Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3150: Chuẩn bị đi

Bên trong một đại điện nào đó, Diệp Lăng Thiên ngồi yên tĩnh ở đó, trước mặt nàng ta là một hắc y lão giả, bên hông người này treo một thanh trường đao.

Hai người đang ngồi đối diện với nhau.

Diệp Lăng Thiên cười hỏi: "Gần đây hắn đang làm gì vậy?"

Hắc y lão giả đáp: "Ngoài trừ tu luyện ra thì chẳng làm gì hết!"

Diệp Lăng Thiên liếc mắt nhìn hắn ta, cười hỏi: "An phận như vậy à?"

Hắc y lão giả gật đầu: "An phận đến bất thường!"

Diệp Lăng Thiên mỉm cười: "Cũng không biết tiểu tử này lại đang suy tính chuyện xấu gì đây."

Hắc y lão giả cầm một quân cờ rồi đặt xuống, sau đó nói: "Giết!"

Diệp Lăng Thiên cười bảo: "Sau trận đại tộc tỷ thí sẽ giết!"

Hắc y lão giả gật nhẹ đầu.

Nếu cho Diệp Huyền cơ hội thì hắn sẽ lật đổ Diệp tộc mà không hề do dự!

Diệp Lăng Thiên khẽ cười, nói: "Chúng ta cần một trận thắng lợi sau đó có thể nắm lại quyền lên tiếng một lần nữa. Bằng không, nếu chúng ta ra tay trước thì đám người Tiêu tộc và Hách Lạp tộc chắc chắn sẽ liên thủ với nhau. Quy tắc ngày xưa tạm thời không thể phá hỏng cho nên chúng ta cứ làm theo quy tắc đi. Sau khi trận tỷ thí kết thúc, hắn có thể chết được rồi!"

Nghe vậy, hai mắt Diệp Lăng Thiên híp lại.

Không thể không nói hắn có hơi cảm khái đấy, tu luyện ở một nơi như vậy đúng là nhanh quên số nhà luôn!

Diệp Lăng Thiên trầm mặc như đang suy nghĩ gì đó.

Diệp Lăng Thiên quay đầu nhìn ra bên ngoài đại điện: "Cũng không biết Sửu thúc đã tìm được nữ nhân kia chưa..."

Không phải Diệp Thần năm đó!

Hắc y lão giả nhẹ giọng nói: "Tiểu tử này không phải Diệp Thần năm đó!"

Hắc y lão giả muốn nói lại thôi.

Ra đời ở bên ngoài và ra đời ở Diệp tộc thật sự khác nhau như trời và đất vậy!

Lúc này, hắc y lão giả lại nói: "Vẫn chưa rõ thực lực của người sau lưng hắn, mà chưa rõ cũng có nghĩa là tất cả đều có khả năng! Cho nên phải giết tiểu tử này, tránh cho hậu họa lớn dần!"

Đương nhiên, ra đời ở nơi không tốt thì càng cần phải cố gắng hơn!

Một tháng sau, dưới sự trợ giúp của Diệp tộc, Diệp Huyền đã đạt đến Diệt Thần cảnh!

Sự ra đời của một người đúng là quá quan trọng!

Diệp Lăng Thiên rót cho mình một chén trà, sau đó đáp: "Tiêu Càn Nhi."

Trong điện, Diệp Lăng Thiên liếc mắt nhìn Diệp Huyền, cười bảo: "Tốc độ tu luyện rất nhanh, không tồi đấy!"

Diệp Huyền lại hỏi: "Nàng ta là Ý cảnh?"

Diệp Huyền cười đáp: "Đi thôi!"

Diệp Huyền có hơi tò mò: "Thời Gian Lâm Hà Điểm là gì vậy?"

Diệp Huyền thu hồi suy nghĩ rồi bước ra khỏi đại điện, lúc này, đột nhiên một bóng người xuất hiện ngay trước mặt hắn: "Tộc trưởng cho mời!"

Nói rồi, nàng ta nắm nhẹ bàn tay lại.

Nàng ta nói: "Đây chính là Thời Gian Trường Hà."

Diệp Lăng Thiên xòe lòng bàn tay ra, sau đó vung nhẹ một cái, một Thời Gian Trường Hà xuất hiện ngay bên cạnh.

Dưới sự dẫn đường của bóng người kia, hắn đi đến gian đại điện của Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên liếc mắt nhìn hắn: "Trụ cảnh đỉnh phong! Không đúng, chắc hẳn bây giờ nàng ta là Bán Bộ Lâm Giới cảnh rồi!"

Diệp Huyền hơi nhíu mày: "Lâm Giới?"

Diệp Lăng Thiên cười đáp: "Trụ cảnh có thể thực chất hóa thời gian, hình thành Thời Gian Trường Hà, mà Lâm Giới cảnh chính là đạt đến cực hạn của Thời Gian Duy Độ, cũng chính là Thời Gian Lâm Hà Điểm!"

Diệp Huyền ngồi xuống trước mặt nàng ta: "Người yêu nghiệt nhất Tiêu tộc là ai?"

Khi ấy không có cảm giác gì khác nhưng bây giờ nghĩ kỹ lại thì nữ tử kia hoàn toàn không thấy khí tức, sâu không lường được.

Trong đầu Diệp Huyền lập tức hiện ra hình ảnh nữ tử mà hôm đó mình gặp được.

Tiêu Càn Nhi!

Ầm!

Thời Gian Trường Hà kia trực tiếp co rút lại thành một điểm, nhỏ như hạt bụi.

Diệp Huyền sững sờ.

Diệp Lăng Thiên búng ngón tay, điểm kia lập tức bám vào ngón tay nàng ta, nàng ta nhìn hắn, cười nói: "Ta chỉ cần đè ngón tay xuống là có thể dễ dàng hủy diệt một thế giới!"

Diệp Huyền trầm giọng hỏi: "Đáng sợ như vậy sao?"

Diệp Lăng Thiên vung nhẹ tay, điểm trên ngón tay kia trực tiếp biến mất dạng, sau đó nàng ta nhìn về phía hắn, cười nói: "Còn có cái khác đáng sợ hơn thế này nữa cơ, có muốn trải nghiệm thử không?"

Thị uy!

Diệp Huyền cười ha ha: "Khỏi cần trải nghiệm! Ta biết ngươi rất mạnh, ít nhất thì ta chắc chắn không đánh lại được ngươi."

Diệp Lăng Thiên nhìn hắn: "Ngoại trừ Tiêu Càn Nhi ra thì còn một người nữa mà ngươi cần phải cẩn thận, đó chính là Cổ Sử của Cổ tộc, theo như tin tình báo mà chúng ta có được thì người này rất không tầm thường. Có điều, hắn ta vẫn luôn khiêm tốn, nhưng lần này chắc hẳn hắn ta sẽ không khiêm tốn nữa đâu. Đây chính vấn đề có liên quan đến lợi ích của Cổ tộc bọn họ.

Ngoại trừ vậy ra, ngươi cũng phải cẩn thận Hách Lạp tộc và hai tông môn khác nữa, vì lần này đều sẽ xuất hiện yêu nghiệt. Đương nhiên, ngoại trừ lúc ngươi của ngày xưa còn ở đây, thời đại đó chính là thời đại của ngươi, không có bất cứ một người trẻ tuổi nào là đối thủ của ngươi hết!"

Diệp Huyền cười đáp: "Nếu ta được hạng nhất thì có thưởng gì không?"

Diệp Lăng Thiên cười đáp: "Thưởng cho ngươi vĩnh sinh nhé!"

Diệp Huyền cười hỏi: "Vĩnh sinh chi khí?"

Diệp Lăng Thiên cười càng lúc càng xán lạn: "Đúng rồi!"

Diệp Huyền gật đầu: "Chốt!"

Diệp Lăng Thiên cười bảo: "Chuẩn bị đi, nửa tháng sau là bắt đầu rồi!"

Diệp Huyền gật đầu: "Được."

Nói rồi, hắn quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận