Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3836. Ai chịu cho nổi! (2)



Chương 3836. Ai chịu cho nổi! (2)




Nghe vậy, Mộc Long nhíu mày: “Sao có thể… Theo như ta được biết thì thực lực của hắn không mạnh, đến Cổ Đế còn không đánh lại được, cuối cùng còn gọi người đến mới giết được Cổ Đế… Sao hắn có thể đánh được với nghịch hành giả?”
Cổ Khâm nói: “Ta cũng không tin, nhưng sự thật là như vậy!”
Mộc Long trầm giọng nói: “Nói vậy tức là hắn đã có sự tiến bộ trong khoảng thời gian này! Nhưng mà mới bao lâu chứ? Sao hắn có thể tiến bộ nhiều như vậy…”
Cổ Khâm chầm chậm nhắm mắt lại: “Không gì là không thể cả! Đừng dùng đạo lí thông thường để đong đếm những thiên tài yêu nghiệt!”
Mộc Long trầm mặc.
Cổ Khâm lại nói: “Thật sự không tra ra được tin tức gì về thanh sam nam tử đó sao?”
Mộc Long lắc đầu: “Không tra ra được!”
Cổ Khâm rơi vào trầm tư.
Lúc này, Mộc Long lại nói: “Cần báo thù không?”
Cổ Khâm lại nhìn Mộc Long: “Dùng cái đầu của ngươi để nghĩ xem thế lực nào mới có thể bồi dưỡng ra yêu nghiệt như thế?”
Mộc Long do dự một lát rồi nói: “Chúng ta cũng bồi dưỡng được nghịch hành giả đó thôi?”
Cổ Khâm khẽ lắc đầu, hắn ta nhếch miệng tự giễu.
Nghịch hành giả do Ma Mạch bồi dưỡng ra sao?
Không hề!
Thực ra trừ hắn ta, trong Ma Mạch chẳng ai biết thực chất nghịch hành giả còn có một thân phận khác, hắn ta chỉ tạm thời ở Ma Mạch mà thôi!
Ma Mạch không có năng lực bồi dưỡng ra yêu nghiệt như nghịch hành giả. Phải biết rằng, nghịch hành giả tức là nghịch thiên, hơn nữa còn luôn nghịch thiên. Kiểu người như thế này cần người bảo vệ rất mạnh, bằng không sẽ bị một vài người âm thầm xử lí từ lúc còn chưa trưởng thành!
Diệp Huyền không thua nghịch hành giả, điều này chứng tỏ phía sau hắn có một thế lực cực kì kinh khủng!
Mộc Long ở một bên trầm giọng nói: “Vậy cứ bỏ qua như thế à? Cổ Đế là cháu của mạch chủ đấy…”
Cổ Khâm nhíu mày: “Cổ Đế? Ta đâu có quen! Hắn ta có quan hệ gì với Ma Mạch chúng ta?”
Gương mặt Mộc Long tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Cổ Khâm nhìn hắn ta: “Hãy nhớ, Cổ Đế không liên quan gì đến Ma Mạch chúng ta hết!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.

Trên một đỉnh núi nào đó, nghịch hành giả đứng trong yên lặng. Hắn ta nhắm hai mắt, không biết đang nghĩ gì.
Lúc này, Cổ Khâm xuất hiện bên cạnh hắn ta.
Nghịch hành giả khẽ nói: “Ta phải đi rồi!”
Cổ Khâm nhíu mày: “Nhanh vậy sao?”
Nghịch hành giả gật đầu: “Bọn họ tới đón ta!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn về phía xa xa: “Ta đi gặp hắn!”
Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất.
Cổ Khâm do dự một lát rồi vội vàng đưa cường giả Ma Mạch đi theo.

Thánh Mạch.
Diệp Huyền đang chiến đấu đột nhiên dừng lại. Ngay sau đó, hắn và mấy người Thần trưởng lão rời khỏi thế giới huyền ảo kia.
Trên bầu trời của Thánh Mạch, thời không đột nhiên nứt ra, nghịch hành giả xuất hiện.
Diệp Huyền liếc nhìn nghịch hành giả, hắn nhíu mày, tên này đến để đánh nhau với hắn hả?
Mấy người Hư Xung cũng nhíu mày, rất rõ ràng bọn họ đều cho rằng nghịch hành giả tới là để đánh nhau với Diệp Huyền!
Nghịch hành giả nhìn Diệp Huyền: “Ta phải đi rồi!”
“Đi?”
Diệp Huyền sững sờ, sau đó nói: “Ngươi phải đi đâu?”
Nghịch hành giả nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Về nhà!”
Diệp Huyền trầm giọng bảo: “Ngươi không phải người của Ma Mạch?”
Nghịch hành giả gật đầu: “Ta chỉ tạm thời ở Ma Mạch để tu luyện thôi, giờ thời gian đã hết nên ta phải rời đi!”
Diệp Huyền liếc nhìn nghịch hành giả, sau đó nói: “Ngươi đến từ đâu?”
Nghịch hành giả đáp: “Vĩnh Dạ.”
Diệp Huyền nhíu mày: “Vĩnh Dạ?”
Nghịch hành giả cũng nhíu mày: “Ngươi chưa nghe đến bao giờ à?”
Diệp Huyền chớp chớp mắt: “Ngươi nghe đến Ngân Hà Hệ bao giờ chưa?”
Nghịch hành giả lắc đầu: “Chưa từng nghe đến!”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Ngân Hà Hệ là một thế giới rất đỉnh, vậy mà ngươi lại chưa nghe đến bao giờ!”
Nghịch hành giả nhìn hắn: “Ngân Hà Hệ rất lợi hại sao?”
Diệp Huyền nói một cách nghiêm túc: “Rất lợi hại!”
Nghịch hành giả trầm ngâm một hồi rồi nói: “Tại sao ta chưa nghe đến bao giờ?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Chưa nghe đến bao giờ cũng là chuyện thường thôi, người bình thường đều không biết Ngân Hà Hệ mà!”
Nghịch hành giả nói: “Ta thấy hơi tò mò rồi đấy, Diệp huynh có thể kể xem nơi đó lợi hại như nào không?”
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Nơi đó có một cường giả rất kinh khủng, nàng tên là Thiên Mệnh mạnh nhất, giờ nàng ấy đang che chở cho Ngân Hà Hệ, đó là thế giới mạnh nhất toàn vũ trụ!”
“Thiên Mệnh mạnh nhất!”
Nghịch hành giả nhíu mày: “Ta cũng chưa từng nghe đến!”
Diệp Huyền đang định nói thì đúng lúc ấy, bầu trời phía xa xa đột nhiên nứt vỡ. Ngay sau đó, một đám cường giả mặc chiến giáp màu đen xuất hiện trên bầu trời Thánh Mạch.
Có ba mươi hai người!
Trong đó ba mươi người là Niệm Thông cảnh. Vậy thôi vẫn chưa phải kinh khủng nhất, kinh khủng nhất là hai người đi đầu đều là Đạo Minh cảnh!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Diệp Huyền bèn sầm xuống, hắn thầm mắng: “Niệm Thông gì nhiều như chó chạy ngoài đường vậy… Mẹ kiếp, bản đồ mở nhanh quá! Ai mà chịu nổi! Đậu má! Đậu má! Đậu má!”
Hết chương 3836.



Bạn cần đăng nhập để bình luận