Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3140: Lão nhị

Diệp Huyền nhẹ giọng nói: "Chuyện năm ấy, ta rất xin lỗi!"

Hách Lạp Liêm lắc đầu: "Đã qua rồi! Bây giờ chúng ta không muốn dính líu gì đến ngươi và Diệp tộc nữa!"

Đột nhiên Diệp Huyền vận chuyển huyết mạch trong cơ thể.

Ầm!

Một luồng huyết mạch chi lực lớn mạnh cuộn trào trong cơ thể hắn.

Hách Lạp Liêm hơi nhíu mày lại: "Huyết mạch của ngươi... không phải huyết mạch của Diệp tộc..."

Diệp Huyền cười nói: "Vậy theo quan điểm của tiền bối, huyết mạch này của ta so với huyết mạch của Diệp tộc thì thế nào?"

Hách Lạp Liêm nhìn chằm chằm vào hắn: "Quả nhiên kiếp này của ngươi không đơn giản."

Diệp Huyền lắc đầu: "Tạm thời vẫn chưa, nhưng rất nhanh thôi."

Nói rồi, hắn lôi hơn một nghìn viên đại đạo nguyên tinh ra đặt trước mặt Hách Lạp Liêm: "Mượn dùng khoáng tinh một lúc, đến khi ấy ta sẽ trả về nguyên vẹn, thuận tiện còn tìm tiền bối mượn một người đây! Nhân tình này, ngày sau ta và Ma Kha Thần Tộc nhất định sẽ trả!"

Diệp Huyền lập tức liếc mắt nhìn xung quanh sau đó bảo: "Tiền bối, cẩn thận lời nói!"

Diệp Huyền cười bảo: "Bá phụ yên tâm, chúng ta sẽ không nhắm vào Hách Lạp tộc đâu nhưng ta muốn bá phụ phối hợp với mình một chút..."

Diệp Huyền cười đáp: "Tiền bối không đoán được sao?"

Hách Lạp Liêm im lặng một lúc rất lâu rồi mới hỏi: "Ngươi muốn mượn ai?"

Diệp Huyền đi đến trước mặt đối phương, nghiêm túc nói: "Thật không dám giấu gì, ta đã nhận được sự ủng hộ của thế lực thần bí, lần này ta tới Vĩnh Sinh Giới chính là để tiêu diệt Diệp tộc, khiến toàn bộ Vĩnh Sinh Giới này đổi trời!"

Hách Lạp Liêm liếc mắt nhìn mấy viên đại đạo nguyên tinh kia: "Mấy thứ này cũng không đơn giản, trên cơ bản thế giới ngoài kia không có khả năng có được, ngươi..."

Hách Lạp Liêm dường như nghĩ đến gì đó, con ngươi của hắn ta chợt co rút lại: "Ma Kha Thần Tộc..."

Hách Lạp Liêm híp hai mắt lại: "Thế lực thần bí? Thế lực gì?"

Hách Lạp Liêm im lặng một lúc rất lâu mới nói: "Chuyện năm đó, Hách Lạp tộc ta..."

Hách Lạp Liêm lập tức lắc đầu: "Không được!"

Hách Lạp Liêm nhìn chằm chằm vào hắn: "Nữ nhân kia đã quay về rồi?"

Diệp Huyền nhanh chóng nói: "Vậy thì mượn lão đầu vừa rồi dẫn chúng ta lên đây cũng được!"

Diệp Huyền chỉ cười mà không nói.

Diệp Huyền liếc mắt nhìn Hách Lạp Ngôn: "Ta muốn mượn Ngôn cô nương!"

Nói rồi, hắn ta lắc đầu: "Chịu!"

Diệp Huyền cười đáp: "Tương đương với thiên mệnh chi nhân, trên người có đại khí vận, đương nhiên là nó phức tạp hơn cái này, chỉ vài ba câu khó mà nói rõ được."

Lão giả nhìn Diệp Huyền: "Mua bán?"

Hào quang nam chính!

Thức tỉnh!

Vẻ mặt của Hách Lạp Liêm chợt cứng ngắc...

Người này sắ biến thành Diệp Thần rồi sao?

Thức tỉnh!

Nghe vậy, mí mắt lão giả giật một cái.

Lão giả ngồi trước mặt Diệp Huyền vẫn hơi khó hiểu: "Hào quang nam chính này là cái gì vậy? Có thể giải thích được không?"

Diệp Huyền gật đầu: "Ta muốn bán một chút tình nghĩa của mình, không biết tiền bối có muốn mua hay không?"

Lão giả hơi híp mắt lại, không nói gì hết.

Diệp Huyền cầm cốc trà lên nhấp nhẹ một hớp, sau đó nói: "Tiền bối, ta sắp thức tỉnh rồi!"

Lão giả liếc mắt nhìn hắn sau đó bảo: "Trên người tiểu hữu có một vài nhân quả chưa biết, rất phức tạp, đúng là không đơn giản, còn về phần hào quang nam chính gì đó..."

Diệp Huyền đột nhiên bảo: "Ta có thể hiểu được tiền bối, nhưng chỗ ta có một vụ mua bán đây, không biết tiền bối có hứng thú không?"

Lão giả cười nói: "Ta cảm thấy Tiêu tộc ta hoàn toàn có thể ngư ông đắc lợi, ngươi nói xem?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Không sao, ta cũng không hiểu rõ cho lắm, bây giờ ta chỉ muốn biết thái độ của tiền bối thôi!"

Diệp Huyền lại nói: "Kiếp trước, kiếp này, tiền bối, đây không phải là một nhân tình mà là hai nhân tình, mà Tiêu tộc chỉ cần giúp ta làm một vài việc nhỏ thôi là được!"

Lão giả cười hỏi: "Việc gì vậy?"

Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh, lão giả vội nói: "Tiểu hữu yên tâm, bây giờ nói chuyện ngoại trừ những người đang có mặt ở đây ra thì sẽ không có bất cứ người nào biết được đâu."

Diệp Huyền gật đầu: "Ta cần Tiêu tộc có thể ra tay tương trợ mình vào thời khắc mấu chốt!"

Lão giả nhìn hắn: "Tiêu tộc ta ra tay đồng nghĩa với việc tuyên chiến với Diệp tộc!"

Diệp Huyền chớp mắt: "Bây giờ Tiêu tộc là lão đại, còn Diệp tộc là lão nhị mà!"

Nghe vậy, lão giả lắc đầu cười: "Lợi hại!"

Tiêu tộc là lão đại!

Diệp tộc là lão nhị!

Mục đích của lão nhị là gì?

Chắc chắn là lên làm lão đại rồi!

Mà lão đại muốn bảo vệ vị trí của mình chắc chắn phải đánh lão nhị!

Tuy rằng ngoài mặt hai nhà đều bình tĩnh nhưng thật ra đã ngấm ngầm đấu đá nhau từ lâu!

Diệp Huyền nhìn lão giả: "Tiền bối, người của ta phải đợi đến thời khắc mấu chốt mới có thể ra tay, vì bọn họ không ra tay thì thôi, một khi đã ra tay là nhất định phải tiêu diệt Diệp tộc, cho nên trong khoảng thời gian này, ta cần sự giúp đỡ của Tiêu tộc và Hách Lạp tộc! Đương nhiên, Tiêu tộc không cần công khai giúp đỡ ta mà chì cần ngấm ngầm giúp là được!"

Lão giả cầm cốc trà trước mặt lên uống một hớp, không nói gì cả.

Diệp Huyền cười nói: "Tiền bối đang lo lắng về quyết tâm báo thù của ta phải không?"

Lão giả liếc mắt nhìn hắn: "Năm ấy ngươi cũng không muốn phản kháng!"

Diệp Huyền gật đầu: "Ta vốn cho rằng mình nhượng bộ thì Diệp tộc sẽ bỏ qua cho ta, nhưng ta đã nghĩ sai rồi! Cho dù ta đã rời xa Vĩnh Sinh Giới thì Diệp tộc vẫn sẽ không bỏ qua cho ta! Nếu đã như vậy, ngoại trừ báo thù ra thì ta còn sự lựa chọn nào khác nữa sao?"

Lão giả cười nói: "Diệp tộc làm việc đúng là rất quá đáng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận