Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1121: Địa Tiên Chi Khu

Tự tin!

Lúc này, thư sinh sở hữu sự tự tin vô địch!

Hắn ta có thực lực này!

Vị Tri cảnh!

Cảnh giới này đừng nói là hiện tại, cho dù đặt trong lịch sử lâu dài của toàn bộ Huyền Hoàng Đại Thế Giới cũng được xếp hạng trên.

Vị Tri cảnh chính là cường giả đỉnh cấp nhất trên Kim Tự Tháp!

Khiêu chiến!

Lúc này, trong lòng thư sinh tràn ngập chiến ý!

Thế nhưng, luồng khí thế này còn chưa lại gần nữ tử váy trắng thì đã biến mất không còn thấy tăm hơi đâu.

Vẻ mặt của thư sinh dần lạnh lùng di: “Tại hạ khiêu chiến! Ngươi...”

Tay phải của thư sinh chậm rãi siết chặt: “Mõng được các hạ chỉ dạy!”

Nữ tử váy trắng nhìn thư sinh, cũng không nói gì cả.

Nếu chiến với nữ tử váy trắng, nói không chừng còn có thể lên thêm một tầng lầu.

Nam tử một chân nhìn hắn ta mà không nói gì cả.

Dọc theo đường đi tới đây, tâm cảnh của hắn ta đã từ kiêng dè ban đầu biến thành không còn sợ hãi gì của hiện tại, mà sự thay đổi trong tâm cảnh này đã trực tiếp khiến hắn ta đột phá xiềng xích trên người mình, đạt đến Vị Tri cảnh trong truyền thuyết!

Đột nhiên nam tử một chân ở bên cạnh đáp: “Nàng ta đã ra tay rồi.”

Nữ tử váy trắng quay người nhìn về phía thư sinh, vẻ mặt của nàng bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng, ánh mắt này có hơi đả thương người, giống như một vị thần ở tít trên cao nhìn một con kiếm trên mặt đất nhân gian vậy!

Bây giờ hắn ta nôn nóng muốn chiến một trận!

Thấy một màn này, nam tử một chân kia liếc mắt nhìn thư sinh và nữ tử váy trắng, chỉ im lặng chứ không nói gì.

Một khắc này, thư sinh hoàn toàn ngẩn người!

Vừa dứt lời, một luồng khí thế mạnh mẽ đột nhiên càn quét ra từ trong cơ thể hắn ta, sau đó bao phủ về phía nữ tử váy trắng!

Hắn ta nhìn nữ tử váy trắng cách ở phía xa với vẻ khó tin: “Ngươi... ngươi ra tay từ khi nào?”

Thư sinh nhìn về phía nam tử một chân, nhíu chặt máy: “Có ý gì?”

Thư sinh đang định nói thì đúng luc này, sắc mặt của hắn ta thay đổi, hai tay vội vàng che yết hầu của mình, nơi đó, máu tươi đang phun ra giống như suối.

Trong miệng thư sinh trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt hắn ta trở nên đờ đẫn, một khắc này, niềm tin võ đạo trong đầu hắn ta lập tức sụp đổ!

Lúc này, nam tử một chân đột nhiên bảo: “Yếu, đã giới hạn sức tưởng tượng của ngươi.”

Trong nháy mắt hắn ta ngã xuống kia, một lá bùa trong tay đột nhiên bay ra, lá bùa này xuyên ra các tầng tinh không, cuối cùng tới trước thiên môn ở Thiên Khung giới tại Huyền Hoàng Đại Thế Giới.

Thư sinh còn muốn hỏi gì đó thì nam tử một chân bên cạnh đôt nhiên bảo: “Kiếm của nàng ta đã vượt qua thời gian, vượt qua không gian... Nói một cách đơn giản thì ngươi quá yếu, cho nên ngươi không có cách nào nhìn thấy nàng ta xuất kiếm!”

Bạch phát lão giả hơi nhíu mày, sau khi im lặng một lúc, hắn ta nhẹ giọng nói: “Không thể đắc ý...”

Nữ tử váy trắng không đáp lời thư sinh, nàng quay người nhìn về phía cỗ quan tài đen cách đó không xa kia, không biết đang nghĩ gì.

Trong tinh không chưa rõ đó, thi thể của thư sinh chậm rãi rơi xuống từ trong tinh không, hai mắt hắn ta vẫn trừng thật to như cũ, có hơi chết mà không nhắm mắt!

...

Nói xong, hắn ta quay người rời đi.

Thư sinh chợt rống giận: “Không, ta chính là Vị Tri cảnh, làm sao có thể ngay cả nàng ta xuất kiếm mà còn không nhìn thấy? Không có khả năng!”

Trước thiên môn, bạch phát lão giả xòe bàn tay phải ra, lá bùa kia rơi vào trong tay hắn ta, sau đó bùng cháy, cùng lúc đó, một giọng nói truyền ra từ bên trong: “Không thể...”

Chỉ hai chữ này.

“Không thể?”

“Phụt!”

Thư sinh sững sờ, ngay sau đó, cơ thể hắn ta trực tiếp ngã ngửa ra sau.

Đúng lúc này, nam tử một chân lại nói: “Nàng ta... chỉ là một phân thân.”

Tu luyện cả đời, hơn nữa còn đạt đến Vị Tri cảnh, thế nhưng đến ngay cả một kiếm của người ta còn không tiếp được!

Cách đó không xa, nữ tử váy trắng đã đi đến trước quan tài màu đen kia.

Nam tử một chân ở bên cạnh hơi cúi đầu, im lặng.

Tuy vẻ mặt của hắn ta rất bình tĩnh nhưng trong lòng thật sự đang rất hoảng.

Mạnh!

Cả đời này hắn ta chưa từng gặp người nào mạnh đến thế.

Có thể giết chết Vị Tri cảnh trong một giây!

Sự lớn mạnh này khiến hắn ta có hơi khó hiểu, đó chính là cường giả Vị Tri cảnh cơ mà! Thế nhưng, cứ như vậy bị nữ tử váy trắng này dùng một kiếm giết chết!

Nếu không phải chuyện này xảy ra trước mặt hắn ta thì có đánh chết hắn ta cũng sẽ không tin.

Lúc này, nữ tử váy trắng đã đi đến trước cỗ quan tài đen đó, nam tử một chân đột nhiên bảo: “Nguy..”

Nói dến đây, đột nhiên hắn ta lại nuốt chữ phía sau kia về.

Nguy hiểm?

Nam tử một chân cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi!

Nữ tử váy trắng liếc mắt nhìn nam tử một chân, sau đó hỏi: “Vật gì đây?”

Nam tử một chân trầm giọng nói: “Một vị Địa Tiên chi khu ngủ say.”

Địa Tiên chi khu!

Nữ tử váy trắng liếc mắt nhìn quan tài, sau đó quay người rời đi, nhìn thấy một màn này, nam tử một chân kia lập tức thở phào nhẹ nhõm, mà đúng lúc này, một luồng khí tức lớn mạnh đột nhiên trào ra từ trong quan tài, luồng khí tức này trực tiếp nghiền áp về phía nữ tử váy trắng.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của nam tử một chân chợt thay đổi, thầm nói không ổn, bấy giờ, đột nhiên nữ tử váy trắng quay người lại, ngay sau đó, một đường kiếm quang trực tiếp chém vỡ luồng khí tức kia, đường kiếm quang này vẫn chưa biến mất, tốc độ của nó cực nhanh, chui thẳng vào trong cỗ quan tài đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận