Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3439. Tại sao lại yếu như vậy?



Chương 3439. Tại sao lại yếu như vậy?




Nữ tử váy trắng nhìn hồi lâu, cuối cùng mới dời mắt. Nàng quay đầu nhìn lão giả ở phía không xa, lúc này vẻ mặt hắn ta tràn ngập vẻ khó tin.
Nàng xòe tay ra, đoạn hơi đè tay xuống.
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, không gian xung quanh lão giả trở nên hư ảo. Dần dần, lão giả biến thành một lão nhân với cơ thể cực lớn. Nhìn từ vẻ bề ngoài thì hắn ta không khác nhân loại mấy, song thể hình của hắn ta lại lớn gấp ba lần người bình thường. Không chỉ có vậy, cơ thể hắn ta còn tỏa ra một tầng lưu quang màu trắng, thoạt nhìn như một người phát sáng.
Mà đây chính là bản thể của lão giả!
Nữ tử váy trắng quan sát lão giả: “Cái gì thế này, xấu kinh!”
Lão giả phẫn nộ: “Nhân loại đê tiện kia, các ngươi được tạo ra bởi Thần Nhân tộc chúng ta đấy, sao ngươi dám…”
Nữ tử váy trắng phất tay áo.
Một đường kiếm quang xuyên thẳng qua trán lão giả.
Uỳnh!
Tầng lưu quang xung quanh người lão giả lập tức vỡ tan, sau đó hắn ta chỉ còn lại linh hồn mờ ảo!
Vẻ mặt lão giả sựng lại, ánh mắt tràn ngập vẻ kinh hãi: “Ngươi… tại sao ngươi có thể đả thương ta…”
Nữ tử váy trắng nói: “Nhân loại do các ngươi tạo ra?”
Lão giả nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng, lúc này cuối cùng hắn ta cũng tỉnh táo hơn một chút!
Người trước mắt không giống so với nhân loại bình thường!
Đúng lúc ấy, một luồng khí tức kinh khủng đột nhiên cuộn trào tới!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt lão giả lập tức trở nên dữ tợn: “Võ Duy đại nhân tới rồi! Nữ nhân, ngươi xong đời rồi! Ngươi…”
Nữ tử váy trắng đột nhiên rút kiếm ra chém..
Vụt!
Ở phía xa xa, một cái đầu nhuốm đầy máu bay ra!
Trực tiếp bị miểu sát!
Trông thấy cảnh tượng ấy, lão giả sững sờ!
Miểu sát rồi ư?
Nữ tử váy trắng liếc nhìn xung quanh, nàng lắc đầu, ánh mắt tỏ vẻ thất vọng: “Thần nhân tạo ra nhân loại gì mà yếu vậy?”
Nói đoạn, nàng lại nhìn lão giả kia, hơi nghi hoặc hỏi: “Chẳng phải các ngươi tạo ra nhân loại sao? Tại sao các ngươi lại yếu như vậy?”
Vẻ mặt lão giả khó coi đến đỉnh điểm: “Nhân loại đê tiện kia, ngươi muốn giết thì giết, đừng có mà sỉ nhục ta! Thần Nhân tộc chúng ta không phải người mà nhân loại đê tiện như ngươi có thể sỉ nhục, ngươi…”
Nữ tử váy trắng lại lắc đầu: “Không giết ngươi!”
Nói đoạn, nàng đi về phía xa xa. Mới đi được hai bước, nàng lại quay đầu nhìn lão giả: “Bởi vì ngươi quá yếu, không xứng để chết dưới kiếm của ta!”
“Hự!”
Lão giả lập tức phun một ngụm máu.
Lúc này, nữ tử váy trắng đã biến mất ở phía xa xa.
Sắc mặt lão giả kia khó coi vô cùng!
Sao nhân loại này mạnh quá vậy?
Đúng lúc ấy, một nam tử trung niên xuất hiện trước mặt lão giả, trên đầu nam tử trung niên này có mang ngân quan.
Trông thấy nam tử trung niên, lão giả vội vàng nói: “Bình Dương Quân đại nhân!”
Nam tử trung niên khẽ nhíu mày: “Có nhân loại phá vỡ cấm chế của chúng ta?”
Lão giả vội vàng gật đầu: “Đúng vậy!”
Bình Dương Quân quan sát lão giả: “Ngươi không phải đối thủ?”
Sắc mặt lão giả hơi khó coi: “Ta không phải đối thủ của nàng ta!”
Nghe vậy, Bình Dương Quân lại càng nhíu mày chặt hơn, ánh mắt hắn ta ánh lên vẻ nghi hoặc: “Sao có thể… nhân loại ở hạ giới dù có tu luyện đến cực hạn cũng không thể đả thương Thần Nhân tộc chúng ta, nhân loại sao mà đả thương ngươi được!”
Lão giả trầm giọng nói: “Đây cũng là điều mà ta thắc mắc, thế nhưng đúng thật là kiếm của nàng ta có thể giết ta…”
Nói đoạn, hắn ta nhìn Bình Dương Quân: “Bình Dương Quân, hiện giờ phải làm thế nào?”
Bình Dương Quân chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Ban đầu còn tưởng mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta, không ngờ lại có một vài nhân loại đã thoát li khỏi sự kiểm soát của chúng ta!”
Lão giả gật đầu: “Thực lực của nữ nhân này cực kì mạnh!”
Bình Dương Quân đột nhiên nói: “Nàng ta đi về hướng nào?”
Lão giả chỉ về phía xa xa: “Phía bên kia!”
Bình Dương Quân nhìn theo hướng mà lão giả chỉ, ánh mắt hắn ta lạnh lùng: “Không thể để người này sống được, càng không thể để người này tiếp xúc với thần đạo văn minh của Thần Nhân tộc chúng ta!”
Nói đoạn, hắn ta quay đầu: “Truyền lệnh xuống, truy nã nữ tử này, ta cần bắt sống nàng ta! Sống thì mới có giá trị nghiên cứu!”
Một giọng nói trong bóng tối bỗng vang lên: “Tuân mệnh!”
Bình Dương Quân nhìn về phía xa xa, hắn ta khẽ mỉm cười: “Để ta xem xem rốt cuộc nữ nhân thoát ra khỏi cấm chế của chúng ta mạnh đến mức nào. Có điều, nếu nàng ta đã có thể thoát khỏi cấm chế của chúng ta thì chứng tỏ nàng ta có điểm hơn người, có giá trị nghiên cứu cực cao! Nhất định phải bắt sống người này!”
Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất.

Bắc Cực tinh vực.
Lúc này, Tĩnh Tri đã đột phá!
Còn về cảnh giới là gì thì nàng ta cũng không biết!
Dù sao thì nàng ta cũng đã đột phá rồi!
Sau khi Tĩnh Tri và Tiểu An đột phá, hai người đã có thể ra khỏi thời không của vũ trụ hiện có một cách tùy ý!
Thế nhưng các nàng cũng không dám ra khỏi thời không vũ trụ quá lâu!
Bởi lẽ trong thời không vũ trụ có một luồng sức mạnh thần bí kinh khủng, cũng chính là sức mạnh mà Diệp Huyền từng thấy!
Kể cả các nàng của hiện giờ vẫn phải kiêng dè luồng sức mạnh ấy!
Tiểu An đột nhiên nói: “Ta có thể cảm nhận được cánh cửa đá ấy!”
Tĩnh Tri cũng nói: “Ta cũng cảm nhận được!”
Hiện giờ hai nữ tử đã có thể cảm nhận được cánh cửa đá!
Diệp Huyền cười khổ: “Ta không cảm nhận được!”
Tiểu An nhìn hắn: “Ta đợi ngươi!”
Diệp Huyền trầm mặc nói: “Cánh cửa đó chắc là ở ngoài vũ trụ rồi!”
Tiểu An gật đầu: “Chắc vậy!”
Hết chương 3439.



Bạn cần đăng nhập để bình luận