh Hà chau mày: “Thiếu đi một vài thứ?”

Thẩm Tinh Hà cười khổ: “Đệ tử vô năng, sau sư tổ thì không ai trong Phù Văn tông có thể chế tạo thất sắc phù văn nữa!”

Thẩm Tinh Hà đang định nói gì đó thì đối phương bỗng lên tiếng: “Chế tạo thất sắc phù văn không hề khó, sở dĩ không ai làm được không phải bởi đệ tử của chúng ta yếu kém mà là do thế giới đã thiếu đi một vài thứ!”

Thẩm Tinh Hà gật đầu: “Đệ tử hiểu rồi”

Hỗn độn chi khí!

Thẩm Tinh Hà cười khổ: “Sư tổ đã nói vậy thì chẳng khác gì muốn lấy mạng đệ tử? Sao Phù Văn tông lại không nhận đệ tử mà sư tổ đã thu nhận chứ?”

Phù Tiểu Thiên gật đầu: “Khí! Mỗi một vũ trụ khi sinh ra đều có rất nhiều tiên thiên chi khí, mà tiên thiên chi khí ở thế giới này của chúng ta lại là hỗn độn chi khí. Khí này có lợi cho những người tu luyện. Có điều, hỗn độn chi khí ít vô cùng, mặc dù ít nhưng lại có thể tái sinh, nhưng tiền đề là không được tranh giành quá nhiều. Năm đó khi tiên sinh còn, Ngũ Duy rất có trật tự nên không ai dám điên cuồng tranh đoạt hỗn độn chi khí. Thế nhưng sau khi tiên tri biến mất, trật tự Ngũ Duy bị đảo lộn, rất nhiều người bắt đầu tranh nhau khí này. Tới giờ hỗn độn chi khí trong vũ trụ đã bị tranh giành hết sạch.”

Phù Tiểu Thiên lại nói: “Giờ Phù Văn tông còn ai có thể chế tạo thất sắc phù văn không?”

Phù Tiểu Thiên mỉm cười: “Hắn đã có được truyền thừa của ta, thế nhưng phù văn đạo quá uyên bác, không thể lĩnh hội trong ngày một ngày hai được. Thế nên trong tương lai, các ngươi cần hỗ trợ cho hắn, hiểu chưa?”

Phù Tiểu Thiên trầm ngâm.

Bởi lẽ trong cơ thể của hắn có hỗn độn chi khí, hơn nữa hỗn độn chi khí của hắn còn vô cùng đặc biệt. Bởi lẽ nó có thể không ngừng sản sinh ra hỗn độn chi khí!

Phù Tiểu Thiên gật đầu: “Ta cũng lường trước được điều này.”

Lúc này, giọng nói của Liên Thiển bỗng vang lên trong đầu Diệp Huyền: “Hỗn độn chi khí của ngươi là khí nguyên của hỗn độn chi khí. Có nó thì có thể không ngừng sản sinh hỗn độn chi khí. Có điều, nếu ngươi hấp thụ quá mức thì nó sẽ biến mất.”

Nói đến đây, hắn ta dừng lại một lát rồi tiếp tục: “Không có loại khí này thì trình độ phù văn của ngươi có cao nữa cũng vô dụng.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Thẩm Tinh Hà cũng nhìn Diệp Huyền: “Tiểu… tiểu sư tổ có thể chế tạo thất sắc phù lục sao?”

Phù Tiểu Thiên nhìn Diệp Huyền, trên gương mặt hắn ta là một nụ cười.

Nói đoạn, cơ thể của hắn ta dần trở nên hư ảo.

Liên Thiển nói: “Không! Là đại tỷ làm đấy! Khi cái tháp rời khỏi chúng ta, đại tỷ đã tiện tay cho cái tháp mang theo cả hỗn độn chi khí. Đương nhiên, đại tỷ không muốn chiếm dụng vật này mà chỉ muốn bảo vệ nó!”

Nói đoạn, cơ thể của hắn ta biến mất hoàn toàn.

Diệp Huyền thầm nói: “Là do tiên tri làm ra hả?”

Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười: “Tiền bối cứ gọi ta Diệp Huyền là được!”

Một lát sau, Thẩm Tinh Hà nhìn Diệp Huyền, hắn ta do dự một lúc rồi nói: “Tiểu…”

Bên trong điện, Diệp Huyền và Thẩm Tinh Hà cung kính hành lễ với Phù Tiểu Văn.

Diệp Huyền gật đầu: “Hiểu rồi.”

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Sư phụ, ngươi đã ra đi hay chỉ là tới một nơi khác thôi vậy?”

Hắn biết, một cường giả như Phù Tiểu Thiên không thể ra đi dễ dàng được!

Phù Tiểu Thiên mỉm cười: “Từ trước đến nay con người ai mà chẳng phải chết? Sinh mệnh có kì hạn, đây không phải điều đáng sợ, đáng sợ là sống uổng phí một đời mà thôi! Lúc sống nhất định phải hưởng thụ thế giới này, phải trân trọng những người xung quanh mình!”

Diệp Huyền biết, đối phương chắc chắn đã nhận ra hắn có hỗn độn chi khí!

Phù Tiểu Thiên bỗng nói: “Không cần biết ra sao, Phù Văn tông đã giao cho các ngươi. Hãy nhớ, Phù Văn tông chúng ta không cần độc chiếm thiên hạ, nhưng cũng không thể để người khác bắt nạt.”

Nghe vậy, Thẩm Tinh Hà lập tức hiểu ngay.

Diệp Huyền không lên tiếng, Phù Tiểu Thiên lại nói: “Có thể, có lẽ trên thế giới này hắn là người duy nhất có thể làm chuyện này!”

Thẩm Tinh Hà lắc đầu: “Không thể đảo lộn tôn ti trật tự! Ngươi là đệ tử chân truyền của sư tổ, ta đương nhiên phải gọi ngươi là tiểu sư tổ!”

Diệp Huyền nói: “Tiền bối, ngươi cũng biết quan hệ giữa ta và Vạn Duy học viện. Diệp Huyền ta cũng không muốn liên lụy đến Phù Văn tông, thế nên ta…”

Thẩm Tinh Hà đột nhiên nói: “Tiểu sư tổ sao lại nói vậy? Ngươi là đệ tử chân truyền của sư tổ, là người của Phù Văn tông ta, sao lại nói là liên lụy hay không liên lụy? Tiểu sư tổ cứ ở Phù Văn tông đi, Phù Văn tông chúng ta bảo vệ ngươi.”

Diệp Huyền đang tính nói gì đó thì đối phương bỗng bảo: “Tiểu sư tổ, ngươi vừa mới nhận được truyền thừa của sư tổ nên chắc cũng có nhiều chỗ chưa hiểu về phù văn đạo. Giờ chúng ta có thể giúp đỡ ngươi. Ta tin có sự giúp đỡ của chúng ta, trình độ phù văn đạo của ngươi sẽ tăng cao thôi.”

Diệp Huyền gật đầu: “Được!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận