Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1272: Chúng ta xem xem ai là người đầu tiên mất đi lý trí!

Tầng thứ tám trầm mặc.

Sau khi im lặng một lúc, tầng thứ tám đột nhiên nói: "Vì ngươi xuất thủ một lần!"

Diệp Huyền cười nói: "Đã đủ."

Nói xong, hắn rời khỏi Giới Ngục tháp.

Ngoài tháp, Tích Tử Tình nhìn Diệp Huyền: "Diệp vương chuẩn bị ổn thỏa rồi?"

Diệp Huyền gật đầu: "Được rồi!"

Tích Tử Tình gật đầu: "Vậy là tốt!"

Vừa dứt lời, nàng nhẹ nhàng vỗ tay, ở sau lưng nàng, hai cường giả đột nhiên xuất hiện, hai người này hơi thi lễ với Tích Tử Tình, sau đó biến mất.

Tích Tử Tình khẽ gật đầu: "Đã hiểu!"

Diệp Huyền lấy Giới Ngục tháp ra, hắn nhìn lướt qua bốn phía, cười nói: "Chư vị, ta cũng không có đùa với các vị. Thứ này Diệp Huyền ta giữ lại bên người sẽ mang đến vô tận tai họa cho ta cho nên ngày hôm nay ta lấy Ngũ Duy chí bảo ra, người có năng lực sẽ có được nó. Hôm nay, ta cũng không có ý định đấu giá."

Sau một hồi, Tích Tử Tình nhìn về phía Diệp Huyền: "Tháp đó thật sự có thể thông tới Ngũ Duy?"

Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: "Diệp vương."

Nói xong, hắn nói tất cả những thứ mà hắn biết về Ngũ Duy vũ trụ ra, đương nhiên không có nói hết.

Nói xong, hắn đứng dậy rời đi.

Tích Tử Tình nói: "Diệp vương, một chuyện cuối cùng, Vân Mộng thương hội ta muốn tìm hiểu về Ngũ Duy vũ trụ một chút."

Nói xong, hắn nhẹ nhàng để Giới Ngục tháp ở dưới đất, nhìn Giới Ngục tháp trong tay, khóe miệng Diệp Huyền hơi nhếch lên, Giới Ngục tháp run rẩy nhẹ nhẹ, dường như đang đáp lại gì đó.

Chỉ là để lộ đôi câu vài lời!

Diệp Huyền cười nói: "Được!"

Nói xong, nàng quay người nhìn lướt qua bốn phía: "Chư vị, Vân Mộng thương hội ta chủ trì buổi đấu giá lần này, nếu như có tiếp đón không được chu đáo thì mong chư vị có thể thông cảm."

Không đấu giá?

Diệp Huyền gật đầu: "Có thể!"

Trong bóng tối, một số cường giả cũng bối rối, Diệp Huyền chơi trò gì vậy?

Diệp Huyền nhẹ nhàng sờ lên Giới Ngục tháp, sau đó hắn nhìn lướt qua bốn phía lần nữa: "Ai muốn có được nó thì tới lấy đi."

Nhìn thấy một màn này, Tích Tử Tình trực tiếp ngây người.

Giới Ngục tháp yên lặng ở nơi đó.

Cái Giới Ngục tháp này, nàng cũng không dám cầm.

Hắn cũng không có rời khỏi Lưỡng Giới Thiên, bởi vì hắn phát hiện Lưỡng Giới Thiên đã triệt để đóng lại, không ai có thể ra được, nhưng hắn cũng không có ý định ra ngoài.

Tích Tử Tình nhìn Giới Ngục tháp trước mặt, có hơi bối rối.

Kiều Thiên Nhi nói khẽ: "Lần này là giao ra thật, đúng không?"

Diệp Huyền đi rất quả quyết, chỉ chốc lát đã biến mất.

Diệp Huyền mỉm cười: "Chuyện không đơn giản như vậy đâu!"

Kiều Thiên Nhi do dự một chút, sau đó thấp giọng thở dài, không nói gì.

Diệp Huyền cười nói: "Ngươi cảm thấy thế nào?"

Một lát sau, nàng quay người rời đi.

Diệp Huyền tìm một chỗ yên tĩnh ở trong thành, là một tòa đại điện cũ nát, bên cạnh hắn là Kiều Thiên Nhi.

Một đường đi, Kiều Thiên Nhi đều trầm mặc, không nói gì.

Diệp Huyền nhìn về phía Kiều Thiên Nhi: "Kiều cô nương đang suy nghĩ gì?"

Tích Tử Tình không lấy, cũng không có những người khác lấy...

Mà một bên khác, Diệp Huyền cực kỳ thảnh thơi.

Tất cả mọi người không ngốc, ai là người đầu tiên ra tay lấy trước thì người đó sẽ là người bị nhắm vào!

Một canh giờ trôi qua, hai canh giờ trôi qua... vẫn không có người động!

Kiều Thiên Nhi hơi kinh ngạc: "Ngươi..."

Diệp Huyền chậm rãi nhắm hai mắt lại!

Mọi người trên đời đều muốn có Giới Ngục tháp của hắn, không sao, hắn dứt khoát lấy Giới Ngục tháp ra, để thế nhân đoạt!

Đoạt đi!

Đoạt đầu rơi máu chảy tốt nhất!

Kiều Thiên Nhi nhìn Diệp Huyền thật lâu, nàng ta biết, chuyện không đơn giản như vậy.

Kể từ khi tiếp xúc với Diệp Huyền đến nay, nàng ta cũng hơi hiểu hắn, người này cho dù làm chuyện gì cũng sẽ không chịu thua thiệt.

Lần này, hắn chủ động giao tháp ra thì chuyện tuyệt đối không đơn giản như vậy!

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Kiều cô nương, xin ngươi rời khỏi đây!"

Bọn họ chính là Tru Tà Nhi Nhi và Viên Tiểu Đao của Thần Điện.

Hai nữ tử lẳng lặng đứng đấy, hai người đều đang nhìn Giới Ngục tháp phía xa.

Trong một góc tối nào đó.

Ngũ Duy chí bảo, có được dễ như trở bàn tay!

Bởi vậy, không có người động, nhưng mà lại không có người từ bỏ.

Người nào lấy trước thì người đó sẽ trở thành kẻ địch của tất cả mọi người!

Nói xong, nàng định rời đi.

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Nếu như có thể, hãy rời khỏi Lưỡng Giới Thiên!"

Kiều Thiên Nhi nhìn Diệp Huyền, sau một hồi, nàng ta gật đầu: "Bảo trọng!"

Nói xong, nàng ta quay người biến mất không thấy gì nữa.

Kiều Thiên Nhi rời đi, Diệp Huyền trầm mặc một lát sau, cũng biến mất theo.

...

Lúc này, Giới Ngục tháp đó vẫn không có người nào cầm, nó lặng im ở đó, cũng không hề chạy trốn.

Không người nào dám động trước!

Giới Ngục tháp, Ngũ Duy chí bảo, ai cũng muốn có được nhưng mà không ai muốn làm chim đầu đàn.

Kiều Thiên Nhi khẽ gật đầu: "Nhất định phải cẩn thận!"

Diệp Huyền nhìn Kiều Thiên Nhi: "Không phải không tin tưởng ngươi mà là vì sự an toàn của ngươi, xin ngươi hiểu cho!"

Kiều Thiên Nhi trầm giọng nói: "Không thể nói với ta sao?"

Diệp Huyền cười nói: "Làm một chuyện."

Kiều Thiên Nhi nhìn về phía Diệp Huyền: "Ngươi muốn làm gì?"

Nấp đi

Tru Tà Nhi đột nhiên nói: "Hắn từ bỏ thật sao?"

Viên Tiểu Đao lạnh nhạt trả lời: "Từ bỏ? Người đó có rất nhiều ý đồ xấu, hắn làm như thế chắc chắn là đang chơi trò gì đó!"

Tru Tà Nhi lắc đầu: "Những người này cũng không ngu!"

Viên Tiểu Đao nói: "Là không ngu, nhưng bọn họ tham, người chỉ cần tham thì dễ dàng mất đi lý trí."

Nói xong, nàng nhìn về phía Giới Ngục tháp nơi xa: "Chúng ta xem xem ai là người đầu tiên mất đi lý trí!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận