Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 391: Ngại Thịt Nhỏ?

Không lâu sau khi Bạch Trạch xông vào gian phòng của Mặc Vân Khởi, trên núi nhanh chóng truyền đến từng tiếng đánh nhau...

Rất nhanh, Bạch Trạch đuổi theo Mặc Vân Khởi chạy khắp núi.

- Bạch Trạch... Có phải ngươi điên rồi không... Lão tử không có đánh ngươi...

- Mặc Điêu Mao, nếu ngươi có gan thì đừng chạy...

- Lão tử cứ chạy... Ngươi tới đuổi a...

- ...

Mà kẻ cầm đầu Diệp Huyền, đã đi tới gian phòng của Ngũ lâu chủ.

Bên trong gian phòng, Diệp Huyền và Ngũ lâu chủ ngồi đối diện nhau.

- Những vật phẩm này, bán theo từng nhóm, không nên tập trung một chỗ!

Diệp Huyền gật đầu:

Nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Huyền, trong mắt có một tia khó có thể tin.

- Không muốn khiến người khác chú ý?

Thần thức của Ngũ lâu chủ nhìn lướt qua nạp giới, sau khi thấy vật phẩm trong nạp giới, sắc mặt hắn biến hóa:

- Tự nhiên. Lão phu sẽ đích thân đi Trung Thổ Thần Châu một chuyến, đây đều là đồ vật thực dụng, sẽ rất dễ tiêu thụ.

Diệp Huyền lấy ra một nạp giới đặt vào trước mặt Ngũ lâu chủ:

- Không có vấn đề a?

- Cái này... Nhiều như vậy!

- Đấu giá hết!

Ngũ lâu chủ nói:

- Như vậy rất tốt. Đúng, tiền bối, nếu muốn mời một vị cường giả chân Ngự Pháp cảnh, bình thường cần bao nhiêu cực phẩm linh thạch?

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

Ngũ lâu chủ khẽ trầm ngâm, sau đó nói:

Ngũ lâu chủ cười nói:

Diệp Huyền cười nói:

- Đã không rẻ. Hai ức cực phẩm linh thạch, ngay cả Trung Thổ Thần Châu, một số thế lực Nhị lưu cũng khó có thể tuỳ tiện cầm ra.

- Dễ dàng như vậy?

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

Hai ức!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Khoảng hai ức!

- Dạng này thì sao, trước tiên ta đi bán những bảo vật này, về phần mời cường giả chân Ngự Pháp cảnh, ta tìm kiếm trước một thoáng, nếu có phù hợp, chúng ta sẽ mời đến, ngươi thấy thế nào?

Ngũ lâu chủ trầm giọng nói:

- Đây cũng là một vấn đề!

Diệp Huyền ngây người, thốt ra:

- Lần này tiền bối đi Trung Thổ Thần Châu, giúp ta tìm kiếm một thoáng, giá tiền không thành vấn đề, thế nhưng, nhất định phải đủ mạnh!

Ngũ lâu chủ do dự một chút, sau đó nói:

- Nếu thực lực của ngươi không đạt đến chân Ngự Pháp cảnh, mời những người này đến, sợ là sẽ mời thần dễ tiễn thần khó a!

Ngũ lâu chủ cười khổ:

- Ngươi muốn mời cường giả chân Ngự Pháp cảnh?

Ngũ lâu chủ đột nhiên hỏi:

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó khẽ gật đầu, xác thực, sở dĩ hiện tại hắn cảm thấy tiện nghi, là bởi vì thu được mấy trăm nạp giới kia, tăng thêm bảo vật của hai tên cường giả chân Ngự Pháp cảnh, nếu không có những bảo vật này, kỳ thật chính hắn cũng rất nghèo!

Diệp Huyền cười nói:

- Như thế rất tốt!

Ngũ lâu chủ cười cười:

- Không cần lãng phí thời gian, bây giờ lão phu lập tức xuất phát!

Nói xong, hắn đứng dậy rời đi.

Trong gian phòng, Diệp Huyền nâng chén trà uống một ngụm, lúc này, Lục Cửu Ca đi tới cổng:

- Đều đã chuẩn bị kỹ càng!

Diệp Huyền khẽ gật đầu, đặt chén trà xuống:

- Đi!

- Diệp huynh, chúng ta đã suy nghĩ kỹ càng, nguyện ý hợp tác với ngươi!

Cuồng Sư ôm quyền:

Đây là kết luận trong lòng Cuồng Sư và Vương Giả!

Sau lưng Diệp Huyền chắc chắn có người!

Bởi vì với thực lực của một mình Diệp Huyền, căn bản không có khả năng giàu có như thế, đừng nói Diệp Huyền, thế lực bình thường cũng khó có khả năng giàu có như thế!

Trong lòng đám người Cuồng Sư lúc này khiếp sợ không gì sánh nổi, mà giờ khắc này, nếu nói trước đó bọn hắn còn có chút hoài nghi thân phận Diệp Huyền, vậy giờ phút này, điểm hoài nghi ấy gần như đã biến mất.

Kiếm Sở Sở lúc này cũng đã đạt đến Kiếm Chủ, đối kháng Vạn Pháp cảnh, không có bất kỳ áp lực gì, thực lực của hai người Bạch Trạch và Mặc Vân Khởi cũng là có thể đối kháng Vạn Pháp cảnh, tăng thêm Diệp Huyền phân phối cho bọn hắn trang bị đỉnh cấp, hai người đều có thực lực giết Vạn Pháp cảnh.

Mà sau lưng mấy người, hơn một trăm kỵ binh Thương Lan hiện tại cũng có thực lực tuỳ tiện chém giết Vạn Pháp cảnh, đừng nói Vạn Pháp cảnh, 100 người hợp lại, ngay cả Diệp Huyền cũng không đánh lại! Bởi vì 100 người này, công thủ như một, hơn nữa, những đạo binh Thương Lan này đã tu luyện Sát Khí quyết tới cực hạn, sát khí vừa hiện, chiến lực tăng lên ít nhất ba đến bốn thành.

Có thể nói, nếu thi triển Sát Khí quyết, đạo binh Thương Lan, mỗi năm người đã có thể chém giết một vị Vạn Pháp cảnh, mà nếu 100 người hợp lại, cũng có thể tuỳ tiện chém giết Ngự Pháp cảnh!

Đạo binh này được Diệp Huyền điên cuồng nuôi nấng, đã có thành tựu!

Hơn một trăm người trùng trùng điệp điệp ra khỏi thành, thế nhưng không đi bao lâu, một đám người đã ngăn trước mặt bọn hắn.

Đám người này, chính là Cuồng Sư!

Cuồng Sư và Vương Giả nhìn thoáng qua đám người sau lưng Diệp Huyền, trong lòng hai người đều có chút khiếp sợ, bởi vì thực lực của chi đạo binh Thương Lan này, có chút nằm ngoài dự đoán của bọn hắn, đặc biệt là trang bị, vậy mà đều là chân giai thượng phẩm, giống với dong binh phía sau bọn hắn!

Vấn đề là, đây là hơn một trăm người a!

100 bộ trang bị chân giai thượng phẩm!

Bên cạnh Diệp Huyền, là Mặc Vân Khởi và Bạch Trạch, còn có một Kiếm Sở Sở.

Một nhánh kỵ binh này, cho dù đặt vào Trung Thổ Thần Châu, đó cũng là đứng đầu nhất.

Hơn nữa là vũ trang đến tận răng!

Toàn bộ trang bị đều là chân giai thượng phẩm!

Sau nửa canh giờ, Diệp Huyền dẫn theo 100 đạo binh Thương Lan ra khỏi thành, mà giờ khắc này, 100 đạo binh Thương Lan phía sau hắn đã rực rỡ hẳn lên.

Nói xong, hắn đứng dậy đi ra ngoài phòng.

Diệp Huyền cười nói:

- Hoan nghênh đến cực điểm.

Nói xong, hắn chỉ chỉ bên phải:

- Ba vị, từ đây đi đến một thành nhỏ bên ngoài mấy trăm dặm, nơi đó có trên trăm tu sĩ Trung Thổ Thần Châu, trên người bọn hắn chí ít có hơn năm ngàn vạn cực phẩm linh thạch, các ngươi ai nguyện ý đi?

Cuồng Sư cười ha ha một tiếng:

- Vậy hãy để cho Cuồng Sư dong binh đoàn ta đi!

Diệp Huyền gật đầu:

- Nếu có nguy hiểm, nhớ kỹ truyền âm thông tri.

Cuồng Sư ôm quyền:

- Diệp huynh, gặp lại sau!

Nói xong, Cuồng Sư nhanh chóng dẫn theo Cuồng Sư dong binh đoàn sau lưng rời đi.

Diệp Huyền cưỡi Hắc Diễm Mã đi đến trước mặt Vương Giả và nữ tử mạng che mặt, hắn chỉ chỉ bên trái:

- Lần này đi một nước, gọi là Càn quốc, bên trong Càn quốc lúc này, có ít nhất mấy ngàn tu sĩ Trung Thổ Thần Châu, trên người bọn hắn, ít nhất hơn ức cực phẩm linh thạch, hai vị có hứng thú sao?

Hơn ức cực phẩm linh thạch!

Vương Giả nhìn về phía nữ tử mạng che mặt, nữ tử mạng che mặt không nói gì, Vương Giả quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền:

- Ta đi!

Thanh âm vừa dứt, hắn quay người dẫn theo mười mấy người sau lưng nghênh ngang rời đi.

Chỉ còn lại nữ tử mạng che mặt và tám người sau lưng nàng.

Diệp Huyền nhìn qua nữ tử mạng che mặt, người sau dựng thẳng lên tay ngọc, ra hiệu về sau, phía sau nàng, chín người khẽ thi lễ, thối lui về sau.

Diệp Huyền nghiêng đầu, Mặc Vân Khởi hiểu ý, quay người dẫn theo đạo binh Thương Lan cùng với đám người Bạch Trạch thối lui.

Giữa sân chỉ còn hai người.

Nữ tử mạng che mặt nhìn thẳng Diệp Huyền:

- Nếu kế hoạch của ngươi chỉ là những tu sĩ đến từ Trung Thổ Thần Châu này, vậy không cần phải hợp tác.

Diệp Huyền hỏi:

- Ngại thịt nhỏ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận